Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sinh vật hình người này không phải chăm sóc hoa cỏ mà là đưa đồ ăn cho “Vật thí nghiệm”, có thể tiếp xúc đến một chút tình huống trong phòng thí nghiệm.
“A, không phải ta cố ý giấu diếm, ta sợ các ngươi hiểu lầm trong tay ta nắm giữ các loại số liệu trong phòng thí nghiệm, ép bức ta viết ra, nhưng ta thật sự không biết.”
Sau đó, Sở Phong cẩn thận thăm dò chùm sáng tinh thần, thấy rõ một chút tin tức tương đối hữu dụng.
Tỉ như, khái niệm Hạt Thần Tính.
Cái gọi là dị thuật, chính là thủ đoạn nắm giữ Hạt Thần Tính.
Sinh mệnh là kỳ tích của thế gian, Hạt Thần Tính được thai nghén ở bên trong vạn vật, chúng sinh đều có, nó có thể xúc tiến cá thể tiến hóa, thuế biến (2) không ngừng.
(2) Thuế biến: sự lột xác, thay đổi về chất.
Ngoài ra, còn có phức tạp hơn như vật chất Đạo Tổ các loại, có lẽ cao cấp hơn, cũng phân bố trong cơ thể của các loại sinh vật, số lượng cực kỳ ít ỏi.
“Không ai có thể nghiên cứu triệt để, cho dù là nữ thần Nguyệt Lượng và đệ tử dưới gối cũng chỉ là đang nghĩ trăm phương ngàn kế để tinh luyện Hạt Thần Tính, thử tăng thêm tốc độ, mới tiến hành các loại thí nghiệm.”
Nói cho đơn giản thì những thí nghiệm kia đều là đang cải tiến dị thuật.
Trong tay nữ thần Nguyệt Lượng nắm giữ dị thuật chung cực, là một trong những dị thuật mạnh mẽ nhất cao nguyên Hung Thú!
“ Dị thuật mà ngươi nắm giữ là cấp bậc gì, so với dị thuật của đám chuột tím trên cánh đồng hoang này thì như thế nào?” Sở Phong hỏi.
Hắn và Âu Dương Phong đã đắc thủ, lục soát được một loại dị thuật từ trong chùm sáng tinh thần của sinh vật hình người, có vẻ khá là bất phàm.
“Cái của ta là dị thuật nông cạn nhất trong phe hệ của nữ thần Nguyệt Lượng, nhưng so với dị thuật của đám chuột tím kia thì chắc là sẽ mạnh lên một chút.” nó đáp.
Cho dù là dị thuật đơn sơ nhất, dù sao cũng có nguồn gốc từ một vị thần minh, mặc dù là chuẩn bị cho nô bộc nhưng cũng không phải dị thuật của Thú Tộc bình thường có thể so sánh.
Nghe vậy, Sở Phong và Âu Dương Phong quả quyết nhớ kỹ loại dị thuật này trong lòng.
Cuối cùng, bọn họ tẩy não sinh vật này, gỡ bỏ ký ức có liên quan, sau đó thả đi.
Đây là tôi tớ của một vị thần minh, bọn họ không muốn có liên quan quá nhiều với nó, xóa đi tất cả vết tích gặp gỡ với nó, như vậy mới ổn thỏa nhất.
Mặc dù hai người Sở Phong đạt được dị thuật mạnh mẽ hơn, là pháp môn thô thiển của phe hệ nữ thần Nguyệt Lượng, nhưng trong lúc nhất thời lại không tìm được mục tiêu có thể triển khai phép thuật này.
Trên cánh đồng hoang này ẩn hiện sinh vật đều cực kỳ lớn mạnh, đến lúc sắc trời đen nhánh, bọn họ mới có thu hoạch.
Mười mấy con dơi màu bạc ở trong trời đêm vô cùng bắt mắt, đều ở cấp độ Xan Hà, đôi cánh rung rinh, từ xa bay tới với tốc độ cao, trong miệng phát ra sóng âm, đánh giết hai người.
Ầm!
Âu Dương Phong dùng võ công tinh thần vừa nghiên cứu ra, một đạo cầu vồng bay ra, xốc lên xương sọ của một con dơi.
Tiếp đó, gã há mồm gào thét, một loại sóng tinh thần kỳ quái chấn động ra, trong bầu trời đêm có bốn con dơi màu bạc liên tiếp rơi xuống.
Một bên khác, Sở Phong chiến đấu càng nhanh, hắn sử dụng hồn chuông, mặc cho tám con dơi màu bạc lao xuống, ở bên ngoài cơ thể hắn có một cái chuông nhỏ màu đen đang phát sáng, đột nhiên chấn động.
Bịch một tiếng, giống như là thần minh ở thời đại hồng hoang gõ vang chuông lớn, không chỉ đánh xơ xác sóng âm mà con dơi phát ra, khi thân chuông rung động, gợn sóng màu đen bay ra càng làm cho tất cả tám con dơi đều kêu thảm, mất mạng trong tích tắc, đều ngã xuống, linh hồn bị diệt!
