Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhân cơ hội này, Sở Phong khiêm tốn thỉnh giáo người kỵ sĩ bên cạnh Phổ Lâm, hỏi bọn chúng về kinh nghiệm tu hành loại dị thuật này và những nơi cần phải chú ý.
Hắn cảm giác được mấy tên kỵ sĩ kia rất miễn cưỡng, nói qua loa vài câu, thiếu thành ý.
Sau đó, Sở Phong và Âu Dương Phong giả vờ nhờ một vị kỵ sĩ giúp đỡ, tìm một nơi săn thú để tự mình thủ uy lực của loại dị thuật này.
Phổ Lâm lạnh lùng liếc tên kỵ sĩ kia một cái, đang âm thầm cảnh cáo hắn ta, tên kỵ sĩ này không thể không tươi cười đáp lại, nhưng với thần giác của Sở Phong và Âu Dương Phong đương nhiên có thể cảm ứng được nụ cười giả dối này.
Nhưng hai người bọn họ cũng không để ý, chỉ đơn thuần muốn đi thử xem rốt cuộc dị thuật trung cấp một hệ này của chiến thần có uy lực ra sao, mạnh đến mức nào.
Kêu một hai tên kỵ sĩ đi cùng, chỉ vì khiến cho Phổ Lâm an tâm, thể hiện rằng hai người không phải muốn trốn chạy.
Trên cánh đồng hoang vu, không thiếu con mồi, đi ra ngoài không xa, bọn họ đã săn được một con hàn tích(1), nó há mồm có thể khiến đỉnh núi đóng băng, đây là một sinh vật cấp Xan Hà.
(1) Hàn tích: thằn lằn pinecone.
Vị kỵ sĩ này rất phối hợp, tự mình ra tay, dùng năng lượng cấp Kim Thân một kích chém đứt đầu hàn tích, ném thi thể cho Sở Phong.
“Hai người các ngươi thử xem.”
Sở Phong và Âu Dương Phong tiến hành thử nghiệm, quả nhiên hiệu suất của dị thuật này cao hơn, hạt thần tính có thể tu luyện và hấp thụ trong điều kiện tương đồng tăng hơn gấp đôi.
Nói tới tương đồng, phương pháp trước đây có khả năng hấp thu hạn chế, rất lãng phí.
“Thật thoải mái, tinh thần lực đang tăng lên, cảm giác tu hành này thật quá tuyệt vời.” Âu Dương Phong kêu lên một cách khoa trương, điều đó tất nhiên là đang diễn trò, hắn ta đã thể nghiệm qua từ lâu.
Sở Phong nói: “Đạo huynh, ta thấy nơi này có khả năng có mấy chục con hàn tích, chúng ta cùng nhau săn bắt đi, ngươi cũng có thể mượn dịp này tăng cường sức mạnh tự thân.”
Tên kỵ sĩ này lắc đầu và nói: “Ta không cần, tháng này đã hấp thu hạt thần tính đủ nhiều rồi. Hai người các ngươi có thể tiếp tục săn bắt vài con, nhưng đừng săn nhiều quá là được.”
“Có ý gì, ở đây nhiều hàn tích như vậy, không săn nhiều để lãng phí à.” Âu Dương Phong lộ vẻ khó hiểu.
Kỵ sĩ cười nhạo, nói: “Không nắm giữ dị thuật cấm kỵ tối cao của chiến thần, ai dám hấp thu hạt thần tính không giới hạn, đừng nghĩ nhiều.”
Âu Dương Phong theo bản năng cảm thấy không đúng, có một số việc bọn họ còn chưa tìm hiểu kỹ càng trước.
“Có chú ý gì không?” Cóc chột dạ hỏi.
“Mỗi tháng không được vận dụng dị thuật quá nhiều, đặc biệt hai người các ngươi đều là âm linh, càng không thể tham nhiều, ta đề nghị mỗi người các ngươi săn bắt mấy con hàn tích thì không được săn nhiều hơn, nói không sẽ chết rất thảm.”
Ngược lại tên kỵ sĩ này cũng không giấu giếm, nói ra tai hại khi vận dụng dị thuật quá nhiều.
Hấp thu càng nhiều hạt thần tính, số lần gặp phải thiên kiếp càng nhiều, ví dụ như vị kỵ sĩ này, lần trước hắn ta hấp thu quá liều, kết quả không đến một tháng đã gặp phải thiên kiếp, suýt chút nữa không gắng gượng nổi, gần như bị sét đánh đến hồn phi phách tán, thập tử nhất sinh mới sống sót được.
“Trên đời này, làm gì có con đường thăng cấp dễ dàng như vậy, bất kể thành quả nào cũng phải trả cái giá đắt. Đánh chết đối thủ, dùng dị thuật tinh luyện bộ phận hạt thần tính ẩn chứa trong cơ thể hắn, cuối cùng là hữu càn thiên hòa(2), không bao lâu sau sẽ bị thanh toán một lần, nhận thử thách sét đánh.”
