Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1715 - Chương 1715: Thập Phương Công Kích (2)

Thánh Khư Chương 1715: Thập phương công kích (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tuy nhiên đã hai ngày trôi qua, đội ngũ các nơi vẫn chưa bắt được kẻ chủ mưu.

“Đã hai ngày rồi, dược hiệu đều đã hấp thu được đáng kể rồi đi, Yêu Tổ Chi Đỉnh đã sớm liên lạc xong, vòng xoáy thông đạo cũng đã mở ra rồi.”

Ở sâu trong lòng đất dưới Hoang Nguyên, sắc mặt đám người Sở Phong đều cực kỳ nghiêm túc.

Bởi vì bên ngoài đang loạn đến tung trời, cũng may mà nhóm người bọn hắn có thời gian quý báu để luyện hóa thánh dược.

Một nhóm người muốn quay về núi Bất Diệt, nhưng con đường này không phải lúc nào cũng mở ra, cần phải thông báo trước cho Yêu Tổ Chi Đỉnh, con đường còn lại tương đối nhanh gọn, vẫn luôn tồn tại.

“Đi thôi, chuẩn bị trở về!”

“Ta cảm thấy tâm tình có chút áp lực, giống như có chuyện gì sắp xảy ra!”

“Không sai, xảy ra chuyện rồi!”

Đúng lúc này, ở chỗ sâu trong cao nguyên Hung Thú, đại đệ tử của Vu Thần đang lấy ra Phù Tang Cung, trực tiếp bắn ra một mũi tên!

Hai ngày tìm kiếm đều không có kết quả, người phía dưới tìm thấy nơi này của hắn liền lập tức mời ra binh khí của Vu Thần, muốn mượn thần khí này tiến hành khóa hồn!

“Lũ ăn vụng thánh dược, các ngươi cho rằng cứ như vậy liền không có chuyện gì sao, hai chữ nhân quả vĩnh viễn không thoát được đâu!”

Vụt!

Đại đệ tử của Vu Thần lập tức bắn ra một tên, uy năng có thể nói là kinh thiên động địa, trực tiếp vượt qua hư không, phi qua không biết bao nhiêu vạn dặm liền xông thẳng đến cao nguyên Hung Thú.

Mũi tên kia thực sự xuyên qua hư không, cuối cùng xuất hiện trên Hoang Nguyên, sau đó rơi xuống từ trên trời, ầm một tiếng đã xuyên thủng mặt đất, trực tiếp cắm thẳng xuống.

“Đi!”

Yêu Yêu phản ứng đầu tiên, lập tức mang theo tất cả mọi người rời khỏi trường vực mà Sở Phong bố trí, nháy mắt đã biến mất.

Gần như là đồng thời, nơi này liền nổ tung. Quả thực chính là trời long đất lở, nham thạch nóng chảy trong nháy mắt liền phun trào, mặt đất lõm xuống, nơi này giống như trở thành ngày tận thế vậy.

Vụt vụt vụt!

Lần này bị phát hiện tung tích, sau khi bị một tiễn bắn lộ hành tung, đám người Sở Phong liền gặp phải rắc rối.

Thần minh không trực tiếp ra tay, bởi lẽ thánh dược còn chưa đủ để kinh động được bọn họ. Hơn nữa, nếu chỉ vì bắt bọn trộm thuốc mà huy động cả thần minh thì chính là giết gà dùng dao mổ trâu, vả lại chuyện này cũng chưa từng có trong quá khứ.

Thậm chí đệ tử thân truyền của bọn họ cũng chưa có hành động, chỉ có đại đệ tử của Vu Thần bắn ra một mũi tên mang theo nhân quả pháp tắc mà thôi, muốn ép bọn hắn lộ mặt.

Thế nhưng rắc rối của mấy người Sở Phong vẫn còn rất lớn, chư hầu khắp nơi đều đang hành động, đều đang truy sát bọn hắn.

“Nếu như tự sát để hóa thành quang vũ quay trở lại thì quả thực có chút không can tâm, dù sao thì dược hiệu còn chưa luyện hóa hết toàn bộ đâu.” Đại Hắc Ngưu than vãn.

Một lúc sau lại có một luồng thần hồng bay đến khiến sắc mặt ai nấy đều biến đổi, đây chính là thánh kiếm a!

Xoẹt!

Kế theo đó lại có một mũi tên lao đến, tất cả đều hàm chứa thánh khí mà lượn quanh nơi này.

“Nếu như tình huống không đúng thì các ngươi tự mình lên đường đi.” Yêu yêu căn dặn, nàng ta muốn đón lấy đòn tấn công kia, muốn tranh thủ một chút thời gian cho mấy người bọn hắn hấp thụ càng nhiều dược hiệu của thánh dược càng tốt.

“Yêu Yêu, tỷ phải tự mình cẩn thận!” Sở Phong hô lớn, sợ nàng ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bởi vì kẻ địch đang đến không tính là ít, nếu như bao vây nàng thì ắt sẽ rắc rối lớn.

Phốc!

Sau nửa canh giờ, Ánh Vô Địch nhìn lồng ngực của mình, sau đó hé miệng như muốn nói cái gì, ùm một tiếng liền nổ tung.

