Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1624 - Chương 1623: Cô Em Vợ Cũng Không Đơn Giản (2)

Thánh Khư Chương 1623: Cô em vợ cũng không đơn giản (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­

Sau đó, Ánh Hiểu Hiểu cũng chạy tới, tiểu loli tóc bạc quả nhiên không phải đèn cạn dầu, trực tiếp đòi lấy dị thuật.

“Kêu một tiếng ca, bổn vương dạy ngươi.” Âu Dương Phong trơ mặt đi đến.

“Con Quân Đà đực, ngươi tránh ra đi!”

“Chết tiệt, bổn tọa không thể nhịn nữa!” Âu Dương Phong để lộ dáng vẻ độc ác, nhưng một câu nói của Ánh Hiểu Hiểu đã khiến cho hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể tươi cười giả dối.

“Nhà ta có võ công thần thú, hơn nữa là có một đống, còn có cổ pháp bồi dưỡng cho thần thú nhanh chóng tiến hóa, ta đều đã lật xem qua.” Đây là nguyên lời nói của tiểu loli tóc bạc.

Dẫn tới vẻ mặt cười giả dối của Âu Dương Phong, đi theo bên cạnh cô nhóc, tưởng như là muốn trở thành bảo mẫu.

Ngày hôm sau, Phổ Lâm triệu hồi tất cả người tiến hóa, phân phó mấy nghìn người bảo vệ ở nơi này, vây quanh mấy ngọn núi màu máu, còn gã dẫn đầu mấy nghìn kỵ sĩ tự mình đi nghênh đón sứ giả, muốn đi tiếp nhận thùng máu thần thú.

Cho dù là ở thế giới này, máu của thần thú trưởng thành cũng vô cùng trân quý.

“Đánh, nhưng trực tiếp cướp thùng máu thần thú kia thì không được, chúng ta hoàn toàn không có cách tới gần bọn họ.” Sở Phong trầm giọng nói.

Bọn họ đứng ở nơi xa, cách mấy nghìn kỵ sĩ rất xa, giờ phút này, bọn họ cảm nhận được sự tai hại đáng sợ của thân là linh thể, đặc biệt là hồn thể có âm khí lượn lờ của bọn họ.

Đối mặt với quân đội, cảm nhận được luồng huyết khí cuồn cuộn còn có loại dương khí nồng đậm khiến cho người ta sợ hãi, nếu bọn họ thật sự tiến lên thì mấy nghìn kỵ sĩ kia chỉ cần rống to một tiếng, phỏng chừng sẽ khiến bọn họ nổ tung ngay lập tức.

Âu Dương Phong nói: “Nhất định phải tắm máu thần thú hoặc ăn loại thuốc thần được tẩm bổ bằng máu thần thú, rửa sạch âm khí trên người, như vậy sẽ không sợ đại quân tỏa ra huyết khí và dương khí nữa.”

Sứ giả được Phổ Lâm nghênh đón ở trên đường, đại quân bảo vệ vây quanh, hộ tống đến ngọn núi màu máu.

“Sứ giả đại nhân, ngài cần nghỉ ngơi không?” Phổ Lâm hỏi.

“Không cần, bây giờ lập tức đi tưới dược thảo, hôm nay ta còn phải chạy về chỗ sâu trong cao nguyên Hung Thú.” Sứ giả là một bà lão, tóc bạc khuôn mặt hồng hào, rất bình tĩnh và trấn định.

Bà ta lấy ra một đồ đựng dụng cụ cao nửa người, lấy một cái thùng lớn được chạm trổ từ ngọc thạch ra, tuy rằng bị phong ấn, nhưng đã có huyết quang tràn ra, nó phát ra ánh sáng màu đỏ đậm, chói lọi vô cùng.

Hơn nữa, có một lực lượng trấn áp vô hình, kinh sợ khắp nơi, khiến cho rất nhiều kỵ sĩ rùng mình, thú cưỡi của bọn họ gào thét, gần như sắp mềm nhũn ngã xuống đất.

Máu thần thú trưởng thành còn đang trong phong ấn đã như thế, quả nhiên khủng bố, một khi đổ ra tới thì quả thực không dám tưởng tượng.

“Đây là muốn bồi dưỡng thuốc thần sao?” Ở nơi xa, có kỵ sĩ cấp Kim Thân lẩm bẩm, bọn họ nghi ngờ dược sư thủ hạ của chiến thần đang động loại tâm tư này cho nên mới không tiếc tập trung tinh thần như vậy.

“Là máu thần đó, dùng để tưới dược thảo đúng là quá xa xỉ, ta muốn thay thế những cây thuốc già đó!” Âu Dương Phong đỏ mắt.

Mấy người bọn họ cách nơi đó rất xa, không có cách nào tiếp cận, một là huyết khí ở nơi đó quá mạnh mẽ, hai là vì bị cố ý cách ly, không cho bọn họ tới gần quá mức.