(2) Hữu càn thiên hòa: vi phạm sự hòa hợp và bản chất của trời đất.
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Âu Dương Phong và Sở Phong rất khó coi.
Phải biết rằng, không lâu trước đây chính hai người bọn họ đã hấp thu một lượng lớn hạt thần tính, giết rất nhiều đối thủ, đoán chừng đã vượt quá số lượng cho phép từ lâu, nhất định phải bị trời đánh.
“Đương nhiên, vừa rồi chỉ là một loại quan niệm về số mệnh. Trải qua nghiên cứu của phòng thí nghiệm Thần Chỉ, chủ yếu là vì hấp thu quá nhiều hạt thần tính trong thời gian ngắn, nguồn gốc phức tạp, hạt thần tính có ngọn nguồn khác nhau hỗ trợ lẫn nhau, ngươi phải biết rằng, đây là một vật chất năng lượng vô cùng cao cấp, khi các loại hạt thần tính cộng hưởng rất dễ thu hút sấm sét.”
Tên kỵ sĩ này trình bày một loạt khiến cho sắc mặt của Sở Phong và Âu Dương Phong càng thêm khó coi, bọn họ hấp thu nhiều như vậy, phỏng chừng bị thiên lôi đánh một lần còn không đủ, ít nhất cũng phải vài lần.
“Trải qua lôi kiếp rửa tội, những hạt thần tính đó mới tính là thực sự hấp thu, thuộc về bản thân.” Kỵ sĩ giải thích.
“Aiz, xem ra bất kể là thế giới nào, vũ trụ nào thì xuất hiện thiên kiếp cũng đều có lý, trải qua thử thách của nó mới tính là tu thành chính quả.” Âu Dương Phong lén trao đổi với Sở Phong.
Sau đó, mặt của hai người hơi xanh mét, đây là một thế giới có dương khí rất mạnh, một khi tia chớp đánh xuống, đoán chừng bọn họ đều không chịu nổi.
Vì ở thế giới này, bọn họ được xem là quỷ hồn, là âm linh!
Đây cũng không phải vũ trụ của bọn họ —— âm phủ, dương khí ở thế giới này rất nhiều, ban đầu khi đối mặt với các loại sinh vật có máu thịt thì bọn họ sẽ cảm thấy bỏng rát và đau đớn.
Sấm sét kia là gì? Vật chí dương thực sự, bị loại sấm sét này đánh trúng thì cho dù Sở Phong nghịch thiên như vậy, cũng cảm thấy chưa chắc là không chịu nổi.
Hắn và Âu Dương Phong phỏng đoán một phen, dựa trên các hạt thần tính mà bọn họ đã hấp thu, mỗi người ít nhất phải chịu bốn lần thiên kiếp.
Một lần thiên kiếp, ít nhất cũng mấy chục đến mấy trăm tia sét.
Trong nháy mắt, mặt của hai người đều tái mét, đây không phải là sấm sét ở địa phủ mà là sấm sét ẩn chứa hơi thở chí dương cuồn cuộn khiến cho người ta sợ hãi.
Giờ phút này, Sở Phong có cảm giác gấp gáp, phải cướp thùng máu thần thú kia để rửa tội cho bản thân thật cẩn thận, trút bỏ âm khí trên người, như vậy mới có thể vượt qua!
Âu Dương Phong bí mật truyền âm, nói: “Sở lừa bịp, Sở đại lừa dối, liên quan đến sự sống chết, hai ta có khả năng sắp tiêu đời rồi, đây là tự đùa chết chính mình điển hình, ngươi mau nghĩ cách đi.”
Sở Phong nói: “Dựa theo cách nói của hắn thì cho dù hấp thu hạt thần tính quá nhiều, cũng có một tháng tích lũy thời gian giảm xóc, dương lôi sẽ không tới trong thời gian ngắn.”
Sau đó, hai người bọn họ thất thần đi săn bắt hàn tích, nhiều rận không sợ bị cắn(3), mỗi người giết mười con hàn tích, sau đó mới quay về.
(3) Nhiều rận không sợ bị cắn: ví dụ như người hay bị đánh mắng thì không quan tâm đến việc bị đánh vì họ đã quen rồi.
Âu Dương Phong nói: “Đạo huynh, rốt cuộc là có cách nào hóa giải mà không bị trời đánh không? Vừa rồi chúng tôi đã vô tình luyện hóa hạt thần tính quá nhiều.”
Kỵ sĩ nói: “Các ngươi là âm linh ở thế giới này, một đòn sét đánh xuống cũng đủ khiến cho hai người các ngươi hồn phi phách tán, nếu hấp thu hạt thần tính quá liều thì không cứu được!”