Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Yên tâm!” Sở Phong gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Pháp không truyền cho nhiều người!”
Hắn nhanh chóng nhớ kỹ những chữ lít nha lít ghi trên hai tấm da thú cổ, trả lại bọn họ, sau đó xoay người rời đi, hiện tại hắn không muốn ở lâu một chỗ.
Cứ như vậy là xong việc? Vốn dĩ trong lòng Ba vị Thánh giả lo sợ, sợ hắn trở mặt không nhận nợ, trực tiếp đánh giết bọn họ, mồ hôi lạnh trên lưng sớm đã chảy xuôi, bây giờ lại phát hiện tất cả đơn giản như vậy.
Ba người hai mặt nhìn nhau, cảm thấy nỗi sợ lần này quá chủ quan, quá triệt để, từ biểu hiện vừa rồi của đối phương rõ ràng là còn có thể đàm phán a!
Phốc!
Ba người phun máu, lập tức đấm ngực, sắc mặt trắng bệch, tên ma đầu này đe doạ bọn họ, lừa gạt đi kinh văn trấn giáo, lòng thật là đau quá!
Sở Phong nhanh như chớp đã chạy không còn bóng dáng, thật hiếm khi cảm thấy đắc ý như vậy trong loại hoàn cảnh áp lực này, đây thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, hắn không ngờ thế mà thực sự đạt được một phương pháp hô hấp vô thượng!
Lúc ở dị vực, hắn đạt được một phần phương pháp hô hấp của Phật Tộc, trước đây không lâu hắn xử lý một đám người dương gian, tìm được mười mấy bộ phương pháp hô hấp mà bọn họ thu thập được như cửu diệu, bất tử, v.v.. Ghi tạc toàn bộ vào trong đầu.
Trong lòng Sở Phong có một luồng xúc động, đây là muốn cho hắn một cơ hội tiến hóa một lần nữa, hắn tuyệt đối phải đi con đường mạnh nhất, không để lại một chút tiếc nuối nào, sửa đổi con đường tầm thường.
Nắm giữ trong tay nhiều phương pháp hô hấp đỉnh cấp như vậy, lại thêm “Tối Cường Bút Ký” của lão hồ ly ở dị vực, Sở Phong chỉ nghĩ một chút liền kích động, có chút phấn khởi.
Ở dương gian không ai dám ngấp nghé phương pháp hô hấp của Tộc Á Tiên, Phật Tộc, thế nhưng là bây giờ Sở Phong cũng có, vượt qua một vài đạo thống bất hủ ở dương gian, ngoài ra hắn còn có phương pháp hô hấp Đạo Dẫn!
Sau khi mở ra lỗ sâu, Sở Phong đổi một tinh vực, không có về hành tinh nhỏ lúc trước.
Biên giới vũ trụ, Hoàng thần sư lại muốnxem bói một phen, tranh thủ có thể tiến thêm một bước xác định phạm vi, kết quả nó phun máu và phát hiện, Sở Phong không ở chỗ cũ.
Sắc mặt nó lập tức xanh lét, vậy lại phải thôi diễn một lần nữa?
Mỗi lần chăm chú suy tính đều phải phun máu, nó có bao nhiêu tinh huyết có thể phun? Lỡ như thật sự bị đánh về nguyên hình, vậy liền có việc vui lớn.
“A, lần này ta không có việc gì, mơ hồ tính ra hắn ở vùng tinh vực này!” Hoàng thần sư dùng móng vuốt chỉ hướng thuỷ tinh thể đã sớm chuẩn bị xong, ở trên đó hiện ra một mảnh tinh không.
Lần này lúc nó thôi diễn, Sở Phong cũng không có thôi động hộp đá, nó quay về thô ráp, một mặt trong đó không còn óng ánh, bởi vậy Lão Hoàng Thử Lang không có bị phản phệ.
Hoàng thần sư hơi suy nghĩ, suy đoán ra tình huống như thế nào, lập tức càng thêm có động lực.
Đây là lĩnh vực xem bói mà nó luôn lấy làm tự phụ, đổi thành những người khác, căn bản không có khả năng thôi diễn được tên âm linh kia, sẽ bị che đậy thiên cơ.
Sau khi người ở đây đều hiểu rõ tình huống cũng yên tâm, lộ ra nụ cười, chỉ cần lúc Hoàng thần sư thôi diễn không cần luôn luôn tiêu hao tinh huyết, vậy tất cả đều dễ bàn.
