Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cuối cùng, Sở Phong đột ngột xuất hiện trong vòng vây của đám Á Thánh, xốc lấy cổ của Tiểu Võ Thần, thân thủ xuất quỷ nhập thần, né tránh toàn bộ thần thức của cấp Thánh.
Không hề nghi ngờ gì nữa, Sở Phong có thể làm đến bước này đều là do trường vực hỗ trợ chứ không phải nguyên nhân nào khác.
Sở Phong mai phục trong địa khí, hòa làm một cùng thiên địa tự nhiên, ẩn nhẫn đợi thời cơ cả nửa tiếng mới bất ngờ xông ra phản kích, một trảo tóm gọn Tiểu Vũ Thần.
Trên thực tế, hành động của Sở Phong vô cùng nguy hiểm, ẩn thân ở phụ cận lâu như thế, một khi bị thần thức nhạy bén của Á Thánh phát hiện thì sẽ chết chắc, căn bản không thoát ra nổi.
Thế nhưng hắn đánh cược thắng rồi, thành công tránh khỏi thần thức của Á Thánh, cũng thành công né được sự săn tìm của hai Tông Sư trường vực còn lại, cuối cùng bắt sống Tiểu Võ Thần.
“Aaa...”
Tiểu Võ Thần lập tức nộ khí công tâm, hắn ta đạt đến tu vi nào? Là một trong những tiến hóa giả mạnh mẽ nhất, dưới cấp bậc Á Thánh tuyệt đối không có đối thủ. Nhưng lúc này lại bị đạo tặc thành công bắt giữ làm tù binh!
Tiểu Võ Thần không nghĩ Sở Phong xứng làm đối thủ của hắn ta, hoàn toàn là do dựa vào trường vực để che giấu hơi thở, cho nên mới thành công đánh lén.
Tiểu Võ Thần muốn giãy dụa, thế nhưng trên thân hắn ta bị cắm bốn là cờ thần từ, đâm sâu vào cả máu thịt, khiến hắn ta sống sờ sờ bị áp chế ở đây.
“Âm hồn, có ngon đánh với ta một trận, ta dùng một tay cũng có thể bóp nát ngươi!” Ngôn ngữ của hắn ta vô cùng kiêu ngạo cùng cuồng vọng, muốn giáp lá cà với Sở Phong.
“Răng rắc!” Sở Phong không nói lời thừa đã trực tiếp vặn gãy cổ của hắn ta, lạnh lùng mở miệng: “Còn dám nói nhảm với ta, bốn lá cờ xí sẽ lập tức chấn động xé nát ngươi!”
“Dùng tay, mau buông ngài ấy ra!” Một tên Á Thánh quát lớn.
Tiểu Võ Thần chính là con cháu mà Võ Thần hết mực yêu quý, không dễ thất bại. Chỉ là bọn họ cũng không lường được rằng nhân vật lợi hại gần như vô địch dưới cấp Á Thánh kia lại bị người ta dễ dàng bắt sống!
“Bớt nói nhảm, thả nữ nhân kia ra!” Sở Phong lạnh lùng lên tiếng.
Đồng thời cũng nhắc nhở đám người kia, nên tin tưởng vào năng lực trường vực của hắn, bởi lẽ chỉ cần hắn thôi động lá cờ thần từ thì có thể trực tiếp giết chết bản nguyên của Tiểu Võ Thần.
Hai tên Tông Sư trường vực nghe vậy liền biến sắc, thanh niên kia đang nhắc nhở các ông cùng những Á Thánh đang có mặt ở đây, một khi chấn động cờ thần từ thì Tiểu Võ Thần có khả năng sẽ xong đời.
Ánh mắt Tần Lạc Âm nhìn về phía Sở Phong lập tức trở lên nhu hòa, nàng biết rõ tình huống vừa rồi nguy hiểm nhường nào, nhưng Sở Phong vẫn liều lĩnh ẩn núp đợi thời cơ, xâm nhập vào tuyệt cảnh để cứu nàng.
Vốn dĩ, những việc đã trải qua trong quá khứ cũng khiến trong lòng nàng cũng có chút vướng mắc với Sở Phong, còn có oán hận, nhưng lúc này, những cảm xúc kia lại lần nữa tan biến.
“Được, buông ả ra!” Một tên Á Thánh lên tiếng, gã không dám đánh cược an nguy của Tiểu Võ Thần.
Tần Lạc Âm an toàn trở lại bên cạnh Sở Phong, sau đó hai người cùng nhau rút lui.
“Đi thôi, trở về vũ trụ ban đầu!” Sở Phong mang theo Tần Lạc Âm tiến sâu vào lòng đất, sau đó vượt qua hư không mà rời xa chỗ này, cả đám người kia lập tức theo sau.
Cuối cùng, Sở Phong cũng đuổi kịp đám người Ánh Trích Tiên, Ánh Hiểu Hiểu và tiểu đạo sĩ.
“Thuận buồm xuôi gió, quay về vũ trụ ban đầu đi.” Sở Phong mở miệng tạm biệt lần cuối.
“Ngươi cũng phải bảo trọng!” Tần Lạc Âm đáp lại.
