Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chờ những người khác phản ứng lại thì Sở Phong đã thôi thúc chùm sáng tinh thần giữa ấn đường từ lâu, khiến cho vùng đất này cuồn cuộn bốc lên, thay đổi hướng đi của trường vực.
“Hắn làm sao hiểu được trường vực!?”
Cho dù mấy người Kim Lân đạo tử có xông lên bầu trời, muốn vượt qua hoành độ mà đi thì cũng gặp phải nguy cơ sống còn, bị sấm sét đỏ sẫm kia ngáng chân.
Xoạt!
Thời khắc mấu chốt, bọn họ vận dụng hết các loại thủ đoạn bảo mệnh mà chạy thoát thân, thúc giục cả hồn khí, sử dụng linh hồn người chết thay thế thần phù các loại, có bao nhiêu thủ đoạn liền tung ra bấy nhiêu!
Nhưng mà những người này vẫn rất thảm, có người bị xuyên thủng, trong nháy mắt liền hóa thành quang vũ.
Vốn dĩ mảnh đất này cách ngọn núi có sấm sét màu đỏ kia rất xa, có thể coi như an toàn, lẽ ra phải không chịu công kích của sấm sét. Thế nhưng Sở Phong lại là đại sư trường vực, đã nghiên cứu thấu triệt nơi này từ lâu. Vì thế hắn mượn lực lượng của mọi người mà vận chuyển địa mạch của nơi này, phân bố thành trường vực sấm sét, có thể dẫn đến lôi điện!
Bởi vậy một khi đã phát động, những tia sấm sét chớp giật trên đỉnh núi huyết sắc kia sẽ bị dẫn lại chỗ này, hạ đánh túi bụi!
“Đi!”
Sở Phong quát lên, ra hiệu cho Âu Dương Phong xông lên vòm trời, nơi đó có một vòng xoáy đang tiếp nhận quang vũ của những người đã chết, chuyển về vũ trụ ban đầu.
Coong!
Hồn Chuông vừa vang lên, chuông lớn màu đen trên đầu Sở Phong đã phát ra ánh sáng đen nhánh giam giữ sáu đoàn quang vũ đang xông lại đây, tất cả đều bị chuông lớn bao trùm, sau đó hắn liền dốc sức thôi động dị thuật.
Một lát sau, khi Sở Phong chui ra từ chuông lớn, xung quanh hắn tràn ra rất nhiều hạt thần tính, sau đó liền hóa thành tro bụi. Chẳng qua trong cơ thể cũng lưu lại rất nhiều, tiến hành dung hợp với hắn.
“Thịnh yến này, tư vị quá mỹ diệu rồi!” Sở Phong cười lớn.
Lúc này, Âu Dương Phong cũng vô cùng kích động, dùng dị thuật và Hồn Chuông luyện hóa hết thảy mấy đoàn quang vũ kia.
“A...” Bên dưới, rất nhiều người đang phát ra tiếng kêu thảm thiết. Trong phút chốc, đừng nói những người khác, ngay cả bùa chết thay của Kim Lân đều nổ tung một lần, hắn ta gian nan tránh được một kiếp.
Đồng thời, Thích Hoành, Vũ Hóa Thần Thể, Ánh Trích Tiên cũng chật vật bất kham, đã bị thương nặng từ lâu. Đây chính là kết quả sau khi sấm sét lớn nổ tung đã phát ra những hồ quang điện nhỏ, mấy người này là bị thứ hồ quang điện kia đánh trúng!
Nếu như bị lôi điện màu máu kia trực tiếp bao trùm, phải chết là không hề nghi ngờ.
Hơn nữa, tình hình nguy hiểm của bọn họ cũng không có giải trừ hoàn toàn. Mấy đỉnh núi đỏ như máu kia đã muốn nổ tung, sấm sét từng tràng ầm ầm nối dài mà bao phủ hoàn toàn mảnh đất này.
“Aaa...” Trong thời gian rất ngắn, lại có mười mấy bị thiên tài bị nổ tung chết thảm, sau đó hóa thành một màn quang vũ dày đặc bay lên.
Năng lượng tinh thần của Sở Phong đang tăng lên, hắn đang canh giữ ở không xa vòng xoáy kia, không chút lãng phí mà dùng Hồn Chuông tiếp dẫn quang vũ, cùng Âu Dương Phong thôi thúc dị thuật, tiến hành luyện hóa hạt thần tính.
Truyền nhân của Thi Tộc – Diêm Lạc lại khá là may mắn, gã khó khăn chạy ra khỏi mảnh đất kia. Bùa chết thay trên người gã đã tan nát, lúc này chỉ còn sót lại một nửa cơ thể, tình cảnh thảm đến không nỡ nhìn thẳng, nhưng có thể sống mà chạy ra khỏi nơi đó thì cũng là may mắn lớn.
