Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“May mắn nơi này là âm phủ, còn không cách nào so sánh với một góc nhỏ của dương gian, trật tự tàn khuyết không đầy đủ, nếu không ta còn thực sự không dám thôi diễn.”
Hoàng thần sư dám đến vùng vũ trụ này, cũng là bởi vì pháp tắc có thiếu hụt, đất đai không đủ rộng lớn, cho nên nó mới dám xem bói ở vũ trụ Trì Đường này.
Nếu như ở dương gian thì nó không có bất kỳ biện pháp nào, cưỡng ép thôi diễn loại đồ vật tối thượng như thiên cơ này chắc sẽ chết rất thê thảm.
Nó đổi một loại phương pháp thôi diễn khác, loay hoay vài miếng mai rùa, sau đó lại bắt đầu xem bói lần nữa, phương thức lần này tương đối ổn thỏa.
Nhưng mà sau đó nó lại bắt đầu ho ra đầy máu, hơn nữa là thất khiếu chảy máu, kêu lên chi chi lần nữa, ánh mắt lại hơi tan rã.
“Thần sư!” Người bên cạnh vừa hãi vừa sợ, đây là thế nào, không phải nó nói không sao sao? Tại sao lại gặp nạn, nếu như bị đánh về nguyên hình, chắc chỉ có thể mời dòng dõi Thiên Tôn ra tay cứu giúp.
“Không có việc gì, đây là phản phệ vốn có, còn chưa đủ trí mạng!” Lão Hoàng Thử Lang lắc lắc đầu, khôi phục lại.
“Như thế nào?” Lão Quạ Đen không có bao nhiêu lông vũ đứng ở mạn thuyền, con mắt màu đỏ tươi, nhỏ giọng mà cẩn thận hỏi thăm.
“Đại khái đoán được xuất hiện ở tinh vực nào, nhưng là không cách nào xác định tọa độ chuẩn xác.” Hoàng thần sư đáp, nhưng lại tuyệt không nhụt chí, ngược lại thật vui vẻ.
Trước kia chỉ đơn giản là suy đoán vài thứ, nó muốn được phản phệ cũng không được, bởi vì căn bản cũng không có một chút đầu mối, tìm không thấy phương hướng.
Hiện tại, thế mà bởi vì một tên âm linh mà thật sự bắt đầu đến gần!
“Chúng ta rất may mắn, ta phỏng đoán vật kia vẫn chưa khôi phục, vẫn chưa chân chính thuộc về tên âm linh kia, nếu không ta thật bất lực!”
Đám người nghiêm nghị, chưa khôi phục mà đã có thể che giấu thiên cơ của một người, mà lại là ở bên trong không gian của một vũ trụ nhỏ không trọn vẹn đến không còn gì để nói như âm phủ này.
Nếu như đến dương gian, dù là vẫn chưa khôi phục, Hoàng thần sư cũng bất lực a.
“Nhanh chóng tìm tới hắn, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn!” Lão Thiên Cẩu nói lộ ra khí thế lạnh lẽo, muốn đích thân lên đường, thân là tiến hóa giả trong một hệ của Quá Vũ Thiên Tôn nên luôn coi âm linh như kẻ thù.
Sâu trong vũ trụ, Sở Phong cầm trong tay hộp đá nghiên cứu.
Nó tổng cộng có sáu mặt, lúc này ánh sáng bên trên một mặt trong đó tối xạm đi, lần nữa thô ráp, hắn liền thu vào.
Bởi vì, lúc này Tộc Á Tiên liên hệ hắn lần nữa, khiến cho hắn cảm thấy rất bât ngờ, ba vị viễn cổ Thánh nhân của tộc này thế mà lại đồng ý, có thể cho hắn xem phương pháp hô hấp.
Đây là điềm báo gì? Hắn tương đối hoài nghi, đối phương thế mà lại đồng ý, muốn phục kích hắn sao?
Sở Phong không sợ, một tay cầm Thanh Bì Hồ Lô, một tay cầm Tử Kim Trúc, liền trực tiếp lên đường, hắn cũng muốn xem thử xem phải chăng Tộc Á Tiên ăn gan hùm mật gấu.
Hắn không hề tự đại, cũng không đặt chân lên Phi Tiên Tinh, mà là bảo người của tộc này bước vào bên trong tinh không.
Bà lão Thánh giả của Tộc Á Tiên xuất hiện, nhìn thấy Sở Phong võ trang đầy đủ, một gương mặt mo liền lập tức tái đi, đây là đang lừa gạt bọn họ sao? Kỳ thật là muốn đánh giết ba người bọn họ?
Hai lão già tóc tai thưa thớt khác cũng đều căng người ra, lạnh từ đầu đến chân, bọn họ cũng cho rằng Sở Phong muốn ra tay giết bọn họ.
“Ngươi cũng không thể nói mà không giữ lời!” Sắc mặt bà lão khó coi.
“Các ngươi thật sự mang phương pháp hô hấp đến?” Sở Phong kinh ngạc, hắn đột nhiên cảm thấy bộ dạng của ba người này không giống là đã bố trí sát cục để phục kích hắn.
Thế nhưng là, ba lão gia hỏa này cũng quá hèn nhát đi, bị hắn uy hiếp một trận liền thật sự đi vào khuôn khổ rồi?
Cái này khiến Sở đại ma đầu tương đối cạn lời, vốn còn tưởng rằng ba tên viễn cổ Thánh nhân này rất có khí tiết chứ, không ngờ lại sợ như thế, trực tiếp cúi đầu chịu thua, nguyện ý dâng lên phương pháp hô hấp thuộc ba vị trí đầu!
Trong lòng Sở Phong nóng lên, bởi vì theo hắn biết, ngay cả ở dương gian Tộc Á Tiên cũng là tộc đàn xếp hạng mười vị trí đầu, loại kinh văn này quá nghịch thiên!
Dù là phương pháp lưu truyền ở âm phủ chỉ là phương pháp không trọn vẹn, cao nhất cũng chỉ có thể tu đến Chiếu Ánh Chư Thiên, thậm chí còn có thể có một ít tì vết, có một vài chỗ sai lầm, nhưng cũng đã đủ được xưng tụng là truyền thừa cấp bảo bối của thế gian!
Ánh mắt Sở Phong xanh biếc, vậy mà thật sự phóng ra ánh lục.
Thế nhưng là ở trong mắt của ba vị lão giả Tộc Á Tiên lại tương đối đáng sợ và nguy hiểm, ma đầu kia là muốn lật lọng sao, sắp huyết tẩy bọn họ? Ba người sợ hãi, trong lòng thấp thỏm.
“Ngô, lấy ra đi, hi vọng đừng khiến ta thất vọng.” Sở Phong nói.
Bà lão do dự một trận, nhưng cuối cùng vẫn là đưa tới một cái hộp bằng ngọc thạch, ở trong đó có một mảnh da thú thuộc thời đại vô cùng cổ xưa, ghi lại kinh văn hô hấp của tộc này.
“Thật sự có mang đến?” Sở Phong vừa nhìn liền biết, đây là thật, da thú quá cổ xưa, hơn nữa phương pháp hô hấp được ghi lại ở trên đó cực kỳ huyền ảo, liếc sơ qua mấy cái liền khiến cho hắn mê mẩn.
Trong lòng ba vị Thánh giả thầm oán, ngươi chết tiệt liên tiếp diệt Thiên Thần, Tây Lâm, Thi Tộc, ai không sợ? Đánh tan tành ba viên tinh cầu, dám không đưa tới sao?
Nếu không phải ba tộc bị diệt, bọn họ không thể nào sảng khoái như vậy, vô cùng lo lắng Sở Phong cũng đánh giết Tộc Á Tiên sạch sẽ.
Sở Phong liếc mắt nhìn bọn họ, rất muốn nói, ba lão gia hỏa các ngươi suy bụng ta ra bụng người, ta là hạng người như vậy sao?
Ba vị Thánh giả nhìn hắn, sâu trong đáy lòng lại đang nói, tên ma đầu này tâm ngoan thủ lạt (1), tuyệt đối là người như vậy!
(1)Tâm ngoan thủ lạc: lòng dạ độc ác, ra tay tàn nhẫn.
“Sao còn có một mảnh da thú?” Sở Phong hỏi, dưới đáy hộp còn có một mảnh, cũng rất cổ xưa.
“Đây là phương pháp hô hấp cải tiến, càng thích hợp cho việc tu hành ở vũ trụ âm phủ.” Bà lão đáp chi tiết.
“Tốt!” Sở Phong vui mừng trong lòng, nói như vậy phần thứ nhất xem như là một bộ phận bản gốc được mang tới từ dương gian?
Nếu như không phải lo lắng Ánh Hiểu Hiểu quá thân cận với Sở Phong cái gì cũng nói, sợ trước kia cô nhóc đã từng tiết lộ những việc này thì có đánh chết ba vị Thánh giả cũng sẽ không cân nhắc “Chu đáo” như thế.
“Ngươi phải tuân thủ lời hứa, không thể truyền cho những người khác trong vũ trụ âm phủ!” Bà lão nhấn mạnh.