Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Mỗi lần cần sử dụng bao nhiêu Hồn Quang mới có thể khống chế một con Hàn Tích?”
“Phỏng đoán ít nhất cũng phải dùng một phần hai mươi Hồn Quang, quá ít sẽ bị huyết khí của nó gặm nhấm, đốt cháy, không thể khống chế thân thể.”
Cuối cùng, bọn họ quyết định mạo hiểm, phân ra một ít Hồn Quang để khống chế thi thể của Hàn Tích, dựa vào nó để thám hiểm, tìm ra một con đường an toàn nhất/
“Kết quả suy diễn tràng vực của ngươi cũng không có vấn đề chứ, có hẳn năm địa điểm cần thăm dò ư?”
“Không chênh lệch lắm.” Sở Phong trả lời như vậy không chỉ làm Âu Dương Phong trợn tròn mắt, ngay cả Ánh Trích Tiên cũng hiếm thấy mà lộ ra tâm tình của nữ nhân, trực tiếp trừng mắt lườm hắn.
Sau đó, bọn họ sử dụng một con Hàn Tích để leo núi, đây là huyết nhục chi khu Sở Phong tự mình cưỡi, hắn muốn quan sát tràng vực trên ngọn núi huyết sắc ở khoảng cách gần.
Ầm!
Sau đó không lâu, một tia điện màu máu xẹt qua, hắn kêu đau một tiếng, con Hàn Tích kia nổ tung, hóa thành một đống tro tàn, phần tinh thần lực kia của hắn đương nhiên là tổn thất hết.
Kế tiếp, Ánh Trích Tiên lấy một luồng Hồn Quang khống chế thân thể của một con Hàn Tích, bắt đầu leo núi.
Phốc!
Nửa khắc đồng hồ sau, con Hàn Tích kia cũng nổ tung, hình thần câu diệt, Ánh Trích Tiên cũng tổn thất một phần tinh thần lực.
Trong năm địa điểm, tổng cộng có ba chỗ có vấn đề, Âu Dương Phong, Sở Phong, Ánh Trích Tiên mỗi người mất một bộ phận năng lượng tinh thần, dò xét ra con đường chính xác.
Thế nhưng, bọn họ vẫn chưa ăn mừng bởi vì rất khó nói suy diễn tiếp theo của Sở Phong có đều chính xác hay không.
Một con Hàn Tích thong thả leo núi, bò lên trên ngọn núi huyết sắc, lúc đầu tất cả đều thuận lợi, Sở Phong phân thân trong một thời gian ngắn, trông thấy năm cây thánh dược trên đỉnh núi, màu sắc rực rỡ, ánh vàng, ráng tím, tia bạc cộng hưởng, mùi thơm ngát xông vào mũi.
Nhưng mà chuyện rất tồi tệ là, sau đến nơi này Hàn Tích mà Sở Phong khống chế lại giải thể một lần nữa, bị một tia điện màu đỏ sẫm đánh nát.
Trong thời gian ngắn như vậy, hắn tổn thất hai luồng tinh thần lực, trước sau cộng lại, năng lượng tinh thần giảm mạnh một phần mười.
Kế tiếp, Ánh Trích Tiên Âu Dương Phong cũng thay phiên nhau ra trận, đều lần lượt nổ tung!'
Chỉ có Ánh Hiểu Hiểu được săn sóc, không để cho tiểu loli tóc trắng ra trận.
Âu Dương Phong sắp khóc rồi, hái thuốc quá gian nan, một phần mười năng lượng tinh thần cứ như vậy biến mất, cái này đã xem như là bị thương nặng.
“Sở Phong, Sở thần, ngài suy nghĩ cẩn thận lại lần nữa xem, không thể hại người như vậy, chẳng phải lão nhân gia ngài nói rằng trên đường không chắc chắn có năm tiết điểm sao?” Cóc bày vẻ mặt như đưa đám.
Sở Phong nhíu chặt lông mày, trên ngọn núi huyết sắc này có nhiều biến số, đây nhất định là bút tích vượt xa tràng vực đại sư, vừa rồi vị sứ giả kia quá cẩn thận, khi lên núi làm đủ loại phòng ngừa, chắc hẳn bà ta có thứ gọi là Thần Từ Kỳ trong tay, có thể ổn định lại đường thông hành.
Oanh!
Kết quả là, Hàn Tích mà Sở Phong hồ quang lại bị một ánh điện màu máu đánh nát, hình thần câu diệt.
Đây đúng là lấy mạng ra lót đường, quá gian khổ.
Cuối cùng, giờ phút thành công sau cùng, hầu như mỗi người Sở Phong, Âu Dương Phong, Ánh Trích Tiên đều tổn thất một phần năm năng lượng tinh thần và sinh mệnh, lúc này mới đến trước vài gốc dược lâu năm.
Nhìn kỹ càng, giống với phán đoán lúc ban đầu.
