Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đến đây đi!” Sở Phong quát lớn. Bây giờ Đằng Hoang cũng đã chết rồi, hắn đã có thể hoàn toàn yên tâm để toàn lực ứng phó.
Nếu không, hắn trước sau phân tâm, phải nhìn chằm chằm Đằng Hoang, sợ con Đằng Xà này bất thình lình phản công, trước khi chết cho hắn một đòn tàn nhẫn.
Hiện tại xem ra, hắn đã đánh giá cao Đằng xà, hay nói cách khác là đánh giá thấp vật chất màu xám quỷ dị.
“Các vị, không cần phải nói gì nữa, hoặc là giết hắn, hoặc là bị hắn giết. Động thủ đi!” Kim Lân Đạo tử quát lên.
Hiện tại chỉ có thể đập nồi dìm thuyền, liều chết chiến đấu đến cùng, nếu không tất cả mọi người đều gặp phiền phức lớn rồi. Hình thần của bọn họ có khi sẽ hoàn toàn bị huỷ diệt, dù sao trong tay Sở Phong cũng có Hắc Hồn Chuông, một món đại sát khí.
“Xoạt!”
Lúc này, cơ thể của Kim Lân đạo tử bỗng sáng rực lên, một tia sáng óng ánh như kim loại bỗng bắn ra từ Hồn Quang của hắn ta, mang theo sát khí đáng sợ.
Đây là vật chất kỳ trân thiên địa mà Đạo tộc đã chuẩn bị cho hắn, thuộc tính... Kim!
Vật chất này từ lâu đã kết hợp với Hồn Quang của hắn, cô đọng thành một thể, biến đổi một thuật phá vạn pháp.
Thời khắc này, Hồn Quang của Kim Lân cực kỳ khiếp người. Cả người hắn vừa giống như kiếm phong, vừa giống như một cây Thiên Mâu, nắm giữ năng lượng giết chóc mạnh mẽ của kim loại, muốn hủy diệt tất cả.
Kim Lân là một người theo trường phái hoàn mỹ, lấy căn cơ thâm hậu của Đạo tộc, tất nhiên có thể vì hắn tìm các loại vật chất khác để dung nạp vào hắn, luyện thành nhiều loại chiến kỹ. Thế nhưng hắn lại không đi con đường đó mà chỉ khát cầu vật chất kỳ trân thiên địa để luyện thành thuật pháp mạnh nhất.
Vì lẽ đó, sau khi hắn có được một loại vật chất kỳ trân thiên địa thì thường dùng nó để không ngừng cắn nuốt các loại vật chất kỳ dị khác, tẩm bổ cho loại kỳ trân này, bởi vậy lực sát phạt của nó vô cùng khủng bố.
Đây vẫn là lần đầu tiên Kim Lân sử dụng nó trước mặt nhiều người. Lần trước lúc mọi người ở ngọn núi máu đuổi giết Sở Phong, hắn vẫn không có hiển lộ.
Vù!
Quả nhiên, một luồng năng lượng sát phạt bằng kim loại dần hiện ra, làm nổ tung cả hư không. Kim Lân liền vung tay, cô đọng ánh sáng này thành một cây trường mâu, đâm về phía Sở Phong.
Cùng lúc đó, Sở Phong cũng thôi thúc Âm Dương Nhị Khí của mình. Nó cũng trở thành một sát thức hoàn thiện, biến thành một cái kéo Âm Dương bay lơ lửng trên bầu trời, lập tức phóng về phía trường mâu kia.
Keeng!
Tia lửa văng khắp nơi, chấn động qua đi khiến cho năng lượng sôi trào!
Kim Lân Đạo tử sắc mặt lộ vẻ nghiêm trọng. Đúng là ra trận không thuận lợi, Âm Dương Nhị Khí của đối phương quả nhiên đáng sợ, không hổ là hai loại vật chất kỳ trân thiên địa, chặn được một chiêu tất sát của hắn.
Hắn trước đây cũng không phải là chưa từng dùng vật chất kỳ trân thiên địa của mình, người nào đã từng nhìn thấy nó cũng đều đã chết. Một thuật phá vạn pháp, quả thật dễ dàng như trở bàn tay. Một đòn quét qua, không ai chống đỡ được!
Nhưng bây giờ, hắn lại bị Sở Phong ngăn trở.
Ầm!
Thích Hoành thét lên, giống như Phật Tổ đang rống giận, cả người toả ra kim quang vạn trượng, tạo thành năng lượng công kích mạnh mẽ, khiến cho những ngọn núi xung quanh đều nổ tung.
Phải biết y hiện tại chỉ ở trạng thái Hồn Quang, không có thân thể mà đã có thể công kích Sở Phong mãnh liệt như vậy, quả thật rất đáng sợ.
Keeng!
Sở Phong rung lên Hồn Chuông, ngay tức khắc những sóng âm màu đen khuếch tán, tiếng chuông mãnh liệt va chạm với sóng năng lượng màu vàng của Thích Hoành, nhất thời phá nát một mảng núi non, khiến cho nơi này trở thành một đống hỗn độn.
