Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mấy người Đại Hắc Ngưu, Ngao Vương đồng loạt rống lớn, cho dù biết rõ đây không phải tử vong thực sự, thế nhưng khi tận mắt trông thấy Mã Vương bị sát hại, chuyện này quả thực khiến tâm trạng bọn họ đau đớn vô cùng, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.
Cũng trong lúc ấy, Ánh Hiểu Hiểu cũng thét lên chói tai, cô nhóc không khỏi nhớ lại cảnh ca ca của nhóc - Ánh Vô Địch bị thanh giáo kia tàn nhẫn xuyên qua cơ thể như thế nào cách đây không lâu.
“Ha hả, thêm một tên!” Tiểu Võ Thần cười lạnh.
“Xoẹt!” Lúc này, con cháu của nữ thần Nguyệt Lượng, quanh thân có ánh trăng bao phủ, vô cùng rực rỡ, nàng ta cũng lấy ra một thanh loan đao Viên Nguyệt, xoẹt một tiếng đã chém vỡ hồn quang của Ngao Vương, khiến một cánh tay của y biến thành quang vũ, nhưng cơ thể ngược lại không có tan rã.
“Đáng tiếc, kém một chút!” Con cháu của nữ thần Nguyệt Lượng có chút tiếc hận nói.
Lúc này, sắc mặt Ngao Vương đã tái nhợt, đám người của núi Bất Diệt đều tức giận không thôi.
“Xem ta đây!” Con cháu của Vu Thần lớn tiếng hô, dáng vẻ muốn ra tay.
“Vẫn là xem ta thôi.” Tiểu Võ Thần cười nhẹ một tiếng, tiếp tục chuẩn bị phóng ra phi giáo.
“Chú ý theo sát ta.” Sở Phong nhỏ giọng, hắn giận rồi, đối mặt với năm Á Thánh và bốn Tông Sư trường vực, lại thêm cả đội quân đông đảo kia, bọn chúng cùng hợp tác áp chế lại trường vực của hắn, thực sự khiến hắn rơi vào cảnh người cô thế cô.
Hắn bắt đầu thay đổi trường vực, sau đó đột nhiên dùng ký hiệu đặc biệt đốt cháy trường vực mà bản thân đã bố trí, tất nhiên cũng nối liền với trường vực lớn mà bốn lão gia hỏa cấp Tông Sư kia đã bố trí trước đó.
Ầm!
Vùng Hoang Nguyên đột ngột nổ tung, tất cả đều tan rã, vô số cự thạch sụp đổ thành bột mịn mà bay tứ tung, mặt đất đều sụp xuống, năng lượng khủng bố cực kỳ mãnh liệt.
Đầu tiên, có hơn sáu ngàn người bị vụ nổ trường vực này hóa thành sương máu, thảm cảnh trong nháy mắt đã chấn kinh tất cả mọi người, quả thực vô cùng đáng sợ.
“A...”
Ngay cả Tiểu Võ Thần cũng phẫn nộ gào rống, cánh tay hắn ta bị chặt đứt, bắp đùi của hắn ta thì đã bay tít lên trời cao, toàn thân đều sứt sứt mẻ mẻ không chỗ nào nguyên vẹn, máu văng tung tóe.
Mà nửa thân dưới của con cháu nữ thần Nguyệt Lượng cũng đã “bay màu”, trực tiếp bị nổ nát thành một đoàn sương máu, nàng ta đang kêu thét thảm thiết đến chói tai.
...
Nơi này tiếng kêu thảm vang đến tận trời, nhưng thảm nhất vẫn là đại quân lúc nhúc tiến đến như kiến, nhân số dày đặc tập trung ở một chỗ, kết quả là hơn tám ngàn người đều chết thảm.
Mà mấy nhân vật cấp bậc Tông Sư của trường vực cũng có người gào rú, sau đó hóa thành một đống máu, chết đến không thể chết hơn được nữa.
Ngay cả năm vị Á Thánh cũng bị chấn bay ra ngoài, hai tai nghe được tiếng nổ vang, trước mắt đều biến thành màu đen. Bởi vì bọn họ đang đứng ở tuyến ngoài giúp bốn vị Tông Sư ổn định lại địa khí, đứng đầu chịu trận.
Thế nhưng cơ thể Á Thánh quá mạnh mẽ, cho dù vụ nổ trường vực có đáng sợ như thế thì cũng không thể nổ chết bọn họ. Cả mảnh Hoang Nguyên đều bị chôn vùi, sụp đổ hoàn toàn, nhưng cơ thể của Á Thánh cũng không bị tổn thương.
Tông Sư trường vực có hai người tử vong, nhân lực trực tiếp giảm một nửa, về phần Đại Sư trường vực thì đều bỏ mạng sạch sẽ, một người cũng không sống sót.
“A...”
Tiểu Võ Thần kêu thảm, sau cùng, hắn ta chỉ còn sót lại một cánh tay, đầu và nửa cơ thể, những bộ phận khác đều bê bết máu, bị vụ nổ ngộ thương nghiêm trọng.
Hậu đại của nữ thần Nguyệt Lượng và Vu Thần cùng thê thảm không phải nói, chỉ có mỗi đầu là được bảo toàn, những nơi khác đều bị chấn nát không còn hình dạng, máu tươi rải đầy đất.
Nếu cẩn thận mà nói thì có thể sống sót đã là may mắn rồi, bởi lẽ những người khác đều chết thảm, tổn thất đến tám ngàn người đều là quân đội tinh anh .
Sở Phong nhân cơ hội này liền mang cả đám người đào tẩu, vừa nãy hắn đã lợi dụng địa khí mang theo mọi người nhanh chóng đi sâu xuống mấy trăm dặm dưới đất, sau đó dọc theo địa mạch mà chạy đi.
“Lăn ra đây cho ta!” Một vị Á Thánh dùng tay dò xét, ầm một tiếng đã đánh nát mặt đất phía xa, muốn đánh cho đám người Sở Phong xuất hiện.
Cứ như vậy, đám người Sở Phong chạy trối chết, người phía sau cũng điên cuồng đuổi theo truy sát!
Sở Phong lấy sức của một người gắng gượng kéo dài thời gian nửa ngày cho mọi người, để bọn họ hấp thu được nhiều dược lực hơn, nhưng không ngờ lại bị đám người kia truy sát ở khu vực Hoang Nguyên, tuy rằng tám ngàn binh lính đều đã bỏ mạng, thế nhưng người truy sát đuổi theo phía sau cũng càng nhiều.
Vả lại, thân là con cháu của thần minh, Tiểu Võ Thần, con cháu của nữ thần Nguyệt Lượng và Vu Thần đều đã ăn đại dược từ lâu, cơ thể máu thịt hồi phục rất nhanh.
Trong quá trình chiến đấu loạn lạc, người của vực sâu cũng tham gia vào trận hỗn chiến, vừa muốn ngăn cản Yêu Yêu, vừa truy sát đám người Sở Phong.
Đến cuối cùng, Sở Phong cũng cảm thấy bản thân kiên trì không nổi nữa, có thể để bọn họ lên đường trở về vũ trụ ban đầu được rồi.
“Muốn chạy, ngươi đã hỏi qua ta chưa?!” Tiểu Võ Thần phẫn nộ rống lên, dẫn theo cả đám Á Thánh truy sát phía sau, hắn ta triệt để lợi dụng thân phận của mình để triệu hoán Á Thánh đến đây tham chiến.
Lần này, đám người Sở Phong gặp phải nguy hiểm lớn. Mặt đất bị đám Á Thánh hợp tác đánh nát phát ra tiếng ầm ầm vang dội, dung nham sôi trào, vùng Hoang Nguyên lập tức biến thành màu đỏ rực.
Trong nháy mắt, nơi này liền trở thành biển dung nham cuộn trào mãnh liệt, trong chu vi ngàn dặm đều là như vậy, toàn bộ đều bị tan chảy.
Sở Phong kêu lên một tiếng, bị dòng dung nham kia gây thương tích, cho dù tài nghệ trường vực của hắn có lợi hại đến đâu thì khi đối mặt với sự vây công của nhiều Á Thánh như vậy cũng khiến hắn có chút không chịu nổi.
Phù hiệu trường vực dưới đất bị hủy diệt phần lớn.
Vào thời khắc nguy hiểm đến tính mạng, mấy đại yêu Côn Lôn bị ép lên đường quay về vũ trụ ban đầu, ngoài ra cũng xảy ra sự tình ngoài ý muốn, ví dụ như Tần Lạc Âm bị bắt, bị một tên Á Thánh giam cầm.
“Ha ha, tốt!” Tiểu Võ Thần cười lớn, sau đó lạnh lùng ra lệnh cho đám người Sở Phong lập tức lộ diện.
Sở Phong xuất hiện từ trong biển dung nham nhìn chằm chằm về phía Tần Lạc Âm, sau đó lại biến mất dưới lòng đất, cứ thế mà rời đi, không hề để ý đến.
Rất rõ ràng, sau khi Tần Lạc Âm thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt không khỏi có chút ảm đạm.
Sở Phong mang theo những người khác nhanh chóng rời đi, dọc đường không ngừng khắc xuống phù hiệu trường vực thông báo cho mọi người lên đường, hắn có lẽ không gắng gượng được bao lâu nữa.
Sau nửa tiếng, mấy tên Á Thánh bắt đầu lùng sục trong dòng dung nham, thân thủ ẩn hiện trong khu vực này, vừa bảo vệ đám người Tiểu Võ Thần, vừa mang theo Tần Lạc Âm, ý đồ muốn dẫn đám người Sở Phong xuất hiện.
Nhưng mà chung quy vẫn không thấy tung tích của Sở Phong.