Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ha ha.... tuyệt vời quá.” Âu Dương Phong cười lớn, mở xích tay không gian ra nhìn, cảm giác tinh thần sảng khoái dễ chịu, nỗ lực vừa nãy không uổng phí.
Mặc dù hồn lực tổn thất một phần năm, nhưng tất cả đều đáng giá, sau này tu hành lực tinh thần sẽ càng mạnh hơn.
Nhất là sau khi dùng máu thần thú rửa sạch, vậy tai họa ngập đầu đáng sợ.... thiên kiếp chí dương, hẳn là sẽ không đến nữa.
Xoạt!
Đột nhiên, một ánh đao lạnh lẽo hiện ra, quá kinh khủng, bất ngờ vô cùng, nhắm vào cánh tay của Âu Dương Phong, muốn cướp đi xích tay không gian.
Phù!
Âu Dương Phong quá kích động và hăng hái, không hề cảm giác được một chút nguy hiểm, bởi thế nên khi muốn tránh né lần nữa thì đã muộn, bị một đao sắc bén chặt đứt cánh tay kia, khiến gã giận dữ gầm thành tiếng, đây là cánh tay do hồn lực hóa thành, đau nhức đến chỗ sâu nhất của thần hồn.
Đồng thời, xích tay không gian kia rơi thẳng xuống đất.
Một linh thể mặc hồn giáp đen từ trên trời bất ngờ xuất hiện, tay cầm hồn đao sáng như tuyết, cơ thể ẩn hiện, bắt lấy xích tay không gian.
“Muốn chết!” Con cóc đau đớn khó nhịn, đồng thời sợ hãi giận dữ đan xen, thời điểm này vậy mà lại có người đánh lén, muốn giết gã cướp đi thánh dược và máu thần thú, thật đáng hận.
Thứ khiến gã khó nhịn nhất là, gã trúng chiêu thật rồi, bị thương không nhẹ.
Ầm!
Con cóc há mồm phun ra một luồng hồn quang, đánh tới người kia, ngăn cản hắn ta lấy đi xích tay không gian.
Khoảnh khắc này, Sở Phong cũng đột nhiên giận dữ, vậy mà lại có người muốn nửa đường hái đào, cướp đi thánh dược và máu thần thú của bọn họ, sao có thể dễ nhịn chứ?
Nhưng mà, chỉ khoảng nửa khắc mà thôi, mấy thân ảnh từ sau nham thạch nhảy ra, đột nhiên tấn công mãnh liệt đến đây, đánh tới Sở Phong và Âu Dương Phong, ngăn cản bọn họ, vì người mặc hồn giáp đen tranh thủ thời gian.
Sở Phong vừa nhìn đã rõ, đây là hồn thể đến cùng một vũ trụ với bọn họ, hơn nữa có người quen, ví dụ như Vũ Hóa Thần Thể, Thiên Mệnh Tiên Thể, còn có một người tóc tím!
Về phần người chặt đứt cánh tay Âu Dương Phong, hắn suy đoán hẳn là người của Thứ Thiên Khung, công phu ẩn thân rất cao, ẩn nấp ám sát ban nãy vô cùng đáng sợ.
“Đinh!”
Cường giả của Thứ Thiên Khung trở tay một đao, chém hồn quang Âu Dương Phong phun ra, một phen lao đến xích tay không gian, trực tiếp cướp đến tay.
“Quay lại!” Âu Dương Phong rống to, sử dụng hồn quang, trực tiếp kéo về.
Vù!
Lúc này, cao thủ của Thứ Thiên Khung vung đao lần nữa, bổ về phía Âu Dương Phong, đồng thời bản thân hắn ta cũng thôi động hồn quang, tranh giành xích tay không gian.
Sát khi của mấy người đột nhiên xuất hiện vô cùng nồng, hung mãnh tiến công.
Trước đây, khi mấy người Sở Phong leo núi, đều tổn thất trên hai mươi phần trăm hồn quang, tiêu hao quá mức đáng sợ, tương đương với việc bị thương nặng, nguyên khí đại thương.
Bị người ta đánh lén như vậy, công kích mãnh liệt như mưa to gió lớn, thật sự không ổn với mấy người họ.
Chính vì nguyên khí đại thương, cộng thêm ban nãy Sở Phong bọn họ một lòng nghiên cứu khu vực, cho nên kẻ địch bí mật đến đây vậy mà không phát giác sớm!
Nhưng, đây cũng đủ để chứng minh sức mạnh của mấy tên kẻ địch này.
Nhất là, mới hơn thời gian một ngày không gặp, mấy người này rõ ràng đều trở nên mạnh, năng lực tinh thần tăng cường một đoạn, không hề nghi ngờ gì nữa bọn họ đã có được kỳ thuật nào đó!
Đây cũng là sức mạnh bọn họ có, bản thân mình mạnh rồi, mới dám xuôi theo đường cũ trở về, thăm dò tình hình.
Vốn dĩ mấy người họ vẫn còn kiêng kỵ Sở Phong vô cùng, không dám ra tay dễ dàng, cho dù thân mình đã mạnh vô cùng, vẫn cảm thấy không ổn.
