Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1699 - Chương 1699: Tai Họa Đẫm Máu (1)

Thánh Khư Chương 1699: Tai họa đẫm máu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Đừng, dì nhỏ, dì ruột, người đừng hại con!” Tiểu đạo sĩ tái mặt, cuối cùng phải cúi đầu.

Vèo!

Tận cùng trời đất, một luồng ánh sáng sặc sỡ bay tới rất nhanh, giống như cầu vồng quét qua trên cánh đồng hoang vu, trong chớp mắt đã đến mảnh đất này.

Yêu Yêu tới, mang theo người của núi Bất Diệt, ví dụ như lão tông sư Ngô Khởi Phong, Chu Toàn, lão Lạt Ma cùng với đại yêu Côn Luân, đáp xuống.

Ngoài ra còn có thiếu nữ Hi, nàng là người hoạt bát nhất, hiện tại nàng có sức sống hơn sau khi được bồi dưỡng bởi dương khí ở thế giới này, dáng người mảnh mai duyên dáng, lộ vẻ mệt mỏi, cười hì hì, chớp đôi mắt trong veo như nước.

“Chao ôi, đây là…Sở đại ma đầu, anh sống lại rồi sao?!” Thiếu nữ Hi hét lên đầu tiên, kinh ngạc trợn mắt.

“Huynh đệ!” Đám người Chu Toàn chạy tới, gặp mặt Sở Phong, vô cùng kích động.

“Huynh đệ còn sống thì tốt rồi, lá gan của ngươi cũng lớn quá, lần sau đừng bao giờ nhảy loạn vào cối xay luân hồi.”

Cả đám người vô cùng nhiệt tình và sôi nổi.

Sau khi Sở Phong gặp thiếu nữ Hi và những người khác, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Yêu Yêu, nhiều ngày không gặp nàng ta càng xinh đẹp vô song, ngoại trừ vẻ xinh đẹp tuyệt trần ra, phong thái tự tin không đối thủ cùng với sự thay đổi lớn của trụ hoàn toàn nở rộ ra.

Ở thế giới này đã hơn một năm, Yêu Yêu đánh nhau không ít, mỗi lần đều vượt cấp đại chiến!

Lúc này, tuy rằng nàng ta mảnh mai, thướt tha duyên dáng, giống như tiên nữ giáng trần, nhưng cũng có một loại khí chất bay bổng, duy ngã độc tôn, đôi mắt đẹp ngó nghiêng, quả thực là bộ dáng của nữ vương.

“Yêu Yêu…Tỷ!” Sở Phong chào hỏi, hắn muốn gọi Yêu Yêu, nhưng sợ bị đánh cho nên suy nghĩ vẫn là thêm một chữ tỷ.

“Đây có phải là Sở đại ma đầu mặt dày đến thái quá không? Sao lại cẩn trọng như vậy?” Thiếu nữ Hi cười hì hì, đứng ở đó bắt ép hắn.

“Yêu Yêu tỷ xinh đẹp vô cùng, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ của nữ hoàng, tôi không thể không nghiêm túc, nếu đổi là cô, ừm, thì cũng như vậy thôi.” Sở Phong đi qua, ra tay nhanh như chớp, xoa mái tóc trơn tru mềm mại của nàng, đó là hồn quang biến thành.

“Sở loli, nếu anh dám động tay động chân với tôi, chính là tìm cái chết đó!” Thiếu nữ Hi lập tức nhảy dựng lên.

Đằng sau, mọi người đều không nói nên lời, đặc biệt là Tần Lạc Âm và Ánh Trích Tiên khóe miệng run rẩy, cảm thấy Sở Phong cũng quá thảm rồi, bị người ta gọi là Sở loli trước mặt con của hắn.

Tiểu loli tóc bạc Ánh Hiểu Hiểu cười vui vẻ, nói: “Wow kaka, Hi tỷ, tỷ tổng kết rất đúng chỗ, sau khi Sở đại ma đầu cải lão hoàn đồng thật sự còn trẻ hơn cả ta.”

Tròng mắt của tiểu đạo sĩ chuyển động, gã đã nhìn ra rằng cha của gã không dám làm càn với Yêu Yêu, nhưng không hề sợ những người khác.

“Hi tiểu nương, cha nói rằng rất nhớ người và công chúa Yêu Yêu.” Tiểu đạo sĩ mở miệng.

Thần kinh của Sở Phong lập tức căng thẳng, cái tên nghịch tử hãm hại cha nó quả nhiên không chịu ngồi yên, hắn bắt đầu hối hận, phải chi trước kia phong ấn gã, khiến cho gã câm miệng.

Thiếu nữ Hi kêu lên: “Phi, tên nhóc này, chị thấy là em đang muốn hãm hại cha của em thì có, tưởng chị không nhìn ra à, dám gọi chị là Hi tiểu nương, wow kaka, khuôn mặt nhỏ đầy thịt của em nựng thích quá, chị Yêu Yêu, chị nựng thử xem.”

Nàng kéo Yêu Yêu vào khiến cho tiểu đạo sĩ không dám tránh né, để mặc cho thiếu nữ Hi nhéo khuôn mặt nhỏ của gã, sau đó bị nựng đến mức giống đầu heo, gã khá bất mãn, nhưng chỉ có thể chịu đựng.

