Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 173 - Chương 172: Truyền Thừa Kiếm Cung (1)

Thánh Khư Chương 172: Truyền thừa Kiếm Cung (1)

Nhìn thế này, giống một thanh kiếm trắng như tuyết, lấp lánh tỏa sáng, xuyên qua tầng không mà lên.

Trên thực tế, mỏ chim rất dài của nó thực sự đang sáng lên. Khác với những con hạc bình thường, mỏ nó trắng tựa tuyết, tỏa ra kiếm khí!

Quả nhiên giống như phi kiếm vậy!

Mọi người rốt cuộc thấy rõ, con hạc tiên này lấy thân làm kiếm, tung hoành giữa trời cao.

Toàn thân nó có ánh sáng lượn lờ, kiếm quang lao nhanh, không gì địch nổi.

Trên bầu trời, hạc trắng lăng không, tốc độ quá nhanh, còn hơn cả Ưng Vương, không khác gì phi kiếm.

"Đây tuyệt đối là truyền thừa gì đấy!" Có người kích động nói. Nếu không phải, nó làm sao có thể làm được như vậy? Đặc tính này không giống loài hạc mà giống như đang ngự kiếm.

Đinh đinh đinh...

Bầu trời đất Thục tia lửa văng khắp nơi, vương giả hai bên chém giết dữ dội.

Ưng Vương liều mạng. Nếu như nó không toàn lực ứng phó, rất có thể giây tiếp theo sẽ bị một kiếm của hạc tiên chém rơi. Nó đã lâm vào nguy hiểm.

Ai cũng có thể nhìn ra, con hạc tiên này quá mạnh, không hổ là kẻ bức lui các thế lực tài phiệt, đánh bại rất nhiều sinh vật tuyệt đỉnh dị tộc, hoàn toàn áp chế Ưng Vương.

Phụt!

Máu tươi văng khắp nơi. Lúc hạc trắng bay qua đã xẻ một vết rách đáng sợ trên bụng Ưng Vương, máu chảy dài, lông vũ đen nhánh bị thấm ướt.

Ưng Vương kêu lên đầy tức giận, nó rất không cam tâm, nhưng sâu trong đáy lòng cũng có chút sợ hãi.

Nhưng mà nó đã không còn đường lui. Tuy đã bị giết đến tình cảnh như vậy nhưng nó chỉ có thể huyết chiến tới cùng. Nếu như muốn chạy trốn rất có thể sẽ bị hạc trắc trực tiếp một kiếm xuyên thủng sau lưng.

Kiếm khí bắn ra bốn phía, hạc tiên và Ưng Vương không ngừng va chạm.

Vị trí cứng rắn nhất của Ưng Vương lần lượt bị thương tổn, bất kể là móng nhọn hay mỏ chim đều cắt qua rất nhanh, bên trên vô số vết kiếm.

Rắc!

Rốt cuộc có một cái móng của nó bị chém đứt, mang theo huyết nhục rơi xuống từ trên cao.

Ưng Vương thét lên một tiếng đầy thảm thiết, sau đó lông vũ toàn thân nó dựng lên, tia điện màu đen lượn quanh, đồng thời ánh sáng đen cuộn trào. Nó đang dốc hết sức lực để liều mạng.

Hiện tại nó không bận tâm đến cái giá phải trả, còn sai lầm nữa chắc chắn sẽ chết!

Nó nhìn ra được, con hạc tiên này lúc không động thủ rất ôn hòa, có thể thương lượng. Một khi chiến đấu kịch liệt, tuyệt đối vô cùng quả quyết, căn bản sẽ không lưu tình.

Bây giờ Ưng Vương muốn dừng cũng không thể dừng được, bởi vì đối phương đã quyết tâm muốn giết nó.

"Giết!" Ưng Vương thét dài, lông chim bay lượn khắp trời. Toàn bộ ánh sáng đen từ cơ thể bắn ra, mà bản thân nó cũng giống như đang muốn nổ tung.

Cảnh tượng này quá kinh khủng, nó vận dụng tuyệt chiêu mạnh nhất!

Trong lòng rất nhiều người đang dấy lên, sợ nó dùng thủ đoạn này để lật ngược, cùng hạc trắng ngọc nát đá tan.

Ầm ầm!

Từng tia lại từng tia chớp màu đen nổ vang, nơi đó phát ra sóng năng lượng vô cùng khủng bố, quả thực sắp biến thành một nơi kinh khủng.

Rắc rắc!

Rất nhiều tia sáng đen lao về phía hạc trắng, toàn bộ đều to lớn vô cùng, cảnh tượng kinh người.

Có vài tia sáng đen bay ra, rơi xuống đỉnh núi, trực tiếp làm cho nơi đó nổ tung, không ít vách núi cao ngất bị gọt mất.

Uy lực thực sự quá lớn!

Hạc tiên cũng không cứng đối cứng mà liên tục tránh né.

Nhưng tia sáng đen quá nhiều, liên tiếp bắn ra, có thể thấy Ưng Vương quyết tâm phải giết hạc tiên.

Bây giờ, trong mỏ Ưng Vương tràn đầy máu, hơn nữa cơ thể nó cũng có dấu hiệu rạn nứt. Hiển nhiên khi sử dụng loại sát chiêu khủng bố này, nó cần phải bỏ ra cái giá khổng lồ.