Đây là một loại dược cùng loại với Côn Huyết Thảo, Lân Huyết Thảo, xem chừng thuốc linh kinh người, có hiệu quả với cả Á Thánh, có thể xưng là thánh dược!
Bây giờ lại được tưới máu thần thú, nếu như cho chúng nó thời gian, các loại dược hiệu còn có thể thăng cấp một bước lớn, thế nhưng Sở Phong bọn họ lại không có thời gian để đợi.
Lúc ban đầu chúng nó đều có màu đỏ tươi nhưng bây giờ một gốc cây vàng óng ánh, một gốc cây tím lấp lánh, một gốc cây vẫn đỏ tươi như máu, một gốc cây trắng bạc sáng rực, một gốc cây xanh thẳm long lanh.
Lúc này, mùi thuốc ngào ngạt của thánh dược ngũ sắc khiến người ta như muốn nhổ chúng lên khỏi mặt đất, như là có thể mọc cánh bay lên, thấm vào linh hồn người.
“Rốt cuộc cũng giành được rồi!” Sở Phong vui sướng.
Sau đó, hắn nhìn sang Ánh Trích Tiên, ý bảo nàng có thể vận dụng Thế Tử Phù rồi.
Bởi vì Hồn Quang của bọn họ tổn thất quá nghiêm trọng, không thể tiếp tục tiêu hao, nếu như gặp phải hoàn cảnh đặc biệt, có lẽ sẽ không ứng phó được.
“Dùng của muội đi.” Ánh Hiểu Hiểu mở miệng.
Thế Tử Phù của cô nhóc vẫn chưa từng dùng đến, mà trước kia Ánh Trích Tiên tham gia vây công Sở Phong, kết quả ngược lại bị vây ở trong tràng vực, Thế Tử Phù trước sau vỡ vụn ba lần!
Ánh Trích Tiên còn hai lần cơ hội bảo toàn tính mạng, mà Ánh Hiểu Hiểu vẫn còn năm lần.
“Trước tiên dùng của ta một lần.” Ánh Trích Tiên không cho phép nghi ngờ, ngăn muội muội của mình lại.
Sau đó, nàng lấy ra một thần phù, trắng sáng như tuyết, khắc rõ hoa văn phức tạp huyền ảo, đây là nhân vật cấp Ánh Chiếu Chư Thiên tự tay luyện chế.
“Không chỉ cần ngắt lấy thánh dược, đừng quên máu thần thú lúc nãy được tưới xuống ở phần gốc của thánh dược, ngay cả bùn đất cũng đào hết lên!” Sở Phong căn dặn.
Để phòng ngừa, cho dù đã có Thế Tử Phù, Ánh Trích Tiên vẫn khống chế một con Hàn Tích lên núi hái thuốc.
“Ầm!”
Quả nhiên, lúc đang đào gốc cây kia lên đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có ánh sáng năng lượng bay ra, chấn nát Thế Tử Phù.
“Hóa ra là một tràng vực cướp đoạt sinh mạng loại nhỏ!” Sở Phong thấy rõ chuyện gì đã xảy ra.
Kế tiếp, hắn bảo Ánh Trích Tiên dựa theo chỉ điểm của hắn đi phá vỡ mấy khối đá, khiến nơi đó trở nên an toàn.
Trong nháy mắt, khói đỏ vọt lên, hào quang lộng lẫy, ngoài ra còn có mùi thuốc kinh người tản ra, truyền đến từ đỉnh núi, khiến người ta mê say.
Ánh Trích Tiên thành công hái được một gốc dược thảo màu vàng, cũng lấy đi máu thần thú dưới gốc, bỏ toàn bộ vào trong đồ chứa bằng ngọc của vòng tay không gian.
Vòng tay không gian đều là lấy được từ trên người ba gã kỵ sĩ đã chết.
Thế Tử Phù của Ánh Trích Tiên và Ánh Hiểu Hiểu vỡ nát tổng cộng ba lần, cũng không phải là rất tồi tệ, dù sao cũng chưa lãng phí năm lần.
Cuối cùng, năm cây thánh dược và máu thần thú sau khi tưới đi đều được thu thập lại!
Âu Dương Phong vô cùng kích động, hét lớn: “Thật tốt quá, phát đạt rồi, cuối cùng chúng ta cũng có thể thoát khỏi hạn chế của âm hồn, rửa hết âm khí, từ nay về sau thật sự dương khí ngút trời, không hề e ngại các loại sinh vật huyết khí trên thế giới này.”
Sở Phong, Ánh Trích Tiên cũng đều lộ ra ý mừng, hôm nay thu hoạch quá lớn, loại cơ duyên này hơn hẳn mọi thứ!
Hái thuốc thành công, năm gốc thánh dược ẩn chứa dương khí nồng nặc đủ để bọn họ rửa sạch linh hồn, loại bỏ âm khí, về phần lực tinh thần thì không khác lột xác là mấy.
Bây giờ bọn họ thể chất không tốt, bị hại khắp nơi, một khi rửa sạch thành công, sẽ thay đổi từ căn bản!