Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1894 - Chương 1894: Thiên Liệt (2)

Thánh Khư Chương 1894: Thiên liệt (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Vị này là Vân Thiên đạo trưởng? Quẻ tượng kinh thiên, ngài ấy... cũng không phải người bình thường, có thể dự đoán cát hung, bói quẻ tương lai, có danh xưng là Thần Quái Sư, bản thân cũng đạt đến cảnh giới Á Thánh!”

Có người kinh ngạc nói ra lai lịch của lão đạo sĩ kia, khiến vô số người nghe xong giật nảy cả mình.

Rõ ràng, Vân Thiên đạo trưởng ở trong vũ trụ tinh hải cũng có danh tiếng rất lớn, rất nhiều người tuy chưa từng gặp qua, thế nhưng đều đã nghe danh từ lâu, cực kỳ hiểu rõ sự tích của ông.

Theo thông tin, Vân Thiên đạo trưởng chính là thượng khách của mười thứ hạng đầu, chủng tộc hùng mạnh đều vô cùng coi trọng ông ấy.

“Hóa ra là Vân Thiên đạo trưởng, một đời Thần Quái Sư! Xin đạo trưởng chỉ giáo, thôi diễn ra đại thế của vũ trụ, công bố cảnh tương lai cho mọi người. Ai, cường giả của các tộc đều bị vây khốn ở vực ngoại, vĩnh viễn không có ngày trở về, thực sự khiến đời sau thương tâm.”

Có người lên tiếng mời ông xuất thủ thôi diễn.

“Vân Thiên đạo trưởng, thỉnh ban thiên cơ.”

Một đám người đều xúm lại thỉnh cầu, ngay cả đám người Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu đều rất tò mò, mà Sở Phong – người không tham gia yến hội, chỉ chăm chú nghiên cứu điển tịch, lúc này cũng bị kinh động đến.

“Ừ, gần đây ta có cảm giác, cảm thấy tương lai thịnh thế, nhưng vẫn chưa thôi diễn hẳn hoi a, ngày hôm nay cẩn thận bói một quẻ vậy!”

Nói đến đây, Vân Thiên đạo trưởng liền lấy ra một cái mai rùa, ngưng thần tĩnh tâm mà tế tự trời cao, sau đó bắt đầu gieo quẻ.

Phốc!

Một lát sau, Vân Thiên đạo trưởng liền phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, cả người giống như già đi mấy chục tuổi, suy yếu không tưởng nổi.

Phải biết rằng ông chính là Á Thánh, thọ nguyên còn rất nhiều, ít nhất cũng có thể sống thêm mấy trăm năm nữa, thế nhưng lúc này lại trực tiếp bước vào kỳ vãn niên khiến ai ai đều kinh sợ.

“Đạo trưởng, ngài làm sao vậy, quẻ này giống như... đại hung?!” Có người không nhịn được hỏi.

“Há chỉ dừng lại ở đại hung? Đây là quẻ tượng thiên liệt (1)!” Vân Thiên đạo trưởng lại ho ra một ngụm máu lớn.

(1)Thiên liệt: Trời nứt toác.

“Có ý nghĩa gì?” Có người không hiểu hỏi.

“Trời đều nứt rách, không gì có thể hung bằng cái này, ngươi nói xem có ý gì đây? Thế gian sẽ máu chảy thành sông, quỷ khóc thần gào, thời đại hắc ám đến rồi, cực kỳ thảm liệt, bần đạo... mệnh không còn nhiều nữa, thôi thôi thôi, cứ như vậy đi, ta nên chuẩn bị hậu sự cho chính mình rồi!”

Nói đến đây, Vân Thiên đạo trưởng trực tiếp đứng dậy, nhanh chóng phi người tiến vào ngoài không gian.

Có ý gì? Sao tự dưng lại khủng bố như thế? Tất cả mọi người đều hoang mang!

“Vân Thiên đạo trưởng chậm đã, xin nói rõ ràng a!” Ngay cả trưởng lão của các tộc đều lên tiếng cầu ông nói cụ thể hơn.

“Không có gì để nói nhiều cả, bóng tối sắp bao phủ đại địa, máu chảy thành sông. Bản thân ta cũng chỉ nhìn thấy nhiêu đó, ngoài ra thì chư vị đồng đạo ở đây tự mình giải quyết cho tốt đi. Nếu như cảm thấy trong lòng bất an, thần giác xúc động, vậy thì nên chuẩn bị tốt hậu sự cho chính mình thôi!”

Những lời kia chính là âm thanh vọng lại từ trên cao của Vân Thiên đạo trưởng.

Điều này khiến nhiều người chấn kinh khiếp sợ, trông thấy vị Thần Quái Sư không ngừng nôn ra máu hốt hoảng rời đi khiến ai nấy đều cảm thấy cực kỳ quỷ dị, trong lòng phát run.