Không lâu trước, bọn họ khiếp sợ phát hiện, mấy người Sở Phong vậy mà lại thành công hái được thánh dược, còn thu được máu thần thú, thứ này hấp dẫn bọn họ quá lớn, cho nên mới mạo hiểm đánh lén.
Hơn nữa, bước đầu cho thấy, vô cùng thành công!
“Xoạt!”
Cường giả của Thứ Thiên Khung kia rất lợi hại, càng cách gần xích tay không gian kia hơn Âu Dương Phong, hồn quang của hắn ta đảo qua, cướp lấy trước một bước!
Hơn nữa, hồn tay hắn ta dùng quét ngang, ép Âu Dương Phong lùi bước, sau đó hắn ta bay vọt lên trời, nhanh chóng bỏ chạy, định đi xa.
“Đi!”
Vũ Hóa Thần Thể, Thiên Mệnh Tiên Thể, người tóc tím thấy thế, vui mừng vô cùng, thu hoạch này quá lớn, đối với bọn họ mà nói quả thật là một cuộc thịnh yến.
Bọn họ đều biết, thánh dược và máu thần thú cuồn cuộn dương khí này, tuyệt đối có thể giúp bọn họ tẩy sạch rất nhiều âm khí trên người, lợi ích quá lớn.
“A.....” Âu Dương Phong điên cuồng, đồ là mất từ trong tay gã, sao có thể dễ nhịn, lấy về cánh tay bị chặt đứt, sau khi cánh tay tinh thần này tổn thất không ít, lại dung hòa vào người.
Âu Dương Phong gầm lên, thôi động hồn cổ, vang lên tùng tùng, công kích mạnh mẽ về phía trước, đồng thời tự thân gã cũng bay lên, đuổi theo.
Thời khắc mấu chốt, con cóc đột nhiên ném hồn cổ ra, đập lên lưng cường giả của Thứ Thiên Khung kia, tiếng trống vang to, giống như sấm sét.
Đinh!
Cường giả Thứ Thiên Khung vung đao, bổ ra phía sau, sau khi va chạm với hồn cổ, hồn đao trong tay hắn ta rung rung, bản thân hắn cũng lay động một hồi.
Bởi vì, đây là một đòn phẫn nộ của Âu Dương Phong, đổi thành một người khác, đoán chừng đã bị đập nổ rồi.
Cường giả của Thứ Thiên Khung rất lợi hại, nhưng cho dù là thế, thân thể hắn ta cũng đang lảo đảo, suýt nữa rơi xuống.
“Chạy đi đâu!” Cùng lúc đó, Sở Phong cũng đánh tới, sao có thể dễ tha thứ cho việc bọn họ cướp máu thần thú và thánh dược.
Đinh!
Một tiếng chuông vang lên, hắn thôi động hồn chuông trấn áp đánh tới, khiến sắc mặt mấy người này thay đổi, vô cùng kiêng dè thứ binh khí này của hắn.
Nếu như không phải vì máu thần thú thật mê người, bọn họ không muốn chống lại hắn trong thời gian ngắn đâu.
Răng rắc!
Hồn đao của cường giả Thứ Thiên Khung nổ tung, bị Sở Phong toàn lực thôi động hồn chuông chấn vỡ, cùng lúc đó một làn sóng chuông truyền đến, những người chấn động khặc ra ngụm “hồn huyết”, đây chính là lực tinh thần căn nguyên đó.
Ầm!
Cùng lúc đó, Âu Dương Phong cũng đánh tới, vung hồn đao màu vàng lấy được từ chỗ La Thế Vinh, bổ tới phía trước.
Phốc!
Ánh đao màu vàng lóe lên, một cánh tay của vị cao thủ Thứ Thiên Khung rơi ra, xích tay không gian cũng rơi theo.
Sở dĩ vị cao thủ Thứ Thiên Khung bị thương trong chớp mắt, chủ yếu là bị hồn chuông của Sở Phong chấn động đau nhức toàn thân, suýt nữa tan rã, hành động bị hạn chế nghiêm trọng, hơi chậm.
“Thu!”
Thiên Mệnh Tiên Thể quát lên, sử dụng hồn quang thu lấy xích tay không gian.
Cùng lúc đó, Vũ Hóa Thần Thể, người tóc tím cũng tiếp ứng hắn ta, ba người mạnh mẽ xông lên, mặc kệ vị cao thủ Thứ Thiên Khung kia.
“Đinh!”
Sở Phong thôi động hồn chuông, khiến vị cường giả Thứ Thiên Khung hành động chậm chạp kia nuốt hận, bởi vì hồn chuông giam người này ở phía dưới, sóng chuông xao động, khiến hắn ta nổ tung.
Nhưng mà, thân thể Sở Phong cũng lắc lư một hồi, tiêu hao thật ghê gớm, chủ yêu là trước kia hắn leo núi hao tổn hai mươi phần trăm hồn quang, đây là tổn thương vô cùng nghiêm trọng.