Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1671 - Chương 1671: Kẻ Cuồng Tỷ Tỷ Gặp Mặt Tỷ Phu (2)

Thánh Khư Chương 1671: Kẻ cuồng tỷ tỷ gặp mặt tỷ phu (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngươi đừng gọi ta cữu cữu, ta không phải!” Ánh Vô Địch nôn nóng, đồng thời trên khóe miệng lại chảy thêm hai sợi máu.

“Thế nhưng tỷ tỷ của người là Nhị nương của ta, không gọi cữu cữu thì gọi là gì?” Tiểu Đạo Sĩ chớp mắt to, ánh mắt vô cùng tinh khiết, nói: “Nếu không hai ta cùng lùi một bước, ta gọi người là ca, đại ca đừng tức giận, tức giận hại thân đó.”

“Ngươi... Thật đúng là xấu xa y như cha ngươi!” Ánh Vô Địch nhìn gã chằm chằm.

“Cữu ca, điều này người nói sai, cha ta đúng là rất xấu, điều này ta phải thừa nhận. Tỉ như, ông ấy trắng trợn cướp đoạt Nhị nương Trích Tiên làm vợ, muốn phản kháng cũng không được.” Tiểu Đạo Sĩ thật sự là muốn gây đại loạn, nói bổ sung: “Nhưng ta không xấu, tâm địa thiện lương, người hỏi ta cái gì ta cũng nói với người.”

Âu Dương Phong nhìn đăm đăm, đứa con này của Sở Phong hoàn toàn kế thừa đức tính của cha nó, không phải là thứ gì tốt đẹp!

Sau đó, Ánh Hiểu Hiểu liền vọt tới, chân liên tục vừa đá vừa đạp Tiểu Đạo Sĩ, sao mình không nhận ra thằng nhóc này không có ý tốt, là hình thức châm ngòi thổi gió điển hình.

Đương nhiên, tiểu Loli tóc bạc cũng có tính toán của mình, muốn khiến ca ca của mình ăn trái đắng.

Ánh Vô Địch vọt tới, ngăn Ánh Hiểu Hiểu lại, bóp chặt Tiểu Đạo Sĩ, nói: “Được, đáy lòng ngươi thiện lương, nói hết tất cả ra cho ta.”

“Ta không dám, tam nương nhỏ đang ở bên cạnh đó, nàng sẽ đánh ta.” Tiểu Đạo Sĩ liếc mắt nhìn nhìn Ánh Hiểu Hiểu.

Chỉ một câu này là đủ rồi, gã không cần nhiều lời.

“Tam nương nhỏ, a phốc...” Trước mắt Ánh Vô Địch biến thành màu đen, cuối cùng không chống đỡ nổi, phun máu ngửa mặt lên trời té lăn trên đất.

Cùng lúc đó, tiểu Loli tóc bạc đá bay Tiểu Đạo Sĩ, nhanh chóng đi dìu ca ca của mình.

Xa xa, chiến đấu kết thúc, mấy trăm kỵ sĩ chạy tứ phía không thể giết sạch, nhưng Sở Phong và Ánh Trích Tiên ra tay có tính nhắm vào, chuyên chém những kẻ bắn cung, hầu như đánh chết hết.

Nhưng trong quá trình hai người bọn họ bay tới bên này, một nhóm người hội tụ lần nữa ở nơi xa, tập trung lực lượng của tất cả mọi người đánh một đòn về phía bọn họ, đây là đòn tấn công bằng huyết khí và hồn quang!

Oanh!

Những người kia phản công, muốn đánh giết.

Chiến đấu vừa kết thúc , lại bộc phát lần nữa!

Sở Phong và Ánh Trích Tiên liên thủ không chút do dự, vô cùng tự nhiên, hồn quang giao hòa, trực tiếp quét ra ánh sáng bảy màu, đám người mạo hiểm trở về tập sát kêu thảm, toàn bộ bị xử lý!

Chiến đấu triệt để kết thúc!

Sau đó, Sở Phong và Ánh Trích Tiên bay trở về, hồn quang liên kết cùng một chỗ, uy năng hùng vĩ, một tiếng xoát, tốc độ nhanh đến cực hạn, trong tích tắc đã đáp xuống nơi này.

“Tỷ tỷ...” Ánh Vô Địch tràn đầy cảm xúc, bởi vì y cảm thấy tỷ tỷ mình bị đại ma đầu Sở Phong cướp đoạt trắng trợn, cho nên trong lòng y đau buồn.

“Ừm.” Ánh Trích Tiên gật đầu, rất bình tĩnh.

Sở Phong nhìn thấy y, đương nhiên chào hỏi nhiệt tình, đây chính là em vợ, phải khơi thông quan hệ thật tốt mới được, sau này là người một nhà.

Cho nên hắn nở nụ cười, nhưng bàn tay nắm tay Ánh Trích Tiên vẫn chưa buông ra, đã nhiệt tình ân cần thăm hỏi em vợ, nói: “Vô địch, ngươi không sao chứ?”

Sau đó, hắn thấy con mắt của Ánh Vô Địch càng đỏ lên, hơi thở dồn dập.

