Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chủ yếu là do bọn họ không biết gì về tiểu Đạo sĩ, Tần Lạc Âm cũng không nói gì với bọn họ.
Rất nhanh, bọn họ đã mặt mày trắng bệch. Dựa theo suy nghĩ của bọn họ, chuyện này là đang gạt Sở Phong. Thánh Nữ của Tịnh thổ chưa kết hôn đã mang thai, việc này không thể lộ ra.
Ngay lập tức, bọn họ hóa thành sáu tia sáng lao vọt đến, cùng nhau bịt miệng tiểu Đạo sĩ, hận không thể lập tức đè nó xuống. Sự tình mà bị bại lộ thì chắc chắn sẽ to chuyện cho coi.
Bọn họ tin chắc đại ma đầu Sở Phong chẳng phải kẻ thiện lành gì.
“Một, hai, một...” Tiểu Đạo sĩ lợn chết không sợ nước sôi, động tác vô cùng linh hoạt, "vèo" một tiếng đã vọt vào trong sân, cười trông rất vui vẻ, cũng rất bỉ ổi.
Trong phòng cưới lập tức không còn động tĩnh gì.
Thật ra, trước đó không lâu, Sở Phong và Tần Lạc Âm đã nghe thấy tiếng hô khẩu hiệu của tiểu Đạo sĩ, đều tức nổ phổi đến mức muốn bóp chết đứa trẻ chết bầm này.
Cũng may vừa nãy bọn họ cũng không làm gì không phù hợp cho thiếu nhi mà chỉ đơn giản là đang giao thủ. Chủ yếu là vì Tần Lạc Âm xấu hổ, cảm thấy Sở Phong là đồ mặt dày, dám nói hưu nói vượn, vạch trần chuyện ở luyện ngục. Đó vẫn luôn là tâm bệnh của nàng.
Cũng may là còn như thế, nếu đã thật sự nghỉ ngơi mà đứa nhỏ chết tiệt này lại chạy tới thì phỏng chừng hai người đều phải thẹn quá hoá giận mà đánh cho nó một trận.
Vèo!
Sở Phong lao ra, cùng với mấy cái lão quái vật vây bắt tiểu Đạo sĩ.
“Xoạt!”
Cuối cùng, vẫn là Sở Phong thực lực cao thâm, sử dụng Ánh Sáng Âm Dương chế trụ lại rồi tóm nó vào trong tay.
“Ngươi đang làm cái gì ở đây?!"Sở Phong lộ ra hàm răng trắng bóc, nhìn chằm chằm Tiểu Đạo sĩ. Hắn thực sự đang vô cùng tức giận, muốn tét mông nó thành mười tám mảnh.
“Không có gì, ta rất thích chạy bộ, vừa vặn đi tới nơi này nên muốn vào gặp mẹ...” Tiểu Đạo sĩ vịt chết còn cứng mỏ, cãi chày cãi cối, đương nhiên mới nói được một nửa đã bị một lão quái vật bịt miệng lại.
Mấy cái lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ suýt bị nó hù chết, thật muốn chửi mắng một trận đứa nào trông coi thằng nhóc phá làng này, sao có thể không làm tròn bổn phận mà để nó chạy đến tận phòng cưới vậy hả? Bộ muốn gây ra đại hoạ sao?
“Đứa nhỏ không hiểu chuyện này là cháu của ta, do không dạy dỗ cẩn thận nên chạy đến đây quấy rối. Giờ ta lập tức mang nó đi đây!” Một bà lão sắc mặt trắng bệch, vô cùng lúng túng nói.
Vừa nói bà ta vừa bịt mồm tiểu Đạo sĩ, không cho nó mở miệng.
Sở Phong vừa nhìn liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, trong lòng oán thầm mấy lão già của Đại Mộng Tịnh Thổ này thật quá vô liêm sỉ, dám che giấu chân tướng để lừa bịp hắn, quá thiếu hụt đạo đức!
Còn may cái sừng này là chính hắn cắm cho mình.
Lúc này, Tần Lạc Âm cũng đi ra. Bộ quần áo màu sắc lộng lẫy, sáng ngời rực rỡ càng tôn vẻ đẹp hằng ngày của nàng thêm phần hoàn mỹ, đường cong trập trùng đúng chuẩn tỉ lệ vàng, phong thái ung dung quý phái thể hiện mười phần phong phạm nữ thần.
“Vèo!”
Tiểu Đạo sĩ trong nháy mắt đã tránh thoát được bàn tay của bà lão, hướng về phía Tần Lạc Âm hô: “Mẹ!”
Thời khắc này, trái tim của mấy lão quái vật Đại Mộng Tịnh Thổ suýt chút nữa đã ngưng đập. Trải qua sự chấn động này, sắc mặt người nào cũng trắng bệch không còn chút máu, không biết giải thích thế nào.
Cùng lúc đó, một vài lão quái vật được mật báo vội vọt về tân phòng sau núi, vừa lúc bắt gặp cảnh này, người nào cũng mặt mày tái mét.
Sở Phong trên mặt treo lên nụ cười nhạt, nói: “Các vị trưởng lão, ta cần một lời giải thích, các ngươi có thể nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra không?”
Hắn không phát hỏa, cũng không có nổi giận, nhưng lại làm cho một đám lão quái vật càng thêm hoảng sợ, cảm thấy đại họa sắp rơi xuống đầu. Tên đại ma đầu này biết mình bị cắm sừng chắc chắn sẽ phát điên, giết chết một đám người ở đây cho coi. Người nào cũng vô cùng khiếp đảm đến mức tê cả da đầu, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Nhưng cuối cùng, Sở Phong lại chỉ thở dài, nói: “Ta sớm đã có linh cảm các ngươi có việc gạt ta, làm vậy thật sự không phúc hậu chút nào. Có điều, sự tình đã thành ra như vậy rồi, truyền ra bên ngoài đối với ai cũng không tốt. Thế này nhé, con người của ta rất thẳng thắn, các ngươi giao Đại Mộng Hô Hấp Pháp ra đây, lại lấy thêm một cây Thần Dược nữa thì coi như xong chuyện, từ nay về sau, thằng bé này chính là con trai của ta!”
Trong lúc nói chuyện, Sở Phong vẫy tay. "Vèo" một cái, tiểu Đạo sĩ lại một lần nữa rơi vào tay hắn.
Tiểu Đạo sĩ trợn mắt lên, trong lòng thầm than thở tên cha đẻ này quá không biết xấu hổ, không hổ là dân buôn người, đại ma đầu, bụng dạ đen tối. Đến lúc này rồi mà hắn vẫn không quên vơ vét, không bỏ sót mọi cơ hội.
Đám lão quái vật của Đại Mộng Tịnh Thổ vô cùng ngạc nhiên và giật mình, cảm thấy chuyện này đúng là ngoài ý muốn. Đại ma đầu Sở Phong thế mà lại không trở mặt, còn có thể bàn điều kiện với bọn họ nữa.
Có điều, sắc mặt của bọn họ rất nhanh lại cực kỳ khó coi. Điều kiện này quá hà khắc, Đại Mộng Hô Hấp Pháp là căn cơ lập giáo của bọn họ, là tuyệt học dùng để trấn giáo, làm sao có thể truyền ra ngoài được?
Mà Thần Dược thì lại càng quý báu, là bảo vật vô giá được lưu trữ để các vị tổ tông cấp Ánh Chiếu Chư Thiên tục mệnh, không thể dễ dàng tặng cho người ta.
Có điều dưới cái nhìn của bọn họ, Sở Phong không lập tức trở mặt đại khai sát giới đã được coi là cục diện rất ổn thoả rồi. Vạn nhất hắn thẹn quá thành giận, vùng Tịnh Thổ này sẽ máu chảy thành sông.
Bọn họ đã không chỉ thấy qua tu vi võ đạo của hắn, mà còn nhìn thấy hắn sở hữu thủ đoạn Trường Vực tuyệt thế, tuyệt đối không ai có chống lại được hắn.
Sở Phong lại nói: “Thôi bỏ đi, ta lùi lại một bước, chỉ cần chọn một trong số đó là được. Hoặc là các ngươi truyền cho ta Đại Mộng Hô Hấp Pháp, ta bảo đảm sẽ không tiết lộ cho người khác, hoặc là đưa ta Thần Dược, ta chỉ ăn lá và hoa, cho các ngươi giữ lại rễ để chờ nó tiếp tục sinh trưởng.”
“Chuyện này...” Một đám lão quái vật chần chờ, cảm thấy cũng không phải là không thể thương lượng được.
“Nếu không để hắn thề độc rồi chúng ta truyền cho hắn bản thượng của Đại Mộng Hô Hấp Pháp cũng được.”
“Không ổn, còn không bằng đưa hắn Thần Dược!”
“Các ngươi sao có thể thỏa hiệp như vậy được! Hai thứ này tuyệt đối không thể truyền cho người ngoài, đây là mạch máu của Tịnh Thổ chúng ta!”
Một đám lão quái vật ý kiến bất đồng, trực tiếp cãi nhau ỏm tỏi trong bóng tối.