Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Luyện, vì sao không luyện, một diệu thuật chấn động kim cổ đặt trước mắt, có cơ hội luyện thành vì sao phải buông tha!" Sở Phong xoa tay.
Tiểu loli tóc trắng bĩu môi, nói: "Trông ngươi, ánh mắt tỏa sáng như thế, giống như một con sói đuôi to."
Sở Phong nhếch mép cười, nhất thời kích động mà thôi, vì dựa theo lời Ánh Trích Tiên nói, Thất Bảo Diệu Thuật này rất quỷ dị, ngay cả Ngũ Sắc Thần Quang được xưng là phủi sạch vạn vật cũng không địch được nó, quá nghịch thiên.
Âu Dương Phong cũng phấn chấn tinh thần, thúc giục Ánh Trích Tiên giảng chi tiết về Thất Bảo Diệu Thuật, rốt cuộc có lai lịch ra sao, vì sao lại mạnh như vậy.
Ánh Trích Tiên mỉm cười, nói: "Rất đơn giản, loại diệu thuật này mạnh hơn không biết bao nhiêu so với Ngũ Sắc Thần Quang, Thất Bảo Diệu Thuật tương ứng với bảy loại hồn quang, vạn vật trên thế gian đều không thể thoát khỏi sức quét của nó."
Theo những gì nàng nói, loại diệu thuật này nhiều hơn hai loại hồn quang so với Ngũ Sắc Thần Quang. Cũng không phải quan hệ cộng trừ đơn giản, mà là sự chênh lệch về chất.
Âu Dương Phong nghe xong vò đầu bứt tai, hận không thể lập tức học ngay, nhưng Ánh Trích Tiên chỉ nói một câu thôi đã khiến cho hắn ta uể oải.
"Muốn học Thất Bảo Diệu Thuật, phải có bảy loại tiên hà thần vụ hiếm nhất trời đất, lấy những bảo vật đó xúc tác mới có thể luyện thành."
Suy cho cùng, cảnh giới Xan Hà quá quan trọng, là nguồn gốc của việc suy diễn thần thuật!
Tại cảnh giới này, có thể tìm được mấy loại thần hà tiên vụ đặc biệt, có thể luyện ra bao nhiêu loại chiến kĩ thuộc về chính mình.
Cái gọi là Thập Tuyệt Thuật chính là như vậy, yêu cầu mười loại kì trân thiên địa.
Nhưng sự xuất hiện của một thuật phá vỡ vạn pháp, chiến tích bất bại của Ngũ Sắc Thần Quang, lại chứng minh với thế nhân rẳng Thập Tuyệt Thuật cũng không thể đứng đầu, còn nó những người khác.
Xan lục khí nhi ẩm hãng dới hề, sấu chính dương nhi hàm triêu hà. Mặc dù thời đại ma pháp, sau khi linh khí trái đất thượng cổ cạn kiệt, cổ nhân đã có nhận thức về điều này, có thể thấy được sự quan trọng của Xan Hà thực khí. Không nói đến sự tiến hóa văn minh phát triển đến trình độ cao sâu trong tinh hải, trực tiếp định nghĩa căn cơ thuật phát, nguồn gốc thần thuật của cảnh giới Xan Hà.
Âu Dương Phong trừng mắt, nhưng không còn cách nào, hắn ta cũng từng hấp thu vài hà quang đặc biệt, nhưng là ở trong thân thể, căn bản không mang theo vào.
Ánh Trích Tiên lắc đầu, nói: "Thần hà hiếm có nhất là Tiên Vụ, có thể dung hợp với linh hồn cùng đi vào, vô giá, nếu không sao xưng là báu vật đất trời."
Sắc mặt Âu Dương Phong đột nhiên sụp đổ, muốn học diệu thuật, ngay cả tư cách cũng không có.
Sở Phong nhíu mày, điều kiện ngày cũng quá khắc nghiệt rồi.
Ánh Hiểu Hiểu giễu cợt, nói: "Đừng nói bảy loại kì trân thiên địa, ngay cả một loại cũng đã rất khó tìm, ta thấy các ngươi còn chưa hiểu rõ định nghĩa cái gọi là kì trân thiên địa."
"Có thể hiếm lạ, trân quý đến mức nào?" Âu Dương Phong không phục.
Tiểu loli tóc trắng hừ một tiếng, ném cho hắn ta một cái ót, sau đó đi theo Sở Phong nói: "Đạo tộc rất mạnh, là số một số hai trong vũ trụ chúng ta. Nhưng bọn họ cũng chỉ có Kim Lân Đạo Tử tìm kiếm một loại vật chất được gọi là căn nguyên của kì trân thiên địa, cho nên hắn ta mới đi trên con đường một thuật phá vạn pháp. Hắn ta dùng một loại mẫu khí hấp thụ hà quang, thần vụ bình thường khác, không ngừng lớn mạnh."
Giờ phút này, chính Sở Phong cũng hít một ngụm khí lạnh, cái gọi là báu vật trời đất đúng thật quá khó tìm kiếm.