Thế nhưng chờ đợi gã ở giữa không trung lại là một miệng chuông lớn màu đen, ầm một tiếng đã bị thôi động lao xuống, tạc nát một nửa cơ thể còn lại của gã, quang vũ lập tức bay lên.
“Không!” Gã kêu thảm trước giây phút cuối cùng.
Nhưng mà Hồn Chuông đã phát sáng giam lấy cơ thể của gã, mang lên trên cao. Sở Phong cười khẽ một tiếng, lập tức thôi thúc dị thuật với gã!
“Ta nói rồi, phải tắm máu tất cả các ngươi a, làm sao có thể khiến các người thất vọng được!” Âm thanh của Sở Phong vang vọng trên không trung.
Bị bắt sống!
Giờ khắc này, tâm trạng của Diêm Lạc cũng có thể tượng tượng được, gã thật sự muốn có sức mạnh nghịch thiên, tạc nổ thiếu niên trước mặt này!
Nhưng đời không như mơ, hiện thực vẫn luôn tàn khốc như vậy đấy. Gã bị đối phương bắt được, bị giam cầm bên trong Hồn Chuông, mấy lần va chạm khiến linh hồn gã bị chấn động đến ầm ầm, suýt chút nữa thì tan rã, thế nhưng cũng không cách nào chạy thoát.
Đồng thời, linh thể của gã đang tan ra, tinh thần lực cũng đang nhanh chóng hao hụt.
Tất cả dị thuật mà gã mơ ước đều bị đối phương dùng trên người của gã.
Làm sao có thể như vậy? Nội tâm gã gào thét phẫn nộ, nhưng cũng vô cùng sợ hãi, rơi vào trong tay đối thủ thì làm sao có thể tốt được?
Ngay từ lúc bắt đầu đến tận bây giờ, gã hết lần này tới lần khác đều nhắm vào Ngô Luân Hồi, kết quả là bây giờ bị người ta bắt sống, kết cục sau đó thê thảm cỡ nào, gã quả thực không dám nghĩ tiếp.
Trước kia gã vẫn luôn cân nhắc, sau khi bắt được Ngô Luân Hồi nhất định phải chậm rãi trừng trị, nhất định phải khiến cho tiểu tử kia hối hận vì đã đến thế giới này, mỗi giây mỗi phút đều chịu dày vò.
Nhưng bản thân gã cuối cùng lại trở thành tù nhân, hơn nữa còn bất ngờ như thế.
“Ngô Luân Hồi!” Truyền nhân mạnh nhất của Thi Tộc – Diêm Lạc gào lên, hồn quang trong hai mắt lấp lóe ánh sáng, gã thực sự sợ hãi, gã không muốn cứ như vậy mà chết, thế nhưng hiện tại phải làm sao đây?
Sở Phong cười nhẹ một tiếng, chậm rãi thả ra dị thuật. Kết quả này khiến hắn vô cùng vừa ý, bắt sống được kẻ địch đáng hận này, ngạo nghễ mà nhìn xuống gã, quả thực là thần thanh khí sảng, thoải mái vô cùng!
Diêm Lạc nắm chặt song quyền, cảm giác này quả thực khó mà tiếp nhận nổi. Tên tiểu tử Ngô Luân Hồi kia lẽ ra phải chết, bị mọi người tứ phía vây công như thế, hắn làm sao có thể ở dưới tình cảnh sống còn mà chuyển bại thành thắng?
Kết quả này quả thực làm gã muốn phun máu, căn bản không tiếp thu nổi.
Không chỉ riêng mình Diêm Lạc, ngay cả tâm trạng những người khác cũng đều sắp hỏng mất, loại cảm giác rơi từ thiên đường xuống địa ngục này quá đáng sợ.
“Diêm Lạc, ngươi hết lần này đến lần khác muốn hại chết ta. Ta biết rõ ngươi cấu kết cùng La Thế Vinh và đám người của thế giới này, hơn nữa còn liên tiếp hắt nước bẩn lên người ta, nói xem, La Thế Vinh đã cam kết cái gì, đã hứa cho ngươi lợi lộc gì để ngươi làm như thế?”
Sở Phong chậm rãi hỏi gã, hắn muốn tìm hiểu La Thế Vinh và Diêm Lạc rốt cuộc có thể lấy được lợi ích gì từ trong tay quân đội của tiến hóa giả. Sở Phong đang suy nghĩ hắn có thể mạo danh người khác đi lấy những lợi ích kia không a.
Nếu như La Thế Vinh ở dưới suối vàng biết được bản thân đã chết mà vẫn còn bị người khác lợi dụng, e là sẽ bật nắp quan tài mà bò ra liều mạng.
Diêm Lạc vô cùng không phối hợp, đáy mắt gã chỉ toàn là cừu hận âm độc, gã đang âm thầm che giấu, bảo trì trầm mặc.