Trải qua sự tẩm bổ của thánh dược thì hồn quang của y đã vô cùng mạnh, nhưng cho dù là như thế thì y vẫn bị một người ta phi một cây giáo giết chết!

Hơn nữa người kia cũng chỉ là cao thủ Kim Thân đại viên mãn, cũng chẳng phải Á Thánh hay gì gì đó.

“Ca ca!” Ánh hiểu Hiểu hoảng sợ kêu lên.

Phía cuối đường chân trời, có một đội ngũ đang tiến đến. Trong đó có một thanh niên dáng vẻ vô cùng lạnh lùng, lưng đeo mười mấy thanh giáo ngắn, hắn ta đang cưỡi trên lưng Man Thú, ngạo nghễ nhìn xuống nơi này.

“Hóa ra là một đám âm hồn làm loạn, tìm chết!” Thanh niên vừa giết chết Ánh Vô Địch lạnh lùng mở miệng.

“Tiểu Võ Thần uy vũ!” Có người lớn tiếng reo hò.

Người này chính là con cháu đời sau của một vị thần minh, cho dù còn chưa hoàn toàn trưởng thành cũng đã vô cùng mạnh mẽ, ở trên cao nguyên Hung Thú biểu hiện kinh diễm vô cùng, người dưới cấp bậc Á Thánh hầu như không ai là đối thủ.

Đương nhiên, một kích ban nãy dùng để tập sát Ánh Vô Địch có quan hệ với binh khí của hắn ta, rất lợi hại, con cháu của thần linh nào có thể dùng phàm vật.

“Cháu của thần thì làm sao? Ông nội ngươi còn là con trai của thần thú đấy!” Âu Dương Phong nghiến răng.

“Cữu cữu!” Tiểu đạo sĩ nắm chặt hai tay, bao nhiêu năm như thế cũng coi như là có tình cảm.

“Vô Địch!” Ánh Trích Tiên ngẩng đầu nhìn quang vũ biến mất, trong lòng cảm thấy đau đớn kịch liệt. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, đây cũng không phải là tử vong thực sự, đệ đệ của nàng còn có thể sống lại trong vũ trụ ban đầu, lúc này nàng ta mới yên tâm.

“Mẹ nó, báo thù cho Ánh Vô Địch!” Đại Hắc Ngưu hét lớn.

Đã đi đến nước này, bọn hắn thực sự không còn sợ chết nữa, cùng lắm là sau khi chết trận liền quay trở lại thế giới ban đầu là được.

“Một lũ rác rưởi cũng dám ồn ào trước mặt ta!” Sắc mặt Tiểu Võ Thần cực kỳ lạnh nhạt, ngữ khí lại hung ác vô cùng, ở phía cuối đại địa mà nhìn xuống nơi này.

Sau đó hắn ta liền quay đầu kêu gọi những người khác ở xung quanh: “Vu Thần, con cháu của nữ thần Nguyệt Lượng, chúng ta so đấu một phen, thử xem xem ai giết được nhiều âm hồn hơn, ai giết nhanh hơn, thế nào?”

“Có thể!”

Con cháu của Vu Thần cười ha ha đáp lại, ngay sau đó liền hóa thành một đạo cuồng phong lao đến, trực tiếp muốn quét bay đám người Đại Hắc Ngưu.

“Ầm!”

Cũng trong lúc đó, một hệ của nữ thần Nguyệt Lượng cũng có người xông lên, là một nữ tử trẻ tuổi, vô cùng lạnh lùng diễm lệ, lấy tốc độ cực nhanh đánh tới.

Quanh thân nữ tử kia bao phủ một luồng ánh trăng, thực lực vô cùng kinh người.

“Ha ha, trận đấu săn giết âm hồn chính thức bắt đầu!” Tiểu Võ Thần hét lớn một tiếng, lập tức ra tay.

Ầm ầm!

Mặt đất đột nhiên lún xuống, ba hậu nhân kia của thần minh đều trực tiếp bị chôn vùi, bị phù hiệu trường vực bao quanh ngăn cách ở nơi đó.

Sở Phong cũng hành động, sắc mặt âm trầm vô cùng. Lúc Ánh Vô Địch bị giết đã khiến hắn đổ một thân mồ hôi lạnh, vì thế hắn quyết đoán hạ sát chiêu.

Một con rồng lớn do sức mạnh ngưng tụ mà tạo thành đang ẩn hiện dưới mắt đất, mạnh mẽ lao về phía ba người kia mà cắn giết.

Vù!

Trong một thoáng, trên bầu trời liền xuất hiện một bàn tay lớn che phủ cả bầu trời, bàn tay kia thực sự quá to, trong nháy mắt đã vỗ xuống, ầm một tiếng, mặt đất liền nứt toác.

Trong phút chốc, bàn tay lớn kia đã tạc nổ trường vực mà Sở Phong mới khởi động ban nãy, khiến ba tên con cháu của thần minh thoát khỏi khốn cảnh, đây rõ ràng là có Á Thánh can thiệp!

Bình Luận (0)
Comment