Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Vấn đề khá là nghiêm trọng." Cóc than thở, rất muốn nhổ ra một bãi nước miếng lớn, nhưng khi suy nghĩ lại thì đành nuốt xuống. Bởi vì đây là hồn quang, là năng lượng tinh thần, hắn ta không muốn lãng phí.
Mới động một tí đã bị cây nhài leo tóc bạc này nhìn chằm chằm, điều này mới gọi là khó chịu, còn không bằng nhìn hắn ta nhổ trực tiếp luôn.
"Trên đường thằng cháu trai Phổ Lâm này đuổi giết chúng ta, không biết tên khốn nạn nào nói việc này cho cha gã, lão già này khá đáng sợ, hơn nữa rất che chở cho con. Lão có sáu đứa con, năm đó, con thứ ba bị Nguyệt Lượng nữ thần thuộc hệ xạ thủ giết chết trên chiến trường. Lão lần mò ranh giới suốt đêm, diệt cả đội ngũ, còn giết sạch toàn tộc thần xạ thủ, tắm máu tất cả. Từ đứa trẻ con mới được mấy tháng đến đứa nhỏ năm sáu tuổi đều bị lão đánh cho từ sống thành chết, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, cực kỳ hung ác."
Sau đó, cao thủ Nguyệt Lượng nữ thần lên đường đi trả thù lão. Kết quả, lão đã chuẩn bị từ sớm, báo trước cho chỗ dựa vững chắc giúp lão ngăn chặn tai họa, sắp xếp mai phục giết thêm một đám cao thủ.
Sở Phong, Ánh Trích Tiên nghe vậy đều nhíu mày, Linh Uy hầu này có thù tất báo, lại bao che cho con như vậy, sau khi biết Phổ Lâm bị giết còn không nổi điên sao?
Quan trọng là, ít nhất lão cũng là một vị Á Thánh, hồn quang vừa rồi vô cùng đáng sợ, thiếu chút nữa giết chết Sở Phong và Ánh Trích Tiên. Nếu không có Thất Bảo Diệu Thuật, hai người bọn họ nhất định sẽ nổ tung thành hai vũng mãu.
Âu Dương Phong thở dài, nói: "Còn một chỗ cũng bị Ánh tiên tử đoán trúng, có liên quan đến dị thuật, điều này nói sao đây... chính là một cái hố!"
Ngoài việc hấp thu Thần Tính Lạp Tử quá nhiều, mỗi tháng sẽ dẫn sét đến thì ở thế giới này, bình thường người tiến hóa sống lâu đều rất ít, có một số còn không khác gì người bình thường.
Lúc Âu Dương Phong nói những điều này đã khiến cho Sở Phong nhíu mày, cảm nhận được tình cảnh đang không tốt.
"Cụ thể chút!"
"Dựa vào một vài báo cáo bí mật ở phòng thí nghiệm của số vị thần đi vào cao nguyên Hung Thú, rất nhiều người cho rằng, điều này liên quan tới việc dùng dị thuật luyện hóa quá nhiều Thần Tính Lạp Tử và vật tổ."
Sở Phong hít vào hơi lạnh, dị thuật này còn mang mối họa lớn?
Hắn hiểu được rằng, thế giới nào cùng chú trọng tính cân bằng, không có khả năng vượt trội đến mức tận cùng mà không phải trả giá. Thế nhưng, bây giờ bỗng nhiên biết sẽ giảm tuổi thọ vẫn làm cho hắn cảm thất sự nghiêm trọng của vấn đề.
Cóc Âu Dương nói: "Võ thần của cao nguyên Hung Thú, Nguyệt Lượng nữ thần đều đang nghiên cứu, dưới góc độ quan niệm về số mệnh và thuyết tiến hoá thì đều rất có lý."
Nếu theo quan niệm về số mệnh mà nói, chính là bởi vì loại dị thuật này làm trời nổi giận, chết chóc quá nhiều. Thật sự là đạp lên xương cốt của người khác mà tiến hóa, mà mạnh lên.
Cho nên, cuối cùng tất cả đều gặp báo ứng, trời đất không tha, ngoài việc thường xuyên gặp sấm sét, tuổi thọ của mọi người cũng không dài, bời vì sát tính quá nặng mà giảm thọ.
Hơn nữa, tất cả người tiến hóa lúc về già rất lạnh lẽo, gần như là không có chết già, ngay cả thần linh cũng không ngoại lệ, cảnh tượng về già sẽ rất thê thảm.
Có người không hiểu nổi điên, đi con đường tự vẫn, thậm chí còn tiêu diệt cả tộc của mình.
Có cường giả thì sức lực đột nhiên khô héo, nhanh chóng già cả, khắp người khô nứt, sống mà đau đớn đến chết.
Còn có nhân bị hủy hoại linh hồn, giống như thịt thối chất trên bàn, hồn quang nát vụn, càng già càng thảm hơn, hồn thể tan vỡ, chịu mọi tra tấn.
