Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Xoẹt xoẹt!”
năng lượng từ chú ngữ mà hồ ly lông vàng để lại bây giờ đã tạo nên tác dụng, phát ra màu vàng, tràn ngập ra, ngăn cản loại sương mù yêu dị mà thần bí này.
Nhưng với sự mạnh mẽ của hồ ly lông vàng, nó lưu lại chuẩn bị ở sau thế mà cũng không thể ngăn cản sương mù lan tràn lên phía trên.
Điều này hơi đáng sợ, vô cùng khiếp người, phải biết, hồ ly lông vàng tự xưng Thiên tôn, dù là bị phế, nhưng nó đã dám thi triển loại kỳ ảo này, chắc là có niềm tin, nhưng vẫn ngăn không được sương mù.
Đang!
Cuối cùng, Sở Phong đánh mạnh hồn chuông, rung ra một từng tiếng chuông, ngăn cản sương trắng, vậy mà lại chống đỡ nó thành công, sau đó gạt ra khỏi.
Oanh!
Hồn chuông kịch chấn, sương trắng kia không cam tâm vẫn đang đánh sâu vào, hóa thành sức của chục ngàn quân, nện tới như điên.
Nhưng toàn bộ hồn chuông đều khép kín, dập dờn gợn sóng, đối kháng sương trắng, không để cho bị ăn mòn.
Vòng xoáy như là một Hải Nhãn, hít vào thế giới này, bọn Sở Phong thâm nhập vào, chung quanh một màu đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy.
“Đang!”
Một tiếng rung mạnh, một đoàn sương trắng lần nữa mãnh liệt đánh tới, ở trong dường như là có một con mắt màu xanh, nhìn chằm chằm bên trong hồn chuông, không buông tha bọn họ, nhất định phải chém đứt ký ức.
Sở Phong thấy rõ, trong sương mù khói trắng thật sự có đồ vật, ánh mắt đẫm máu, vô cùng khiếp người, rất đờ đẫn, không giống như là có thần trí, nhưng lại đang chấp hành mệnh lệnh nào đó một cách nghiêm ngặt.
Sở Phong lập tức có loại cảm giác sắp hít thở không thông, hắn cảm thấy hồn quang cũng âm lãnh một trận, rùng mình, thế mà có thể phát hiện loại chân tướng này.
Trong lúc nhất thời, hắn thấy lạnh từ đầu đến chân, bởi vì trong lúc vô tình mà thôi, hắn phát hiện cái gọi là thông đạo này cũng có thể là do một vị đại năng nào đó bố trí, để lại chuẩn bị ở sau.
Theo hắn bố trí, ít nhất thì con đường này tồn tại hàng mấy trăn ngàn, mấy triệu năm trở lên.
Có một ít tồn tại, bố cục của họ động một tí chính là mấy triệu năm, đây là sự tình xa xưa đến cỡ nào, hắn phải làm gì?
Hắn lập tức nghĩ đến sư phụ của hồ ly lông vàng từng muốn luyện hóa mảnh đất Sa Đọa, đem cả mảnh thế giới hóa thành chí bảo thời gian, đây là bút tích của lão sao?
Sở Phong cảm thấy không giống, theo lời nói của hồ ly hoang mạc, chắc là không có xa xưa như vậy đâu.
Còn có đại năng khác để lại cửa sau ở chỗ này, thậm chí, là những việc từ những năm tháng càng xa xưa hơn, không thể khảo chứng? Toan tính cái gì?
Sau đó, Sở Phong nghĩ đến vật chất quỷ dị - sương mù xám, khiến cho toàn bộ thế giới đều bệnh, đi vào con đường hủy diệt, có thể có quan hệ với cửa sau của nơi này hay không.
“Thế nhưng dựa theo lời nói của hồ ly lông vàng, cho dù là đại năng dương gian muốn vượt qua vách ngăn hỗn độn của thế giới, đi vào vũ trụ âm phủ cũng cực kỳ gian nan, không đến nông nỗi phải bỏ mình thì bọn họ cũng sẽ không tiêu hao huyết tinh trân quý của bản thân, tự bảo vệ tuổi thọ còn không kịp nữa là, nơi này có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Ầm ầm!”
Vách chuông chấn động kịch liệt, con mắt màu xanh trong sương mù khói trắng đang rỉ máu, rất vô thần, đánh thẳng vào hồn chuông, muốn phá vỡ sóng năng lượng, từ dưới đáy chui vào.
“Không được!” Sở Phong kêu to.