“Ta còn tưởng rằng là thịnh thế, không ngờ rằng lại là phản quẻ, chưa bao giờ có đại hung như vậy. Cảm giác ông trời đều đang khóc than, không tốt, bây giờ cũng đang khóc rồi sao?”

Vân Thiên đạo trưởng ngẩng đầu, ông phát hiện trên đỉnh đầu vậy mà lại rơi xuống chút huyết vũ, bao trùm lấy ông, khiến ông sợ hãi run rẩy không thôi.

Côn Lôn cũng có vài giọt huyết vũ rơi xuống khiến người ta kinh dị, ai nấy đều ngây dại cả người.

“Sở Thần Vương, ngày hôm nay thiên địa xuất hiện dị thường, chúng ta xin cáo từ trước!”

“Sở Thần Vương, trước tiên chúng ta muốn quay lại tộc, cáo từ!”

Núi Côn Lôn, tiến hóa giả của các tộc đều cảm thấy trong lòng run rẩy, nhao nhao đứng dậy từ biệt, ai nấy đều cảm thấy đại sự không ổn.

Trời khóc, hay có thể nói là dị tượng, theo sự rời đi của Vân Thiên đạo trưởng mà dừng lại.

Có người suy đoán, có lẽ điều này có quan hệ với Vân Thiên đạo trưởng, là do ông đã phạm phải cấm kỵ, tiết lộ sắp đặt của thiên cơ, cái gọi là trời đổ mưa máu chính là nhằm vào ông ấy.

Trên thực tế, có người một đường vẫn luôn đi theo Vân Thiên trưởng lão không khỏi xác nhận quả nhiên là như vậy, nơi ông ấy đi qua đều không ngừng giáng xuống huyết vũ, bao phủ trên đỉnh đầu, đỏ tươi mà khiếp người.

“Ta sai rồi, sai lầm lớn sai lầm lớn...”

Có người trông thấy Vân Thiên đạo trưởng điên rồi, không ngừng kêu lớn, tóc tai bù xù, khắp người toàn là máu, sau đó biến mất trong tinh không.

Địa Cầu triệt để yên tĩnh, sứ giả các tộc đều lần lượt cáo từ rời đi.

Chẳng qua, khi có người vừa mới lên đường rời khỏi thì người trong Đại Mộng Tịnh Thổ lại đến thăm hỏi, Tần Lạc Âm cũng mang theo tiểu đạo sĩ đến.

Lúc này, Âu Dương Phong vội vội vàng vàng xuất hiện, biểu thị muốn nghênh tiếp đại tẩu và đại chất tử, kết quả bị Sở Phong một cước đá văng ra ngoài, con cóc nhà ngươi làm loạn cái gì!?

Núi Côn Lôn sừng sững, bao la mà hùng vĩ, lúc này toàn bộ đều đã khôi phục, đứng sừng sững trên đỉnh mây, khắp nơi đều là dược thảo, trời xanh mây trắng, thác nước màu bạc rủ xuống, cảnh đẹp ý vui.

Mấy người Đại Hắc Ngưu, Hoàng Ngưu và Lão Lư cũng đi đến, thế nhưng cũng chỉ lên tiếng chào hỏi, thân thiết đùa giỡn tiểu đạo sĩ vài câu liền ha ha rời đi, để cho một nhà ba người có không gian riêng tư.

Về phần Âu Dương Phong – người đang hậm hực không cam lòng thì cũng bị mấy người kia cưỡng ép kéo đi, một bụng ý đồ xấu không có nơi nào xả.

Tần Lạc Âm mặc váy lụa rực rỡ, dáng vẻ cực kỳ ung dung hoa quý, giống như những áng mây sặc sỡ được nhiễm thêm hào quang thần thánh, làn da trắng nõn như ngọc, biểu cảm ung dung bình thản.

Tuy phong phạm nữ thần của nàng được thu liễm lại, thế nhưng phong tư lại càng hơn trước kia.

Tiểu đạo sĩ thay đổi, trở nên yên tĩnh hẳn, không biết nói cái gì cho phải, chỉ mở to đôi mắt như hắc bảo thạch, nhìn cái gì cũng thấy hiếu kỳ, kể cả khi quan sát Sở Phong cũng vậy.

Thai trúng mê!

Tiểu đạo sĩ chung quy vẫn không né tránh khỏi, mặc dù đã an toàn ra đời, nhưng cuối cùng vẫn cứ lạc mất phương hướng, tương truyền hiện tượng này sẽ kéo dài ba năm, còn hiện tại gã đã tạm thời quên đi kí ức.

Nhưng tình trạng hiện tại mới tính là giống với bình thường, càng giống một đứa trẻ chứ không phải yêu nghiệt như dĩ vãng.

Bình Luận (0)
Comment