Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1801 - Chương 1801: Ôn Nhu Hương, Rất Khuynh Thành (3)

Thánh Khư Chương 1801: Ôn nhu hương, rất khuynh thành (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Những bình đài chính quy như bình đài Hắc Huyết, bình đài Nguyên Thú đều được cho phép tiến đến quay chụp, nhưng đều bị Đại Mộng Tịnh Thổ yêu cầu nghiêm ngặt, không được chụp ảnh tư mật cá nhân, nhất định phải là hình ảnh chính thức mới được.

Nhưng vẫn có người của các bình đài nhỏ tiến hành quay lén, còn kèm theo đặc tả về hình ảnh của Ánh Vô Địch và Nguyên Thế Thành.

“Ai, các người nhìn thấy không? Hai người kia cũng coi là mua say a, nhìn cái dáng vẻ kia mà xem, sống không còn gì lưu luyến, tự sa ngã chính mình, nhưng lại cam nguyện trốn trong đám nữ nhân, thực đáng thương.”

Nếu như hai người kia biết thì nhất định sẽ mắng ầm lên, cam nguyện ở chỗ này cái khỉ gì, tự sa ngã chính mình cái quái gì, lão tử đây chính là hành động bất tiện, không thoát ra được!

Nguyên Viện muốn đi cứu viện ca ca của mình, hai huynh muội này tình cảm rất tốt, kết quả lại bị Sở Phong túm được. Hai phù rể đã bị lợi dụng rồi, nào có thể bỏ qua phù dâu không lợi dụng? Thế là Sở Phong lập tức bắt lấy Nguyên Viện đến bên cạnh để cản rượu, phụ trách mở đường, lợi dụng thân phận công chúa Thủy Ma Tộc của nàng ta để chấn nhiếp một vài thánh nữ bình thường.

Sau đó, trong tinh không lại nháo nhào như ong vỡ tổ, rất nhiều người đều sôi nổi bàn tán.

“Mau xem, Sở đại ma vương rất chính phái a, nhiều thánh nữ tiến đến ôm ấp yêu thương hắn đều bất vi sở động, né né tránh tránh, quá được coi trọng, không hổ là Sở Thần Vương đôn hậu thuần thiện!”

“Xem ra trước kia chúng ta thực sự đã hiểu lầm Sở đại ma đầu, khí khái của hắn xác thực bất phàm!”

Cả đám người đều đang tán thưởng.

Hiện trường hôn lễ, mấy người Âu Dương Phong, Lão Lư, Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu nghe thế thì lại trợn trắng mắt, bởi bọn họ vừa nhận được truyền âm từ Sở Phong, phụ trách giám sát người chụp ảnh, đồng thời cũng cấp cho mấy người chụp ảnh một ít lì xì, cho nên những hình ảnh của hắn mới có thể chính quy chính phái, không hề có chút hình ảnh hương diễm nào.

“Oaa, mau nhìn a, vị này không phải là công chúa Nguyên Viện của Thủy Ma Tộc sao? Vậy mà lại làm bạn đồng hành bên người Sở Phong, giúp hắn cản rượu, giúp hắn ngăn cản mấy thánh nữ, quả nhiên là nghiêm túc!”

“Đúng vậy a, nhìn kỹ mà xem, nàng ta còn ôm một cánh tay của Sở Phong đó, thực sự là cảm mến hắn rồi. Biết rằng sau ngày thành thân hôm nay sẽ không còn được ở cạnh nhau nữa, cho nên bây giờ mới chắn rượu cho hắn, chặn lại mấy mỹ nhân kia cho hắn, quả nhiên là tình sâu nghĩa nặng!”

Trong tinh không, rất nhiều người đều nghị luận sôi nổi.

Chuyện này tuyệt đối là ngoài ý muốn, Sở Phong chưa hề nghĩ đến kết quả này!

Công chúa Thủy Ma Tộc, xếp hạng thứ mười trong thập đại mỹ nhân của tinh không, sau khi nhìn thấy bàn tán sôi nổi của các đài bình luận liền giận đến ôm ngực, mắt đẹp trừng to, nổi giận đùng đùng, ngay cả thân thể xinh đẹp yêu kiều cũng đang run lên. Nàng ta rất muốn nói, là đại ma đầu Sở Phong nắm cánh tay của nàng ta để cản rượu, chứ không phải bản thân nàng muốn ôm tay hắn đâu, mắt các người để đi đâu hết rồi aaaaa?!

Sở Phong chậm bước, khoác lấy cánh tay Nguyên Viện, lúc đi ngang qua gần chỗ Ánh Vô Địch và Nguyên Thế Thành liền nở nụ cười vô cùng xinh đẹp xán lạn, nói: “Hai vị, cứ từ từ uống nha! Chúc vui vẻ, ta đi động phòng đây.”