Mọi người xung quanh đều muốn phì cười, nhận ra tiểu đạo sĩ này không có ý gì tốt, muốn hãm hại cha của gã, nhưng ở trước mặt Yêu Yêu khí thế mạnh mẽ, gã lại không dám nhiều lời.

“Một năm nay ngươi vẫn ổn chứ?” Yêu Yêu nhìn Sở Phong, nở nụ cười, nàng ta rất ung dung và bình tĩnh, càng có một loại phong thái tự tin trời sinh lúc ban đầu.

“Khá tốt, chỉ là có hơi nhớ các ngươi.” Sở Phong đáp.

Đôi mắt to như hạt châu của tiểu đạo sĩ chuyển động lung tung, gã kinh ngạc nhìn, người cha đại ma đầu của gã lại yên phận như vậy, không dám “Hiện nguyên hình” trước mặt công chúa Yêu Yêu.

Gã càng chắc chắn hơn, chỉ có Yêu Yêu mới có khả năng khiến cha của gã chịu phục, có thể hung hăng dày vò, lúc ấy gã liền cảm thấy vui vẻ.

“Ừm, tiểu đạo sĩ ngươi có gì muốn nói à?” Yêu Yêu liếc mắt nhìn gã.

“Cái này…” Tiểu đạo sĩ tổ chức ngôn ngữ.

Sở Phong không nói gì, tạm biệt Yêu Yêu, ngay cả con cũng có rồi, sao hắn có thể cư xử không đứng đắn được?

“Thuật chân ngôn!” Yêu Yêu nói nhỏ, một luồng hồn quang bay ra và rơi vào người tiểu đạo sĩ, lập tức khiến cho gã cực kỳ sợ hãi, nhanh chóng che miệng mình lại.

Xuất thân kiếp trước của gã rất ghê gớm, đương nhiên hiểu được rất nhiều bí pháp, thuật chân ngôn này vô cùng hiếm thấy, thuộc về thần thuật hi hữu, nhưng gã cũng biết vì đã từng nghiên cứu về nó.

Sau khi luyện thành loại thần thuật này và dùng trên người tiến hóa, chắc chắn sẽ khiến người đó nói ra sự thật, không tự chủ được thổ lộ bí mật ra ngoài.

Sau đó, tiểu đạo sĩ quả nhiên không ngăn được miệng của mình, những gì muốn nói trong lòng đều trực tiếp nói ra: “Đại nương, hung hăng dày vò cha ta đi, đè ông ấy dưới đất rồi ngược đãi ông ấy trăm nghìn lần!”

“Ta %@!” Sắc mặt của Sở Phong không tốt, đứa con luôn gài bẫy cha nó quả nhiên không hề kiêng nể, lúc nào cũng có ý nghĩ xấu, đúng là thiếu đòn!

“Thiên Tôn, cứu mạng, đại nương này quá lợi hại rồi, muốn đào bí mật sâu nhất trong lòng ta, có cái gì ta cũng nói ra hết, không phải quay đầu lại sẽ bị cha ta đánh chết sao, như thế sao được chứ, cho ta thứ áp chế thuật chân ngôn đi!”

Tiểu đạo sĩ muốn xin một loại thần thuật —— trấn ngôn, chống cự và trấn áp thuật chân ngôn.

Chân mày của Yêu Yêu hơi giật, sao tiểu tử này lại gọi nàng ta là đại nương?

“Trời ạ, đại nương, người đừng tức giận nữa, a, đau quá, đại nương chỉ là một loại xưng hô tôn kính, chẳng lẽ muốn con kêu giống như cha con dạy thì người mới không tức giận sao, nhưng con chắc chắn là ông ấy đang hãm hại con, đánh chết con cũng không dám kêu như vậy. Ai da, không nhịn được, trong đáy lòng có một loại ma âm, một hai bắt con phải kêu lên…Mẹ ruột, mẫu thân đại nhân!”

Giờ phút này tất cả mọi người đều hóa đá, đồng loạt quay đầu nhìn về phía Sở Phong, phục hắn sát đất, dám dạy con như vậy, đùa giỡn với Yêu Yêu, không biết sống chết là gì?!

Da mặt của Sở Phong co giật, hắn cảm thấy rằng đứa con hãm hại cha nó là cố ý kêu lên như vậy.

Thời khắc mấu chốt, Yêu Yêu ý thức được có điều gì đó không đúng, trước tiên tạo ra một luồng ánh sáng bao bọc lấy tiểu đạo sĩ, khiến cho giọng nói của gã ngăn cách với bên ngoài, đồng thời khi Yêu Yêu nhìn về phía tiểu đạo sĩ và Sở Phong, nụ cười càng thêm rực rỡ, nhưng tiểu đạo sĩ muốn khóc rồi.

Bên cạnh, Sở Phong phiền muộn trong lòng, gặp phải thứ thuật chân ngôn quỷ quái này, hắn còn thê thảm đến mức nào?

Hắn nhìn về phía tiểu đạo sĩ, phát hiện từ sai khi có đứa con trai này thì hắn luôn luôn gặp xui xẻo, chẳng lẽ nó đầu thai tới tính sổ với hắn?

Bình Luận (0)
Comment