“Sao vậy, có phải bị thương nặng hay không, để tỷ phu nhìn xem.” Sở Phong rất bình thản, không coi chính mình là người ngoài, không cần suy nghĩ gì đã trực tiếp tự xưng là tỷ phu.

“Phốc!” Trước mắt Ánh Vô Địch biến thành màu đen, ho ra đầy máu, dùng tay chỉ Sở Phong, một câu cũng nói không nên lời, y cảm thấy khinh người quá đáng, tên ác bá này, con buôn người này, quá phách lối!

Sở Phong giật nảy cả mình, em vợ đây là thế nào? Ho ra hồn huyết, con mắt đỏ rực, thân thể cũng run rẩy, không phải có ẩn tật gì chứ?

Hắn biết rõ, ám tật bên trên hồn quang của tiến hóa giả đều là vết thương của trật tự, khó chữa trị nhất.

“Vô Địch, đừng sợ, không cần lo lắng, để tỷ phu xem thử, chữa trị giúp ngươi.” Sở Phong nói, đi thẳng về phía trước, không hề ý thức được căn nguyên của vấn đề.

Tỷ phu cái con khỉ, sau khi Ánh Vô Địch nghe được tiếng tự xưng tỷ phu này, thân thể cũng sắp co giật, ngã trước ngã sau, ngón tay vươn ra muốn chỉ về phía trước cũng đang run rẩy.

Sở Phong kinh hãi, tình trạng của em vợ còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của hắn, cơ thể yếu ớt run rẩy, cả người trên dưới đều đang co rút, hơi thở càng gấp rút, trong ánh mắt toát ra ánh sáng màu đỏ thẫm.

“Không phải là bị người ta ám toán trong quá trình bị đuổi giết, làm tổn thương đến bản nguyên đó chứ?”

Sở Phong ra tay quả quyết, nhanh như sấm chớp, trực tiếp thi triển Ánh Sáng Âm Dương, khiến cho Ánh Vô Địch đứng yên ở đó, sau đó dạo quanh y một vòng, quan sát cẩn thận.

“Có sát khí!” Sở Phong ra kết luận.

Hắn cho rằng bên trên hồn quang của Ánh Vô Địch có vết thương của trật tự, lệ khí bốc hơi, chắc là do bị đuổi giết quá thảm hại nên tâm hồn bị sa sút và hao tổn, cần dùng năng lượng tinh thần để thanh lọc.

Đương nhiên là có sát khí, nhưng sát ý lẫm liệt này sinh ra sau khi Ánh Vô Địch nhìn thấy Sở Phong.

Giờ phút này hai mắt Ánh Vô Địch trợn tròn, cả người đều run rẩy, bị tức đến không tỉnh táo.

Vừa rồi y vẫn luôn đang nhẫn nhịn, muốn đợi Sở Phong đến gần đột nhiên ra tay độc ác, kết quả không ngờ tới, đối phương càng quả quyết càng âm hiểm hơn so với y, động thủ trước.

Ánh Vô Địch hận Sở Phong cực kỳ, trong mắt y, Sở Phong không chỉ có bá đạo cướp tỷ của y, mà còn vô cùng âm hiểm, vừa rồi giả ý quan tâm y để y lơ là bất cẩn, sau đó đột nhiên ra tay, làm y đứng yên ở chỗ này.

Ánh Vô Địch nén giận trong lòng, sớm biết vậy không bằng trực tiếp động thủ, liều mạng với con buôn người này, kết quả là muốn đánh lén, liều âm nhu, thế mà lại bị tên ma đầu này khống chế ngược, ra tay trước giành thắng lợi.

Sở Phong hồ nghi, sao người em vợ này giống trúng tà vậy, mặc dù bị bắt đứng yên, hồn quang không thể động đậy, nhưng Ánh Vô Địch vẫn ở đó mài răng.

“Tâm linh của hắn bị thương không nhẹ!” Sở Phong trịnh trọng ra kết luận.

Ánh Vô Địch quả thực là tức đến một vị phật sinh ra, hai vị phật chầu trời, mũi cũng đang phun khói trắng, thật là làm cho tâm linh của y bị thương không nhẹ, còn không phải là tên ma đầu nhà ngươi ban cho? !

Mà bây giờ con buôn người này lại vạch trần y trước mặt mọi người, đây là nhục nhã y sao? Ánh Vô Địch bi phẫn!

Âu Dương Phong, Tiểu Đạo Sĩ mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng nhìn tim, gọi là một bộ dạng trang nghiêm và trịnh trọng, trong lòng hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, nhưng lại giả chết, cái gì cũng không nói, đánh chết cũng không nói chân tướng cho Sở Phong!

Khó được hai con hàng này đứng trên cùng một lập trường, im lặng không một tiếng động, cứ như vậy mặt mày nghiêm túc xem kịch, nhất là khi nghe thấy Sở Phong chẩn bệnh, nói tâm linh của vị bệnh nhân kia có vết thương, tất cả đều rất phối hợp với Sở Phong lộ ra sắc mặt nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment