Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dưới hành động không ngừng nghỉ của hắn, từng viên từng viên phù hiệu liền xuất hiện ở thế giới dưới đất, mỗi viên đều sáng chói như một mặt trời thu nhỏ, sau đó liền hóa thành thần kiếm phát ra âm thanh xoạt xoạt bay thẳng ra ngoài.
“Không tốt, Tông Sư trường vực của bọn chúng nắm trong tay trường vực Đại Sát Thuật!”
Một vị cao thủ trường vực cấp Tông Sư của cao nguyên Hung Thú giật mình kêu lên, bọn lão bình thường đều bố trí trường vực để vây khốn là chính, thế nhưng lúc này, rõ ràng đối phương cũng tinh thông các loại thủ đoạn tấn công.
“Ầm!”
Dưới mặt đất liền sôi trào, phù văn trường vực lan tràn mà giao phong kịch liệt. Sở Phong lấy một địch hai, thế nhưng cũng không hề rơi xuống thế hạ phong, bởi vì hắn có thể dễ dàng thôi động các loại địa khí huyền từ để công kích về phía kẻ địch.
Cuối cùng chuôi đao Huyền Từ kia liền bị chấn nát, từng thần kiếm liên tiếp tấn công qua bên đó, kém chút nữa đã khiến hai lão giả kia bị thương đến chật vật.
Phốc!
Cuối cùng, hai vị Đại Sư trường vực đứng trước hai lão giả kia liền kêu thảm một tiếng, không thể ngăn chặn, chỉ có thể trơ mắt bị kiếm quang cực lớn kia chém nát, trực tiếp hóa thành sương máu.
Vụt một tiếng, đám người Tần Lạc Âm được mấy người Sở Phong cứu trở lại.
“Bỏ đi, thời gian cũng vừa vặn rồi, đã đến lúc chúng ta trở về trong vũ trụ ban đầu rồi.” Tần Lạc Âm nhỏ giọng nói, nàng sợ sẽ gặp phải chuyện ngoài ý như ban nãy.
“Đúng thế, chúng ta quay về thôi, nếu cứ tiếp tục như này chỉ sợ sớm muộn cũng sẽ bị bọn chúng bao vây, rất dễ xảy ra nguy hiểm.” Đại Hắc Ngưu cũng đồng ý nói.
Sở Phong cũng lên tiếng: “Quan trọng là hiện tại chúng ta đã bị đám người kia để ý. Chẳng qua cũng không cần lo lắng, ta sẽ nghĩ cách đưa mọi người đi!”
“Xin các vị Tông Sư hãy cùng nhau ra tay bắt giữ đám người kia lại cho ta, nhất định không để bọn chúng chạy thoát.” Lúc này, Tiểu Võ Thần cũng lên tiếng.
“Được, chúng ta cùng hợp tác giữ chân thanh niên cấp độ Tông Sư trường vực kia, nếu như lần này không xử lý sạch sẽ, sau này ắt sẽ thành họa lớn!”
Sau đó, bốn vị lão giả cùng nhau bắt tay hành động, dốc toàn lực mà bố trí ứng phó.
Vèo!
Sở Phong bố trí trường vực, trực tiếp vượt qua hư không, biến mất khỏi nơi này.
Mà bốn lão giả kia cũng bám sát như hình với bóng, lập tức sử dụng bảo vật trường vực siêu cấp mà khóa chặt mục tiêu là đám người Sở Phong, sau đó cũng vượt qua hư không, theo sau còn có cả đội ngũ truy sát đông đảo.
“Muốn đi? Nào có dễ như vậy, trước giờ chưa có kẻ nào có thể sử dụng trường vực trốn thoát dưới mí mắt chúng ta đâu!” Một lão giả quát lớn.
Xoạt xoạt xoạt!
Ngay sau đó, các loại cờ huyền từ liền bay loạn, số lượng vô cùng nhiều, chi chít bao phủ cả hư không, đồng thời cũng chặn lại con đường phía trước. Trong đó có không ít đều là cờ thần từ, muốn ngăn cách nơi này.
Bốn vị Tông Sư ra tay cực nhanh bố trí một trường vực lớn, ý đồ muốn vây khốn đám người Sở Phong lại, sau đó trắng trợn bắt ba ba trong giọ.
Sắc mặt Sở Phong lập tức nghiêm trọng, hắn cũng dốc toàn lực chống trả, thôi động các loại nam châm, nhanh chóng bố trí xuống, động thời khắc xuống phù văn ở bên trong, dựng lên một tòa trường vực để bảo vệ mọi người.
“Tốt lắm, các vị Á Thánh đều đến cả rồi, vừa khéo phối hợp với bốn vị Tông Sư, hợp sức giết chết lũ đạo tặc kia!” Tiểu Võ Thần cười lớn, dáng vẻ quá đỗi tự tin đến yên tâm.
Sắc mặt Sở Phong lại càng thêm ngưng trọng, hắn đang cố gắng suy nghĩ, tái hiện lại trường vực ghi trên trên tờ giấy màu bạc mà hắn có được trên mặt trăng.
Cho dù dữ liệu không đầy đủ cho lắm, không thể tái hiện hoàn toàn loại trường vực kia, thế nhưng một khi đã bố trí, vùng đất này cũng có điều khác biệt, lập tức cuộn lên từng đám khói trắng lớn.
“Trường vực thật khủng bố, nhất định phải bắt được hắn, đoạt lấy đồ phổ trường vực thần bí trên người hắn, sau đó đáng giá nghiên cứu một phen!” Một vị Tông Sư lên tiếng.
“Có chúng ta ở đây, hắn mọc cánh cũng khó thoát!” Một vị Á Thánh lên tiếng.
Ngay lập tức, đại chiến liền bùng nổ, năm vị Á Thành cùng bốn vị cấp Tông Sư trường cực cùng nhau ra tay. Có người thì thôi động dị thuật có lực sát thương lớn, người thì sử dụng trường vực, nhưng tất cả đều có chung mục tiêu là tấn công đám người Sở Phong.
Trong trận chiến, trường vực thần bí đang phát sáng, từng điểm trắng bạc lóe lên do chịu phải công kích mãnh liệt của đám cường giả kia.
“Đều cùng nhau tấn công cho ta!” Tiểu Võ Thần, con cháu của nữ thần Nguyệt Lượng, con cháu của Vu Thần đồng loạt hạ lệnh, đội ngũ mà bọn họ mang theo rất lớn, bắt đầu điên cuồng công kích.
Trong lúc nhất thời, vô số luồng sáng đã bao phủ trường vực phía trước.
Trương vực mà Sở Phong bố trí vô cùng lớn mạnh, tuy rằng có thể chống lại tấn công thử nghiệm của đám cường giả, thế nhưng do thiếu dữ liệu nên không thể bố trí hoàn chỉnh, lúc này dưới sự tấn công của nhiều người như thế đã bắt đầu có dấu hiệu tan rã.
“Huynh đệ, đừng lo lắng gì cả, chết ở nơi này cũng không phải là thực sự chết đi, mà chính là quay về, ngươi đừng khổ tâm!” Ngao Vương nhìn thấy sắc mặt khó coi của Sở Phong liền lên tiếng an ủi.
Mã Vương cũng gật đầu, nói: “Đúng vậy huynh đệ, chúng ta đi trước một bước, chuyện này cũng chẳng có gì đáng kể, hẹn gặp lại trong thế giới của chúng ta.”
Thế nhưng Sở Phong vẫn khó chịu vô cùng, tự mình quay trở lại và tự sát quay trở lại khác biệt hoàn toàn với bị người ta giết chết!
“Rất tốt!” Lúc này, Tiểu Võ Thần cũng cười nhạt một tiếng, hắn ta đừng trên một bãi đất cao mà nhìn xuống đám người Sở Phong đang bị vây khốn, lại lần nữa rút ra thanh giáo từ sau lưng.
Lúc này, trường vực của Sở Phong đã hư hại đến không còn hình dạng, những người bên ngoài đều có thể nhìn thấy hoàn cảnh bên trong.
“Nào, mấy vị đạo hữu chớ vội tấn công, giúp chúng ta ổn định trường vực một chút. Chúng ta muốn nghiên cứu trường vực của tên Tông Sư trẻ tuổi kia, xem xem rốt cuộc có môn đạo gì! Việc này rất quan trọng đối với chúng ta.”
Một vị cấp bậc Tông Sư trường vực lên tiếng chào hỏi mấy vị Á Thánh, nhờ bọn họ giúp đỡ, làm ổn định lại tất cả địa khí ở nơi này.
Lúc bấy giờ, Tiểu Võ Thần cũng lạnh lùng mở miệng, trong tay cầm sẵn thanh giáo chuẩn bị phóng đi: “Tiễn bọn chúng lên đường!”
Sau đó, hắn ta nhìn về phía con cháu của nữ thần Nguyệt Lượng và Vu Thần, gương mặt lộ ra ý cười mà lên tiếng: “Tiếp tục so đấu nào, xem ai giết được nhiều âm hồn hơn?”
“Được!”
“Có thể!”
Hai người kia gật đầu.
Vụt!
Tiểu Võ Thần là người ra tay đầu tiên, thân là một trong những cao thủ cấp Kim Thân mạnh mẽ nhất trên cao nguyên Hung Thú, dưới trình độ Á Thánh đều không có đối thủ, hắn ta vô cùng tự tin, lập tức phóng ra một thanh giáo.
Phốc!
Lần này, thanh giáo trực tiếp xuyên thủng ngực của Mã Vương, khiến sắc mặt hắn ta cứng lại, sau đó trực tiếp nổ tung, không nói được lời nào cứ như vậy bỏ mạng ở thế giới này.