“Cha, ngươi vẫn rất có trách nhiệm, tiểu đạo ta không nhìn nhầm ngươi!” Tiểu đạo sĩ cũng lên tiếng.
“Anh rể!” Tiểu loli tóc bạc nước mắt lã chã, luôn cảm thấy không nỡ tách khỏi Sở Phong, bởi vì cô nhóc biết, một khi quay lại vũ trụ ban đầu thì ký ức sẽ bị xóa gần hết.
“Bảo trọng!” Ánh Trích Tiên tiến lên trước nói nhỏ với hắn.
“Đi đi!” Sở Phong thúc giục.
Vụt vụt vụt...
Cuối cùng, các nàng đều hóa thành quang vũ, trong nháy mắt liền biến mất khỏi thế giới này.
“Thả ta ra!” Tiểu Võ Thần quát khẽ.
“Răng rắc!”
Lần này, eo lưng của hắn ta cũng bị Sở Phong bẻ gãy, đồng thời xương sọ cũng bị hắn động chạm, cảnh cáo Tiểu Võ Thần yên phận một chút.
Sau đó, Sở Phong lại đuổi theo đám người Đại Hắc Ngưu, tạm biệt lần cuối trước khi bọn họ trở về vũ trụ ban đầu.
“Huynh đệ, bảo trọng a, chúng ta gặp lại ở vũ trụ ban đầu!” Nói rồi cũng biến thành quang vũ, trực tiếp biến mất.
Sở Phong nhìn theo bọn họ rời đi, những người kia có lẽ chỉ đợi một đêm là đã có thể nhìn thấy hắn rồi, thế nhưng hắn lại biết rõ bản thân phải đợi mấy chục năm nữa mới có thể quay về.
Sau đó, hắn dẫn theo Tiểu Võ Thần, một đường bay thẳng. Không cần nghĩ cũng biết có nhiều người cỡ nào đang đuổi theo hắn đâu, bọn chúng muốn cứu hậu nhân của Võ Thần trở về.
Trên thực tế, ngoài mấy tên Á Thánh đang sống chết đuổi theo Sở Phong thì còn có hai lão Tông Sư trường vực nữa.
Chỉ là, bọn chúng sợ cờ thần từ nổ tung, vì thế vẫn luôn không dám ra tay. Nếu Tiểu Võ Thần không bị Sở Phong bắt làm con tin thì bọn chúng đã sớm gây khó dễ.
Sở Phong trở lại Hoang Nguyên, hắn có chút lo lắng tình hình của Yêu Yêu.
Bởi vì hắn rất kiêng kỵ thế giới này, bất luận tiến hóa giả nào ở đây cũng đều dẫm lên xương cốt của người khác mà trưởng thành, đều vô cùng thiện chiến!
Nhất là cường giả, cũng không biết đã dùng dị thuật dung luyện bao nhiêu người mới có thể đạt được thành tựu ngày hôm nay, lực chiến đấu của ai nấy đều vô cùng khiếp người!
Ầm!
Không lâu sau, từ nơi sâu trong khu vực Hoang Nguyên truyền đến luồng năng lượng dao động kịch liệt, tạo thành khủng hoảng vô cùng lớn, cả mặt đất đều bị lún xuống, thánh vũ bắt đầu rơi.
“Nguy rồi, giết thánh, rất nhiều thánh giả đang bị giết!” Có người kinh hoảng hô lên.
Vụt một tiếng, Yêu Yêu liền phá không bay ra, phía sau nàng ta có tổng cộng mười một tên thánh giả lần lượt rơi xuống từ trên cao, bị một đòn diệu thuật kinh thiên của nàng ta giết sạch toàn bộ!
“Trời ạ, một chiêu liền giết chết mười một vị Thánh, đây là năng lực nghịch thiên sao!?” Ở phía xa, có Á Thánh trong thấy cảnh này, cả người đều không kìm được mà run rẩy kịch liệt.
Phải biết là nữ tử ra tay kia không hề có nhục thân, hơn nữa thăng lên cấp bậc Thánh cũng không còn xa nữa!
Làm sao có thể?
Tất cả mọi người trên Hoang Nguyên đều giật mình, quả thực bị dọa cho khiếp đảm.
“Rống...”
Phía xa truyền đến tiếng thú rống, có con cháu của thần thú đến từ vực sâu cũng chạy qua tham chiến, tu vi có cấp Thánh, cũng có Á Thánh, nguyên bản là muốn đuổi giết Sở Phong và Yêu Yêu, từ đó lập uy.
Thế nhưng những cường giả cấp Thánh chặn đường đều bị mắt phượng của Yêu Yêu ghim chặt, tư thái tuyệt đại lộ ra, ầm một tiếng lại thi triển một loại diệu thuật.
Một chốc sau, tiếng kêu thảm thiết lập tức truyền ra, con cháu của thần thú hay cường giả cấp Thánh đều bỏ mạng, biến thành một đống huyết dịch nhuộm đỏ Hoang Nguyên.
Yêu Yêu giết ra khỏi vòng vây, thành công xử lý tất cả đối thủ!