“Bá đạo như vậy, một khi tiếng chuông vang lên là toàn bộ tám sinh vật rất mạnh mẽ trong lứa sinh vật cùng cảnh giới mất mạng? !” Âu Dương Phong kinh ngạc, giật mình trợn to hai mắt.
Sau đó, bọn họ thử dị thuật mới, trong tích tắc điểm sáng màu bạc liên miên bay ra, hiện tại bọn họ đã biết, đây là Hạt Thần Tính.
Hiệu quả mạnh hơn so với dị thuật của tộc chuột tím!
Thời gian không dài, bọn họ kết thúc loại tu hành đặc thù này!
Sở Phong vốn đang ở cảnh giới Xan Hà cấp độ đại viên mãn, như bây giờ hấp thu “ Hạt Thần Tính”, nếu có nhục thân, căn bản là không áp chế nổi, sẽ xông thẳng vào cảnh giới Tố Hình.
Trước mắt thì chùm sáng tinh thần của hắn càng kiên cố, xán lạn dị thường, hơn nữa nhiều thêm ít dương khí nhè nhẹ.
Một đêm này bọn họ không trở về, Sở Phong và Âu Dương Phong đi săn trên mảnh đồng hoang này, cậy vào Hỏa Nhãn Kim Tinh tránh được rất nhiều nguy hiểm, chuyên tìm và săn giết mãnh thú và hung cầm.
“Ầm ầm!”
Đột nhiên, lúc tờ mờ sáng, mặt đất rung động, sau đó như là như động đất, toàn bộ hoang nguyên dường như đều đang run rẩy.
“Trốn!”
Sở Phong hô, hắn cảm thấy nguy cơ thần hồn sắp sụp đổ, bởi vì có một loại huyết khí vô biên vọt tới từ cuối chân trời, dương khí quá mãnh liệt.
“Đây là đại gia hỏa nào? !” Âu Dương Phong cũng giật mình, chạy trốn thục mạng theo Sở Phong.
Sau đó không lâu, bọn họ nhìn thấy hơn chục ngàn con Lôi Giác Thú lao ra từ đường cuối cùng của mặt đất, hình thể khổng lồ, đều dài cỡ mười trượng, hơi giống ngựa, nhưng toàn thân đều là vảy giáp, trên đầu có một cái sừng, tia sét lượn lờ.
“Trời ạ, hơn chục ngàn con quái vật cấp Kim Thân, khó trách huyết khí trùng thiên, ai ngăn lại được!” Âu Dương Phong bị hù điên cuồng chạy trốn.
Gã và Sở Phong không dám bỏ chạy men theo tuyến đường xung kích của đám Lôi Giác Thú kia mà là chạy trốn theo chiều ngang, tranh thủ thoát khỏi quỹ tích hành tẩu của bọn chúng.
Cái này tương đối gian khổ, lực áp bách của huyết khí cách rất xa là đã khiến cho người ta hít thở không thông, chủ yếu nhất là dương khí tràn ngập, đối với loại “Âm linh” bọn họ thì tổn thương quá lớn.
Cuối cùng, bọn họ bị buộc không thể không trốn vào bên trong một kẽ đất, phóng tới sâu dưới lòng đất, thế nhưng lại gặp phải một cái hố chôn lớn, sát khí cuồn cuộn, sương đen tràn ngập.
Bọn họ né ngang né dọc dưới đất ngang, tránh né cực nhanh.
“Chi chi...”
Bên trong thế giới hắc ám dưới đất có vô số tiếng chuột kêu vang lên, từng đôi từng đôi mắt xanh mơn mởn sáng lên, chú ý tới bọn họ.
Hai người chật vật chạy trốn, Thử Triều dưới mặt đất đuổi giết gần kề bên mông bọn họ!
Lúc xông ra mặt đất, đám Lôi Giác Thú kia xông tới, thế nhưng một loại mãnh cầm màu đen phô thiên cái địa xuất hiện, chừng mấy chục ngàn con, phóng tới bên này.
Điểu triều vẫn như cũ là huyết khí cuồn cuộn!
Sở Phong tế ra hồn chuông bảo vệ chính mình và Âu Dương Phong , sau đó phóng tới mặt đất xa xa, nếu không huyết khí trên bầu trời sẽ làm trạng thái tinh thần phân tán.
Đây là thế nào? Bọn họ chấn kinh, trên trời dưới đất, khắp nơi đều là hung cầm mãnh thú, xảy ra thú triều đáng sợ.
“Đều là trốn từ hướng cao nguyên Hung Thú tới, có lẽ đã xảy ra sự kiện lớn.”
Bởi vì, hai người bọn họ giật mình phát hiện, một tộc đàn mãnh thú ít nhất đều là hàng trăm hàng ngàn con, thoát ra từ đồng bằng Hung Thú.