Ánh Trích Tiên nói: "Loại đồ vật này chỉ có thể gặp không thể cầu, cho dù có tâm tìm kiếm, trăm ngàn thế hệ cũng chưa chắc có thể tìm được một loại."
Sở Phong hoàn toàn hết hi vọng, điều kiện này quá khắc nghiệt, khó trách không ai có thể luyện thành Thất Bảo Diệu Thuật.
“Này, không đúng, chờ một chút, ngươi luyện thành ngũ sắc thần quang, chẳng lẽ tìm thấy đến năm loại kì trân thiên địa?” Sở Phong kinh ngạc nghi ngờ hỏi.
Nếu nói như vậy, Á Tiên Tốc đúng rất kinh khủng.
“Quả thật đã tìm thấy năm loại vật chất kì dị, chỉ miễn cưỡng tính là trân quý, còn chưa phải là kì trân.” Ánh Trích Tiên lắc đầu.
Á Tiên Tộc giúp nàng tìm thấy năm loại vật chất, cũng xem như hiếm có trên đời, đại diện cho năm loại thuộc tính, vừa đủ đáp ứng yêu cầu luyện thành Ngũ Sắc Thần Quang.
Nhưng chỉ có thể xem như “vừa đủ tiêu chuẩn bảo vật trời đất”, so với vật chất kì trân chân chính vẫn kém hơn một đoạn, nhưng đã có thể dung để luyện thần thuật.
“Á Tiên Tộc mạnh như vậy, rất miễn cưỡng mới có thể tìm được vật chất kì trân, thế này còn để cho người khác sống không vậy?” Âu Dương Phong oán giận.
Tiểu loli tóc trắng ra dáng như một tiểu đại nhân, hếch cằm lên, nói: “Đúng vậy, vật chất kì trân chân chính, trước mắt Kim Lân Đạo Tử có, Thích Hoành có lẽ cũng có, trừ khi ngươi hoàn toàn cướp sạch mười kho bảo vật lớn, có lẽ sẽ tìm được con số trên đầu năm ngón tay.”
Cô nhóc lại chớp đôi mắt to bổ sung thêm: “Ngoài ra, những vật chất hiếm có này cũng phải chú ý thuộc tính, hợp nhau mới có thể dung hợp với nhau, thuộc tính sai, ngươi thực sự tìm được đến kì trân thứ bảy cũng vô dụng.”
"Thế đạo biến thái thế này, thật khiến người ta tuyệt vọng!" Âu Dương Phong thở dài, vẻ mặt ủ rũ nói.
"Vì vậy mới nói người dương gian hung tàn, trên tấm bia tiền sử đã ghi lại, thật sự từng có người luyện thành công, khiến người ta vừa hâm mộ vừa ghen tị." Ánh Hiểu Hiểu phồng miệng, bộ dáng không cam lòng.
Sở Phong cũng cảm giác hết cách, muốn học Thất Bảo Diệu Thuật, chưa nói đến đủ loại khó khăn về sau, riêng điều kiện ban đầu đã rất biến thái.
Hắn cảm nhận được, trên người hắn có một hai đạo thần hà chắc là bất phàm, rất đặc biệt, nhưng vẫn kém con số bảy này quá xa.
Sở Phong nói: "Không có gì có thể nói trước được, thánh dược và máu thần thú ngay trước mắt, nhanh chóng tẩy sạch âm khí, tăng thực lực lên trước rồi nói sau, cái gì mà Thất Bảo Diệu Thuật, Bát Chuyển Huyền Thuật, cút đi!"
Âu Dương Phong khá đồng tình, tạo hóa ngay trước mắt, nắm bắt được mới là thật!
Mảnh đất này cổ thụ mọc che trời, bừng bừng sức sống, trên ngọn núi xa xa ngập tràn hỗn độn khí, càng sâu trong rừng rậm tiếng dã thú càng gầm rú rung trời.
Sở Phong sớm đã bố trí mọi thứ, để nơi này tách rời khỏi thế giới bên ngoài, sau đó lại điều chỉnh, để bên ngoài cũng không nghe thấy âm thanh, hoàn toàn ngăn cách.
"Xích lạp!"
"Ngao…"
Âu Dương Phong đang tự ngược, bôi bùn đất dính máu thần thú lên trên người, kết quả khói đen cuồn cuộn, hắn ta giống như bị thiêu đốt, sau đó gào khóc thảm thiết, đau đớn không chịu nổi.
"Quá dọa người, ta không muốn tẩy sạch linh hồn." Sắc mặt Ánh Hiểu Hiểu trắng bệch, bị dọa sợ không nhẹ.
Ánh Trích Tiên nói: "Tẩy sạch âm khí toàn thân, ngươi mới có thể sống sót, nếu không lần sau gặp Phổ Lâm, một mũi tên bắn đến, ngươi lập tức hóa thành tro bụi!"
"Từ từ ta làm đây, đau quá, tỷ tỷ ngươi đang làm gì vậy? Ta còn chưa chuẩn bị tốt! Nóng, cứu mạng, tiểu tiên tử có thiên tư và tài nghệ tốt nhất sắp bị đốt chín rồi!"