Ngay cả đám người Hoàng Kim Thiên Chu, thiếu chủ Bạch Phượng tộc cũng bị ảnh hưởng đến, phải lảo đảo lui ra sau, khóe miệng tràn ra hồn huyết.
“Các vị, mau giết hắn, đừng chần chừ gì nữa, chúng ta phải dốc toàn lực ứng phó!” Kim Lân Đạo tử hét lên.
Xoạt!
Hắn lại thôi thúc vật chất thiên địa kì trân thuộc tính Kim của mình. Thật ra hắn đã liên kết với Hồn Quang thành một thể, diễn dịch ra diệu thuật.
Bình thường chỉ có vật chất kỳ dị hiếm có mới có thể cùng luyện hoá với Hồn Quang. Hơn nữa, sau khi đến cảnh giới Á Thánh, chúng liền hoàn toàn không thể tách rời. Hồn Quang tồn tại thì nó tồn tại, Hồn Quang dập tắt thì nó dập tắt.
Đồng thời, điều này cũng có nghĩa người nắm giữ vật chất thiên địa kì trân sau khi đến cảnh giới Á Thánh sẽ càng lợi hại, bởi vì Hồn Quang của bọn họ rất khó bị hủy diệt.
Mà hôm nay, bất kể là Sở Phong hay Kim Lân đều có cơ hội lấy được vật chất thiên địa kì trân của đối phương.
Bọn họ vẫn chưa đạt đến cảnh giới Á Thánh, vì vậy vật chất thiên địa kì trân ẩn trong cơ thể bọn họ vẫn có thể tách ra.
Vùng đất này lại rối loạn, trận chiến kịch liệt một lần nữa nổ ra. Kim Lân Đạo tử, Thích Hoành Phật tử, Hoàng Kim Thiên Chu,.., tổng cộng mười mấy người đồng thời vây công Sở Phong.
Trên đầu của Sở Phong vẫn lơ lửng chuông đen, vừa thúc giục Âm Dương Nhị Khí, vừa kết quyền ấn bằng hai tay, đánh giết về phía đối thủ.
Xoẹt!
Lúc này đây, vật chất thiên địa kì trân thuộc tính Kim của Kim Lân Đạo Tử đã giao hoà với Hồn Quang của hắn, biến hình thành một thanh Thần kiếm chém thẳng tới.
Ầm ầm!
Sở Phong cũng biến đổi Âm Dương Nhị Khí thành một cái lò lớn đến nỗi có thể đốt cháy trời xanh. Nắp lò mở ra, nuốt xuống thanh kiếm kia, tiến hành nung nấu.
Đây là lò Âm Dương, cùng với kéo Âm Dương lúc nãy đều xem như là sát thức hoàn chỉnh của Âm Dương Nhị Khí. Lúc trước Ánh Trích Tiên đã tỉ mỉ giảng giải cho Sở Phong.
Đùng!
Lò Âm Dương luyện hóa thanh kiếm kia gây ra chấn động kịch liệt. Đến cuối cùng, nắp lò đột nhiên mở ra, từ trong phun trào vô số ánh lửa thiêu đốt tất cả người xung quanh nó.
Giết!
Sở Phong cũng đang di chuyển, nắm quyền ấn thi triển Thiểm Điện Quyền. "Bịch" một tiếng, hắn đánh nát một người ngay tại chỗ, biến người đó thành những giọt mưa Hồn Quang.
Coong!
Đồng thời, Hồn Chuông cũng chấn động, đem những giọt mưa ánh sáng kia bao trùm lại, thu vào bên trong chuông lớn.
“Các vị có nhìn thấy không, rơi vào trong tay hắn không có kết cục tốt nào, ngay cả Hồn Quang cũng trốn không thoát.” Lúc này, ngay cả Thích Hoành cũng hét lớn.
“Giết!”
Mười mấy người đồng loạt ra tay. Sở Phong chiến đấu kịch liệt với bọn họ, vận dụng toàn lực. "Ầm" một tiếng, Hồn Chuông đột nhiên phóng vọt ra, đánh nát bấy một người.
“Ầm!”
Sở Phong quanh thân hào quang chói lọi, Âm Dương Nhị Khí quấn lấy xung quanh để bảo vệ cơ thể của hắn. Chiếc chuông lớn lơ lửng trên đầu hắn có thể ngay lập tức lao xuống giết chết đám người kia.
Roẹt!
Hắn một phát đã bắt được thiếu chủ Bạch Phượng tộc, dồn sức xé một cái, lập tức xé gã thành hai nửa. Tiếng chuông lại vang lên, biến gã thành một cơn mưa ánh sáng.
Ầm ầm!
Tiếp đó, Sở Phong nhanh như điện nắm quyền ấn sáng chói như hai vầng Thái Dương vàng rực, khiến chúng phát nổ đùng đoàng, không ngừng công kích về phía Hoàng Kim Thiên Chu.
Kết quả, những cái lưới Hồn Quang kia hoàn toàn bị Sở Phong dùng nắm đấm cùng Hồn Quang phá nát, đốt cháy thành hư vô. Song quyền của Sở Phong đánh trúng cơ thể của Hoàng Kim Thiên Chu, khiến Hồn Quang của hắn nổ tung.