Mà tiểu Chu Tước lớn bằng nắm đấm càng run lẩy bẩy, trốn ở trên đầu vai của Sở Phong, kêu lên nho nhỏ, bên trong mắt to màu vàng óng tràn ngập bất an, cực kỳ sợ hãi.
“Đừng sợ, ta bảo vệ ngươi!” Sở Phong nói nhỏ, đã hứa với lão Chu Tước là bảo vệ con của nó thật tốt, hơn nữa còn nhận thuốc thần của người ta, nói cái gì cũng không thể để tiểu gia hỏa này bị thương tổn.
Sở Phong giấu nó ở sau lưng, bản thân thì ngăn ở phía trước, ngăn trở con mắt màu xanh kia.
Đôi mắt kia vốn to lớn vô cùng, còn kinh khủng hơn so với ngọn núi, giống như một tinh cầu, nhưng sau khi đến gần thân chuông thì đang gấp gáp thu nhỏ, xé rách gợn sóng, máu chảy xuống, triệt để tiến vào trong thân chuông.
Cuối cùng, nó hóa lớn cỡ gương mặt, chảy ra máu đỏ tươi bên trong cũng xen lẫn máu đen!
“Vô Lượng Thiên Tôn, Di Đà phật, không ngăn được!” Sở Phong sợ, nhiều nhất chắc hắn chỉ bị xóa mất ký ức, thế nhưng nhục thân của tiểu Chu Tước thì làm sao bây giờ? !
Hắn không thể trơ mắt nhìn tiểu Chu Tước gặp nạn!
Ông!
Ánh mắt đờ đẫn rung động, phát ra ánh sáng yếu ớt, chém về phía Sở Phong, quả nhiên trong tích tắc, có một ít ký ức của hắn sắp bị tước đoạt, bị tiêu diệt.
Sao Sở Phong cam tâm được, ra sức chống lại, hắn liều mạng đẩy ra một ít cảm xúc tiêu cực, một chút ký ức vô dụng trong trăm năm qua , ngăn cản ánh mắt.
Cái này rất hữu dụng, ngăn cản đường đi của nó!
Đồng thời, vách chuông phát sáng, hồn chuông khuấy động, trận trận gợn sóng, cũng làm suy yếu bớt ánh sáng của ánh mắt kia, uy hiếp nó tạo cho Sở Phong không có mãnh liệt như trước nữa.
“Không được, tiếp tục như vậy còn chưa chắc có thể thuận lợi trở về Đại Mộng Tịnh Thổ thì tiểu Chu Tước có thể đã gặp phải nguy hiểm rồi!”
Trong lòng Sở Phong cảm thấy nặng nề, hắn phát hiện mình không đánh cược nổi, cùng lắm thì hắn bị xóa đi ký ức, mà tiểu Chu Tước thì có thể sẽ đánh đổi cái giá đắt là mạng sống và máu.
Hắn quả quyết khống chế hồn chuông, liều mạng giãy dụa, chuyển hướng phóng về phía mảnh đất Sa Đọa, điều này gian nan vô cùng, bởi vì toàn bộ thế giới đều đang xa lánh hắn, mà vòng xoáy như Hải Nhãn đang xoay tròn lại hút hắn trở về.
Sở Phong hao hết năng lượng, liều mạng thật sự, hắn sợ tiểu Chu Tước chết thảm, nếu như vậy rất có lỗi với người ta, muốn giết trở về.
Cuối cùng, tiếng chuông ung dung, hồn trận run rẩy dữ dội, ngay cả thân chuông cũng mờ đi, không còn phát ra ánh đen nữa, bản thân hồn quan của Sở Phong cũng ảm đạm, mê man, xông ra từ trong vòng xoáy, từ trên không trung ngã xuống.
“A, sao lại như vậy? !” Hồ ly lông vàng giật mình.
“Con ơi!” Lão Chu Tước càng run sợ, xông lên trời cao, không chỉ có tiếp được tiểu Chu Tước đồng thời bảo vệ được cả Sở Phong, mang theo bọn họ trở về.
Tiểu Chu Tước rất tốt, bình yên vô sự, được Sở Phong bảo hộ không có bị một vết thương nào, ngược lại là chính hắn lại suy yếu vô cùng, suýt chút hao hết hồn quang, đi ngược trở về quá gian nan, suýt nữa hắn mệt chết tươi.
Nhưng có lão Chu Tước và hồ ly lông vàng ở chỗ này, chỉ cần hắn còn có một sợi sinh mệnh dập dờn thì hiển nhiên sẽ không xảy ra vấn đề lớn.