“Trời ạ!” Ánh Vô Địch che ngực, cảm thấy trái tim thật đau đau đau, muốn đánh một quyền vào cái bản mặt tươi cười đến đáng hận kia của Sở Phong.

Nguyên Thế Thành cũng sắp tức đến nổ mũi, nhưng điều phẫn uất nhất chính là, Sở Phong đại ma đầu lại khoác tay muội muội nhà hắn! Muội muội của ta là phù dâu đó có biết chưa, không phải tân nương đâu!

Đồng thời Nguyên Thế Thành còn muốn gào lớn, mụ nội nó, ngươi đi động phòng sao còn ôm cả tay muội muội ta đi cùng?!

Nguyên Thế Thành rất muốn nhảy lên chiến một trận sống mái cùng Sở Phong, bởi vì ma đầu kia dám dắt tay muội muội nhà hắn ta đi động phòng! Hắn ta quả thực muốn làm thịt đại ma đầu này.

Thế nhưng hắn ta nhảy không nổi, còn đang bị một đàn oanh oanh yến yến bao vây đâu, rơi vào trong ôn nhu hương của thánh nữ Ngân Hùng và công chúa Hắc Tê – miệng lớn như chậu máu...

“Nhìn thấy không, ánh mắt tuyệt vọng của Nguyên Thế Thành vào lúc cuối chính là muốn giãy dụa, nhìn thấy đại ma đầu Sở Phong đi động phòng liền cảm thấy không can tâm, quả nhiên là có tình sâu với nữ thần Tần Lạc Âm. Vào phút cuối cùng còn muốn gắng sức đấu tranh a.”

Trong tinh hải, những người đang xem phát trực tiếp bổ não quá đà, chụp cho Nguyên Thế Thành một cái nón thâm tình, khiến ai nấy đều có chút đồng tình với hắn ta.

Sở Phong thản nhiên cất bước, một tay được phù dâu Nguyên Viện “dìu” đi về nơi sâu của Đại Mộng Tịnh Thổ. Đám thanh niên tiến hóa giả trông thấy vậy liền âm thầm nghiến răng, cưới được nữ thần thì cũng thôi đi, lúc này còn mập mờ kéo theo cả phù dâu như thế làm gì!

Trong lòng Nguyên Viện âm thầm nguyền rủa, nàng ta đang rất muốn đánh người, nhưng lại càng muốn nói rõ, bản thân nàng chính là người bị động đó có biết chưa?

Trong Đại Mộng Tịnh Thổ, linh sơn hùng vĩ, ánh sáng cát tường đều chiếu rọi khắp nơi. Nơi cử hành hôn lễ từng là nơi chư Thánh từng bế quan, không chỉ có địa thế khoáng đạt mà cảnh sắc cũng vô cùng tú lệ.

Giữa Tịnh Thổ, từng gốc từng gốc linh dược đều là dị chủng, kết thành những đóa hoa đủ màu sắc lớn chừng miệng chén, lúc này đang phát ra ánh sáng lấp lánh, sương mù lượn lờ, trong không khí đều là hương thơm thoang thoảng.

“Sở Phong huynh, ngưỡng mộ đã lâu!”

Lúc này Sở Phong đã tiến vào sâu trong Tịnh Thổ, tách khỏi địa phương khách khứa tụ tập náo nhiệt. Nhưng hiện tại vẫn bị người ngăn cản, có người đang chào hỏi hắn.

Đó là một nam tử tóc bạc, gương mặt mang theo nụ cười nhẹ, đang nâng ly về phía hắn, đồng thời cũng tiến đến trước mặt tỏ ý kính rượu.

Dáng vẻ người này thoạt nhìn chưa đầy ba mươi tuổi, danh xưng anh võ, nét cười trên mặt rất sâu, chỉ là ngôn ngữ vũ trụ có chút cứng nhắc.

Sở Phong cảm thấy rất bất ngờ, cũng nhận ra cấp độ tiến hóa của người này thực sự không thấp, là cao thủ cấp Kim Thân, nhưng trên người lại có một nguồn năng lượng dồi dào.

“Tinh!” Ly của hai người chạm nhau, đồng thời rượu cũng trôi xuống cổ, người nọ cười cười mà vỗ vai Sở Phong, nói: “Tân nương không tệ đâu, rất xinh đẹp.”

Sở Phong nghe thấy những lời này, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, tên này đang nói cái gì vậy? Hơn nữa kẻ này còn đi ra từ nơi sâu trong Đại Mộng Tịnh Thổ, phía đó chính là phòng của tân nương tử... Nghĩ đến đây, sắc mặt Sở Phong lập tức lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment