Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1623 - Chương 1622: Cô Em Vợ Cũng Không Đơn Giản (1)

Thánh Khư Chương 1622: Cô em vợ cũng không đơn giản (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cóc suýt chút nữa toát mồ hôi lạnh, Ánh Trích Tiên này quả nhiên khó giải quyết, mới chạy tới nơi này, không chỉ có tự tin tự bảo vệ bản thân, còn đưa ra cảnh cáo nhằm vào bọn họ.

Nhưng, Sở Phong vẫn còn bình tĩnh, vì ngoại trừ bí mật giao tiếp với Ánh Trích Tiên ra thì hắn cũng đang truyền âm với tiểu loli tóc bạc Ánh Hiểu Hiểu, sợ cô nhóc để lộ sơ hở.

Hơn nữa, phản ứng của Ánh Hiểu Hiểu đối với hắn vô cùng có lợi.

Đặc biệt là giờ phút này, tiểu loli tóc bạc đưa tới một thần trợ công(1)!

(1) Thần trợ công: giúp người khác làm những việc khó hoặc thậm chí không thể hoàn thành.

Ánh Hiểu Hiểu xinh đẹp tinh xảo, đôi mắt to chớp chớp, lông mi rất dài, cô nhóc trực tiếp kêu một tiếng ngọt ngào: “Tỷ phu!”

Điều này khiến cho sắc mặt của Ánh Trích Tiên suýt chút nữa đen hoàn toàn, nụ cười ban đầu trên dung nhan tuyệt thế, bây giờ phải gọi là xuất sắc, nàng không có cách nào phủ nhận kịp thời.

Vì đây là muội muội của nàng.

Nếu nàng sửa lời, nói rằng muội muội của nàng nói bậy, như vậy đám người Phổ Lâm sẽ có lý do tin tưởng và lời nói của mấy người Sở Phong không đáng tin, thế thì sẽ có vấn đề lớn.

Cho nên giờ phút này khuôn mặt xinh đẹp khuynh thành của Ánh Trích Tiên chỉ có thể tươi cười, thực ra trong lòng rất muốn bóp chết đứa trẻ chuyên môn hãm hại tỷ tỷ này.

Sở Phong lập tức hùa theo, phối hợp ăn ý như vậy, hắn xoa mái tóc dài màu bạc của tiểu loli, cũng kêu một câu cô em vợ.

Biểu cảm của tiểu loli tóc bạc phải nói là khá “Chân thật”, khi mới gặp Sở Phong cô nhóc rất sợ hãi, đôi mắt trợn to, nhưng khi nghe thấy Sở Phong xưng hô kiểu này, vẻ mặt lập tức “Ngượng ngùng”.

Thực ra, da mặt của cô nhóc rất dày, không đến mức đỏ mặt, chủ yếu là khi Sở Phong bí mật giao tiếp với cô nhóc, nói rằng nếu không phải cô nhóc còn quá nhỏ thì hắn sẽ nói thẳng hai người bọn họ là đạo lữ, phỏng chừng sẽ phối hợp ăn ý hơn.

Cho nên, tiểu loli da mặt rất dày này mới có vẻ ngượng ngùng hiếm thấy, lúc này bộ dạng ngượng ngùng biểu hiện ra ngoài trong trường hợp này, chính là gãi đúng chỗ ngứa.

Ánh Trích Tiên nhìn muội muội của mình phối hợp như vậy, hãm hại người tỷ tỷ là nàng, trên mặt rất nhanh nổi lên vạch đen, lập tức duỗi tay giữ chặt Ánh Hiểu Hiểu, muốn âm thầm “Giáo dục” cô nhóc.

Giờ phút này, Âu Dương Phong cười toe toét, nghiêng mắt nhìn tiểu loli tóc bạc, nở một nụ cười mà hắn ta tự cho là hiền lành và ấm áp.

“Con Quân Đà đực kia, ngươi cười rộ lên xấu xí quá.” Ánh Hiểu Hiểu nhận xét không chút khách khí.

Khuôn mặt của Âu Dương Phong lập tức đen lại, thật muốn chửi, mẹ nó! Đối xử với hắn ta và Sở Phong, khác biệt lớn như vậy sao?

“Quân Đà là ai?” Phổ Lâm hỏi.

“Là cha già của Đại Diễn Chiến Thể.” Sở Phong bình tĩnh giới thiệu.

Mũi của Âu Dương Phong sắp bốc khói, nhưng trong trường hợp này, hắn ta chỉ có thể giương mắt nhìn nghe, không thể phản bác, không nói câu nào, im lặng là vàng.

Cóc nhìn thấy Ánh Hiểu Hiểu đang cười ở đó, bộ dạng rất vui vẻ, hắn ta lập tức biết rằng tiểu loli tóc bạc này không phải vô ý nói ra mà là cố ý.

Âu Dương Phong đoán, đứa trẻ chết tiệt này không đơn giản, sắp trưởng thành rồi, bảo đảm sẽ khó đối phó giống như tỷ tỷ của cô nhóc.

Phổ Lâm chỉ thuận miệng hỏi, vẫn chưa cảm thấy có điều không ổn.

Giờ phút này, Ánh Trích Tiên đang nói chuyện với Sở Phong, nói trắng ra là uy hiếp cảnh cáo hắn, tiện nghi của nàng không dễ chiếm như vậy, cần phải trả cái giá lớn.