"Kể cả thần linh cũng giống nhau, nếu một người xui xẻo hơn, đến khi thực lực suy nhược, sẽ trở thành con mồi cho người đến sau, bị giết chết, hấp thu Thần Tính Lạp Tử.
Đây là những gì Âu Dương Phong tìm thấy lúc sưu hồn Phổ Lâm, khiến cho người ta hiểu được, cho rằng người tiến hóa của thế giới này cuối cùng đều không có kết cục tốt, cảnh xế chiều thảm thương.
"Ngay cả thần cũng không thể giải quyết vấn đề này, tinh lực cũng khô héo, linh hồn thì tan vỡ, chịu đủ tra tấn mà chết?" Ánh Hiểu Hiểu thốt lên sợ hãi, cảm thấy cả người bốc lên khí lạnh. Nếu nói như vậy, còn không bằng nàng trực tiếp từ chối dị thuật, quên đi việc quay về vũ trụ của chính mình.
"Thế nhưng, dị thuật giống như thuốc phiện thần cấp, người tiến hóa theo đuổi vì theo đuổi sức mạnh của bản thân, có ai chấp nhận từ bỏ?" Âu Dương Phong thở dài, hiếm khi nghiêm túc đứng dậy, đây đều là những điều thấy được trong linh hồn Phổ Lâm.
Năm đó, ông nội Linh Uy hầu rất lợi hại, là một chiến binh mạnh mẽ, chỉ huy vô số đại quân. Thế nhưng khi tuổi già đến, lại thành da bọc xương, ngày đêm gào thét, không dám ở một mình, nhưng cuối cùng vẫn vô cùng chết trong đau đớn, đầu tiên lão bất ngờ bị một thần thú trưởng thành ăn mất nửa người khi giết hại dân trong thành, sau đó lại bị một tia sấm sét rơi xuống đầu, diệt sạch chín thành Hồn Quang, cuối cùng bị giày vò và giãy dụa hơn mươi ngày sau mới chết đi.
Tất cả mọi người đều nói, tất cả đều là bởi vì năm đó lão giết chóc quá nặng.
Còn có Yêu Thần ngày xưa, ở cao nguyên Hung Thú lúc già, mỗi ngày đều bị sét đánh, mỗi ngày đều tổn thất một bộ phận cơ thể, giống như bị cháy xém, cuối cùng lại bị người ta đánh lén sau lưng, nổ tung ngay khi đang sống, từ từ luyện hóa lão một trăm năm, cho lão nhận hết khuất nhục và tra tấn. Sau đó, giẫm lên thi thể lão thượng vị thành thần. Lúc này, Yêu Thần chấm dứt lúc tuổi già thê lương.
Chỉ vì, năm đó Yêu Thần cũng thượng vị như vậy.
Cho nên, người tiến hóa trên thế giới này rất đồng ý với quan niệm về số mệnh, cho rằng là có đạo lý. Rất nhiều chuyện đều linh nghiệm ở mọi nơi, đó là có báo ứng.
"Chúng ta luyện hóa dị thuật của bọn họ, cũng sẽ có kết cục thảm như vậy?" Sở Phong không muốn giảm thọ, cũng không suy yếu một cách khó hiểu, tình huống này so với sinh lão bệnh tử của phàm nhân còn thảm hơn.
Người tiến hóa đều mưu cầu điều gì? Còn không phải là vì siêu thoát, càng thêm ung dung tự tại, không bị chói buộc, không bị quản thúc, mà kết quả này thật sự giống như một thanh kiếm sắc bén treo trên đầu, khiến cho tuổi già đều bị bao phủ trong bóng ma.
Hoa nhài leo trừng to mắt, vẻ mặt khẩn trương, nói: "Chị, vẫn nên về nhà thôi, ta muốn đi tìm mẹ. Thế giới này rất không an toàn, ta không muốn lúc già sẽ thành da bọc xương, ta lại càng không muốn bị giày vò ngoài ý muốn, cuối cùng chết thảm."
Ánh Trích Tiên rất bình tĩnh, hỏi Âu Dương Phong: "Vừa rồi ngươi nói chính là quan niệm về số mệnh, còn có một loại thuyết tiến hoá nữa."
"Thuyết tiến hoá càng dọa người, nói rằng sự nhiều ít về Thần Tính Lạp Tử của sinh vật có một vài tính chất biệt lập. Dặc biệt là các vật tổ rất cao lại có tính tương phản, tuy rằng nhìn như dung hòa làm một, nhưng tới một giai đoạn nhất định, những vật chất bên trong sẽ phát sinh các loại phản ứng, cũng dần gây ra các loại rối loạn. Cho dù là một vị thần lúc về già cũng hoảng sợ hét lên có quỷ, có Ngục Tỏa Hồn Giả đến lấy mạng thì cũng không có gì khác thường. Bởi vì có thể hắn thật sự nhìn thấy thứ khó lường gì đó, có thể chính là từ Thần Tính Lạp Tử, từ vật tổ thoát ra bên ngoài, rồi sau đó sinh trưởng và sinh sản."