Vị sứ giả kia giao thùng ngọc thạch cho Phổ Lâm, để kỵ sĩ thủ hạ của gã phụ trách mang lên núi, sứ giả đối diện với Phổ Lâm, trong mắt cả hai đều hiện lên tinh quang.

Bọn họ đạt thành giao dịch trong âm thầm, sẽ giữ lại một ít máu thần thú và sau đó chia đều.

Thứ đồ vô giá này, chính bọn họ cũng không chịu được sự dụ hoặc.

Bọn họ bắt đầu lên núi, sứ giả đang cúng tế một cây lại một cây cờ Huyền Từ, cắm xuống đất lập tức biến mất, sau đó nơi này phát sát lên, một con đường an toàn xuất hiện, con đường thông lên một ngọn núi màu máu.

Đôi mắt của Sở Phong nhìn chằm chằm không chớp mắt, hắn âm thầm dùng hỏa nhãn kim tinh, ký hiệu màu vàng sâu trong linh hồn hiện lên, quan sát các cách làm của sứ giả kia.

Sứ giả rất cẩn thận, làm các thủ đoạn che mắt, nhưng bản chất bà ta quả thực đang mở con đường nhỏ an toàn, sắp đi thẳng tới đỉnh của ngọn núi màu máu.

Sở Phong tập trung tất cả tinh thần, chăm chỉ đi nghiền ngẫm, sợ bỏ lỡ điều gì, hắn rất muốn lên núi hái thuốc, cũng muốn lấy máu thần thú dùng để tưới dược thảo.

Sứ giả cẩn thận từng li từng tí, ném mạnh Huyền Từ Kỳ ra, thủ pháp có phần rất mê hoặc người khác, cố ý làm vô cùng phức tạp.

Sau đó, bà lão này ném mấy cái Huyền Từ Kỳ mây mù quay cuồng, làm cho vùng đất này nổi sương mù, vây quanh ngọn núi Huyết Sắc.

"Sứ giả rất cẩn thận, rất sợ có người theo dõi khu vực đường nhỏ này, dùng Huyền Từ Vụ để che lấp, ngăn cản tầm mắt của người khác." Một vị kỵ sĩ trung niên cấp độ Kim Thân nhỏ giọng nói, ông ta chỉ huy hơn một nghìn người phụ trách canh giữ ở khu vực này.

Lúc đầu Sở Phong cũng cho là như vậy, thế nhưng hắn nhanh chóng nhìn ra đầu mối, bà lão kia và Phổ Lâm đối măt với nhau, đều lộ ra nụ cười thản nhiên.

Sau khi Sở Phong sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh, trong linh hồn lóe ra ký hiệu màu vàng kim, Từ Vụ kia cũng không thể ngăn cản tầm mắt của hắn, vẫn có thể thấy rất rõ ràng như trước.

"Hai người này có gì đó quái lạ, chẳng lẽ muốn biển thủ?" Sở Phong cực kỳ nghi ngờ.

Những người lên núi cùng hai người họ đều là người thân cận, Phổ Lâm rất yên tâm về bọn họ nhưng bà lão lại nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Phổ Lâm, cuối cùng Phổ Lâm chỉ dẫn theo một người thân cận đi tới, chịu trách nhiệm xách thùng ngọc theo.

"Đang lấy trộm máu thần thú!"

Lúc này đây, Sở Phong đã nhìn thấu triệt, mặc dù trên ngọn núi đã bị Từ Vụ bao trùm, hoàn toàn mờ mịt nhưng mà hắn vẫn thấy rõ ràng như cũ.

Bà lão làm việc nhanh chóng, lấy ra một chiếc bình ngọc, mở một ít phong ấn của thùng thần huyết đã phong ấn ra, dẫn một ít máu thần thú đỏ tươi mà sáng chói ra, rót vào trong bình ngọc.

Trong nháy mắt, bà ta đã hoàn thành, thu hồi bình ngọc.

Mà lúc này bọn họ đã tới đỉnh núi, ở đây có năm cây dược thảo, tràn ngập mùi hương thấm vào lòng người, trong suốt rực rỡ, ẩn chứa tinh hoa trời đất.

Kế tiếp, bà lão mở hoàn toàn phong ấn, trong nháy mắt, ánh đỏ vọt lên trời, cho dù trên đỉnh núi có sương mù bao phủ cũng không che giấu được loại ánh sáng này.

Máu của thần thú đã trưởng thành quả là khiến người đời kinh hãi.

Hiển nhiên, máu đã trải qua luyện chế, xóa bỏ đi sát khí trong đó, nếu không thì loại máu này tuyệt không phải thứ mà thân thể cấp độ Kim Thân như Phổ Lâm tiểu hầu gia có khả năng tiếp xúc.

Nếu như vẫn còn ẩn chứa sát khí của thần thú, sinh vật ở cự ly gần đều sẽ bị đánh nổ tung, kể cả là người ở Kim Thân đại viên mãn cũng không chịu nổi.

Bình Luận (0)
Comment