Sở Phong nói ngắn gọn mấy câu, trực tiếp đánh tan những suy nghĩ của nàng, đồng ý hợp tác rồi, vì nàng rất động tâm.

Nếu đã gặp nhau thì trở mặt đối với ai cũng không tốt, Sở Phong chỉ muốn kéo nàng nhập bọn, để nàng trở thành người hợp tác, cùng lập kế hoạch làm chuyện lớn.

Hắn nhắc tới một thùng máu thần thú, cũng nói rằng có lẽ sẽ hái được thuốc thần, còn nhắc đến dị thuật và thiên kiếp, lập tức khiến cho Ánh Trích Tiên khó có thể cưỡng lại.

Ánh Trích Tiên ý thức được rằng muốn nhanh chóng mạnh lên ở thế giới này, máu thần thú và những loại thuốc thần đó cực kỳ quan trọng, trong thời gian ngắn phải có được!

Nhưng Sở Phong vẫn thấy hơi khó chịu, Ánh Trích Tiên quá bình tĩnh, lại còn thấp thoáng ý cảnh cáo và đe dọa hắn.

Vì vậy, có tiện nghi mà không chiếm thì không phải Sở Phong.

Hắn rất tự nhiên ra tay, nhéo khuôn mặt nhỏ của tiểu loli tóc bạc rồi sau đó trực tiếp ôm lấy Ánh Trích Tiên, ôm nhiệt tình.

Sắc mặt của hắn thản nhiên, nói: “Vất vả rồi.”

Sau đó, hắn lại ra vẻ đau lòng, giúp Ánh Trích Tiên gom lại mái tóc hóa thành tinh thần lực.

Bọn họ là linh thể, ẩn chứa ấn ký nguyên thủy nhất của sự sống, tiếp xúc như vậy, có thể nói là vô cùng thân mật, trực tiếp chạm vào linh hồn.

Nhưng trong nháy mắt, Sở Phong liền nhe răng trợn mắt, vì bị Ánh Trích Tiên nhéo vào eo một cách tàn nhẫn không chút lưu tình, vừa rồi là chạm vào linh hồn, bây giờ là đau thấu linh hồn.

“Ta nói hai người các ngươi có thể đổi chỗ khác không, đừng ở trước mặt mọi người khoe mẻ tình cảm như vậy.” Âu Dương Phong trách móc nặng nề.

“Nơi này còn có đứa trẻ nhỏ đấy!” Tiểu loli tóc bạc càng kháng nghị không vừa lòng, chu cái miệng nhỏ.

Hai người Sở Phong và Ánh Trích Tiên tự nhiên tách ra, Sở Phong tươi cười, mang theo ý “Vui sướng sau khi gặp lại”, thậm chí bộ dạng rất dịu dàng.

Không biết trong lòng Ánh Trích Tiên nghĩ như thế nào, nhưng trên mặt cũng nở nụ cười mê người, Trích tiên tử lả lướt xuất trần ban đầu lúc này càng quyến rũ phong tình hiếm thấy.

Phổ Lâm để lộ ánh mắt kỳ lạ, gã rất kinh ngạc với phong thái tuyệt thế của Ánh Trích Tiên.

Ngay cả đám kỵ sĩ cũng có sắc mặt không tốt, đứng ở nơi xa nhìn Sở Phong như hổ rình mồi, trong mắt bọn họ một âm linh như Sở Phong không thể nào có được tuyệt sắc nhân gian này.

Thậm chí một số kỵ sĩ mạnh mẽ đang nghĩ, nếu giúp Ánh Trích Tiên rửa sạch âm khí, tìm được một thân thể thích hợp, định hình lại cơ thể, tuyệt đối xinh đẹp vô cùng, là một báu vật.

Nhưng, bây giờ bọn họ cũng chỉ có thể ngẫm lại, không có cách nào hành động, Phổ Lâm còn cần dùng đến mấy người này.

Kế tiếp, Sở Phong và Ánh Trích Tiên xem tình hình trước mắt và đưa ra các thủ đoạn dụ dỗ, nói một vài đối sách cụ thể, làm sao để mời chào những người đến từ vũ trụ khác đi theo bọn họ.

Điều này khiến cho Phổ Lâm khá vừa lòng.

Âu Dương Phong đứng bên cạnh bĩu môi, chửi thầm, tên đại lừa bịp Sở Phong lời nói dối đầy miệng hết bài này đến bài khác cũng thôi đi, Ánh Trích Tiên xinh đẹp như vậy, nữ tử tiên khí quanh thân lại nói dối tới mức mặt không đỏ tim đập không nhảy, vô cùng tự nhiên, hắn ta chỉ có thể thở dài, cũng là đồ lừa bịp, không phải “Người lương thiện”.

Sau đó, Sở Phong lôi kéo Ánh Trích Tiên…Dáng vẻ muốn đi dạo, nhìn sự hung ác lập lòe trong mắt của một vài kỵ sĩ.

Cho đến khi tới chỗ không có ai, mặt của Ánh Trích Tiên mới hoàn toàn đen lại, đưa ra lời cảnh cáo nghiêm trọng với Sở Phong, không được nàng đồng ý không được tới gần quá mức!

Bình Luận (0)
Comment