Vù!

Hạc tiên giương hai cánh, khác hẳn vừa rồi, không còn giống thể kiếm nữa.

Trên người nó, ánh sáng trắng mờ ảo lưu động, hóa thành gợn sóng, lan rộng ra bên ngoài. Sau đó ánh sáng trắng cuồn cuộn, càng lúc càng kịch liệt, đến cuối cùng giống như biển lớn nhấp nhô, sóng lớn cuộn trời.

Nó đập cánh, đánh tan từng tia sáng đen!

Mọi người chấn động.

"Bạch Hạc Lưỡng Sí... hóa ra lợi hại như vậy." Có người tinh thông võ cổ thì thầm.

Hơn nữa, hình như người đó đang tham gia phát sóng trực tiếp, lời nói lơ đãng bị truyền ra.

Mọi người không còn lời nào để nói, đây chính là Bạch Hạc Lưỡng Sí trong truyền thuyết? Uy lực đến mức này có phải hơi vô lí không!

Trong nước thì còn dễ hiểu nhưng những người nước ngoài nhìn thấy một màn này, sau khi được nghe giải thích đều cạn lời. Cuối cùng lại một trận lộn xộn, tình huống gì vậy?!

Ưng Vương kêu dài, nó lo lắng, toàn thân đều là vết rách, sắp không chịu đựng nổi nữa, máu không ngừng chảy ra.

Đây là một dạng tuyệt chiêu, cũng gây thương tổn cực lớn cho với chính nó, tinh thần và thể xác có thể sẽ chia năm xẻ bảy.

"Đều là dị tộc, nhưng ngươi ra tay với ta, không sợ chọc giận những thú vương khác hả?" Ưng Vương ngoài mạnh trong yếu, bởi vì nó không kiên trì nổi.

"Ngươi thật đáng thương, đều bị mê hoặc gây rối giống Thương Lang Vương. Chút lợi ích Thú vương hứa hẹn, các ngươi lấy không được."

Hạc tiên dừng lại, thân thể nhu hòa trắng như tuyết một lần nữa hiện ra, sương trắng tràn ngập.

Nó có một loại tiên khí, khi không động thủ sẽ siêu phàm thoát tục.

"Ngươi..." Ưng Vương muốn nói điều gì đó, nó cảm thấy sợ hãi bởi vì đối phương tuy bình thản, thế như có vẻ muốn ra tay kết liễu.

Soạt!

Hạc tiên lần nữa chuyển động, nhanh như chớp, giương cánh lăng không mà đến.

Lần này, nó không còn ở dạng hợp nhất như thanh kiếm.

Nó tung cánh, một cánh trong đó bắn ra ánh sáng màu trắng khủng bố, vô cùng sắc bén, lướt nhanh qua một khoảng trời.

Cổ Ưng Vương bị chém trúng, phụt một tiếng, máu tươi bắn lên rất cao. Hai mắt nó mang theo hoảng sợ và tuyệt vọng, đầu lớn rơi xuống.

Ầm!

Thân thể chim ưng không đầu dài năm mươi sáu mươi mét đập xuống dưới mặt đất.

Soạt một tiếng, hạc tiên hóa thành một vầng sáng trắng, bay về hướng núi Nga Mi, nhanh chóng biến mất.

Mọi người chấn động, rất lâu không ai lên tiếng.

Mãi đến một lúc sau, âm thanh ồn ào mới vang lên.

Các nơi trên thế giới có rất nhiều người đều đang xem truyền hình trực tiếp, không khỏi kinh ngạc.

"Trời ơi, thật sự có kiếm tiên, nó là một con hạc." Những người nước ngoài cũng đều ngây ngẩn và bối rối.

Ở trong nước cũng không ngoại lệ, tất cả mọi người đều đang tán thưởng, chuyện này quả thật khó tin.

Đương nhiên, thứ mà bọn họ cảm thấy nhiều nhất, đó chính là chấn động.

Nhiều nơi không thể bình tĩnh nổi, vô số người đang nghị luận, chuyện này quá mức rúng động lòng người.

Sức chiến đấu của con hạc kia quá rõ ràng!

Đừng nói nhân loại, đến cả Thú vương các nơi cũng phải kiêng dè.

Lúc này trên mạng đang sôi trào chẳng khác nào nước bị đun sôi.

"Hạc Vương quá uy phong, đây quả thực là quét ngang mà, sạch sẽ gọn gàng chém rơi Ưng Vương. Kiếm khí tung hoành, không ai sánh bằng!”

"Vẫn còn dị tộc gần gũi với nhân loại, như vậy tốt quá, tôi muốn tới đất Thục, có Hạc Vương bảo vệ, hiện tại nơi đó là an toàn nhất."

...

Mọi người đều đồng tình, không ít người đang thảo luận.

Hạc Vương nổi dậy, rung động khắp nơi!

"Nhanh, mau mang thi thể con chim ưng kia về, đừng để mấy con dị thú khác ăn mất. Đây là huyết nhục vô cùng có giá trị, sẽ có tác dụng lớn."

Người của quân bộ ngồi không yên, nhanh chóng có mệnh lệnh được ban xuống, nhất định phải mang xác Ưng Vương về trước tiên.

Bình Luận (0)
Comment