Bọn họ tin tưởng, Sở Phong trốn không thoát lòng bàn tay của bọn họ.
“Gọi hắn đến đây đi.” Nam tử tuổi trẻ áo trắng mỉm cười, mở miệng đề nghị.
Về phần Lão Thiên Cẩu và Lão Quạ Đen đứng trên mạn thuyền, cũng đều thong dong bình tĩnh hơn, không tính đích thân đi tìm kiếm.
Đột nhiên, trên bình đài Hắc Huyết xuất hiện một tin tức, dẫn đến các tộc kinh hãi, người dương gian xuất hiện, lợi dụng bình đài ở vũ trụ này tuyên bố tin tức.
Một nam tử trẻ tuổi áo trắng rất tuấn lãng, ôn hòa mở miệng, mời Sở Phong đi biên giới vũ trụ âm phủ uống trà.
“Thần trà Sinh ra từ trên đỉnh núi Ngọc Thạch ở bên ngoài nơi bế quan của Nguyên Thủy Thiên Tôn tại dương gian, cảm giác cực giai, có thể ngộ nhưng không thể cầu.”
Y vừa nói vừa pha trà, động tác tao nhã, như nước chảy mây trôi, cử chỉ vô cùng ưu nhã.
Đồng thời, y nói ra tên một tinh vực, chỉ ra nơi ở hiện tại của Sở Phong, nói nơi đó quá quạnh quẽ, có thể tới biên giới vũ trụ gặp nhau, cùng trò chuyện với nhau.
Sau đó một nam tử áo xanh xuất hiện, tự xưng là đệ tử hậu bối của Thái Vũ Thiên Tộc, cũng đang cười, cực kỳ xán lạn, cũng nhã nhặn mời Sở Phong đi qua.
Bên trong tinh không yên tĩnh, tất cả mọi người ý thức được, người dương gian đây là có ỷ lại không sợ gì, vô cùng có khả năng phát hiện tọa độ nơi Sở Phong ở, đây là đang ép chính hắn đi qua tạ tội!
“Tới đi, ta nhiệt tình mời ngươi, Sở Phong, ta nghĩ ngươi sẽ không cho thể diện mà không cần a?” Nam tử áo xanh mang theo nụ cười nhạt, để lại một câu nói như vậy.
Loại lời này vừa nói ra, đó là có chút không che giấu, nói cái gì mà mời? Rõ ràng là đe doạ, cảnh cáo, trịnh trọng uy hiếp Sở Phong nhanh chóng đi qua.
Bên trong tinh không yên tĩnh một cách chết chóc, tiến hóa giả của các tộc đều sợ hãi, người dương gian quá lợi hại, ngay cả tinh vực mà Sở Phong đang ở cũng có thể nhìn thấu, ai không sợ?
Nếu như dám nói lung tung chắc chắn là phải bị bắt đi, khó có kết quả gì tốt.
“Thật không tự giác a, ta mời ngươi tới ngươi vẫn không chịu tới?” Nam tử áo xanh nhàn nhạt mở miệng, đặt chén trà xuống, nói: “Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, bây giờ bỏ lỡ, cuối cùng chỉ sợ là chính ngươi phải bò qua đây!”
Nam tử trẻ tuổi áo xanh nghiêng người nhìn, tư thái rất cao, khóe mắt đuôi lông mày của gã mang theo mấy phần lãnh ý, nói: “Đúng là cho thể diện mà không cần!”
Trong vũ trụ, sự bình tĩnh bị đánh vỡ, rất nhiều người bàn tán xôn xao.
Đồng thời, mọi người cũng chú ý tới, cũng không ít tiến hóa giả đang giữ yên lặng, sợ tự rước lấy họa!
“Gã sai vặt áo xanh!” Đây là lời đáp của Sở Phong.
Đồng thời, hắn đang nhíu mày, đối phương thế mà thật sự chỉ ra được tinh vực mà hắn ở, thủ đoạn thông thiên, vậy mà quỷ quái đến thế sao?
Hắn không tin, âm thầm suy nghĩ, không liên hệ công ty Thông Thiên Trùng Động nữa, mà là bay thẳng vào một viên tinh cầu, mượn truyền tống trận vực nơi này, rời khỏi mảnh Tinh Hải này.