Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này, tại biên giới vũ trụ âm phủ, một đám người đều đang mỉm cười, có Hoàng thần sư ở đây, bọn họ không sợ kẻ địch chạy thoát, lên trời xuống đất đều có thể tìm ra.
Một đám người uống trà, đều rất lạnh nhạt.
Lúc này, bọn họ cảm thấy cần phải hàng phục rất nhiều đạo thống ở vùng vũ trụ này, huy động bọn họ giúp dương gian tìm kiếm hai món đồ vật trong truyền thuyết kia.
“Oa!” Lão Quạ Đen đứng ở mạn thuyền mở miệng, mà lại là nói với toàn bộ vũ trụ âm phủ: “Ngô, lão phu cũng tại đây mời, tiến hóa giả cấp Chiếu Ánh trở lên trong vùng vũ trụ này có thể tới đây uống trà, có một người tính một người, có dám đến không? Ha ha...”
Tiếng của con hung cầm màu đen xui xẻo này già yếu, đồng thời rất chói tai và khó nghe, vang vọng trên bình đài Hắc Huyết, chấn nhiếp lòng người.
Một số người sắc mặt thay đổi, Lão Quạ Đen này là đang khiêu chiến, một mình đối mặt với một nhóm người mạnh nhất vũ trụ âm phủ, quả nhiên là tự phụ!
Lão Quạ Đen mang theo ý cười nhàn nhạt, lại nói: “Tới đi, uống chén trà. Ngô, không người nào dám tới sao? Đương nhiên, các ngươi cũng có thể hiểu thành, là ta đang kêu tu sĩ cấp Chiếu Ánh quỳ qua đây!”
Lão Quạ Đen này nói xong lời cuối cùng, quá trần trụi, đây là khiêu chiến toàn Tinh Hải, xem thường vũ trụ âm phủ, không để tiến hóa giả cấp Chiếu Ánh bên trong vùng thế giới này ở trong mắt.
Không ít người của các tộc đều nổi giận, nhưng là, cuối cùng lại là thở dài, trước mắt thì tiến hóa giả cấp Chiếu Ánh Chư Thiên đều biến mất, không thể bình yên trở về.
Lão Thiên Cẩu mở miệng, nói: “Ngô, tiến hóa giả của vũ trụ âm phủ, phải cao hơn một cảnh giới lớn, mới có tư cách giao thủ với tu sĩ dương gian.”
Giọng điệu nó bình thản, nhưng cũng đang miệt thị tất cả tiến hóa giả của vũ trụ âm phủ.
Đây quả thực là thiết lập lôi đài, mấy người bọn họ lù lù bất động , chờ ở biên giới của vũ trụ âm phủ, tương đương với đang lớn tiếng bảo tất cả người không phục đi khiêu chiến.
“Mấy người lão phu ngồi ở chỗ này uống trà, hoan nghênh tất cả tiến hóa giả có dũng khí đến xác minh, cùng ngồi đàm đạo, ha ha...” Nụ cười kia của Lão Thiên Cẩu mang theo tự phụ còn có kiêu căng.
Leng keng leng keng!
Lúc đang nói chuyện, móng vuốt của Lão Thiên Cẩu nhấc lên, từng món binh khí hỏng bay ra, có là cây giáo đã đứt gãy, có là một nửa kiếm gãy, có là đỉnh cổ đã bể nát, còn có là mảnh vỡ của chuông lớn, đều dính máu, rơi vào bốn phía thuyền lớn, chìm chìm nổi nổi, có loại khí tức ngột ngạt.
Vũ trụ chấn động mạnh!
Bởi vì, có người nhận ra, đây là binh khí của một vài cao thủ cấp Chiếu Ánh Chư Thiên, thuộc về vùng vũ trụ này, đều bị đánh gãy, kết cục của chủ nhân chúng có thể đoán được.
Sau khi Lão Thiên Cẩu ném ra những binh khí này, không tiếp tục nói lời gì nữa, nhưng lại tương đương như đang tát mặt tiến hóa giả các tộc, chấn nhiếp toàn bộ tinh không!
Đây là sự miệt thị trần trụi!
“Chỗ ta cũng có một ít.” Lão Quạ Đen mở miệng, trong lúc há mồm, phun ra một chút binh khí bị bẻ gãy, đều dính máu, thuộc về cấp Chiếu Ánh.
Nó nói bổ sung: “Ta ở đây chờ người trẻ tuổi gọi là Sở Phong kia tới cửa, cũng đang chờ người mạnh nhất trong đám các ngươi, không người nào dám tới sao?”
Giờ phút này, nỗi lòng của rất nhiều người lên xuống kịch liệt, người dương gian quá ương ngạnh, đây là đang khiêu khích, sau khi áp chế toàn bộ âm phủ, bọn họ còn ở đây xem thường nữa.
Trái tim của tiến hóa giả thuộc rất nhiều tộc lớn đều đang chảy máu, nhận ra binh khí trấn giáo trong tộc, cổ tổ đã chết rồi, còn bị người ta biểu hiện ra theo kiểu này.
“Móa nó, một con chó, một con quạ, liền áp chế vũ trụ âm phủ chúng ta, quá oan uổng, nếu lão tử là cấp Chiếu Ánh, không đi làm thịt bọn họ không được!”
Có người gầm thét, đây cũng là tiếng nói của rất nhiều người.
Nhưng mà, giữa thiên địa, không có cao thủ cấp số này xuất thế.
Trong lúc nhất thời, khắp tinh không, tất cả tiến hóa giả đều có loại cảm giác bị thất bại, cảm giác rất uể oải, dương gian lợi hại như vậy, không thể chiến thắng? Tùy tiện tới mấy người liền có thể giễu võ giương oai!
“Ha ha...” Tiếng cười của Lão Thiên Cẩu truyền ra, thực sự khá chói tai.
Rất nhiều người phẫn uất, lửa giận trong lòng rực cháy, âm phủ lớn như vậy thế mà lại bị người khinh miệt đến độ này, không có một người nào có thể chiến? !
“Ai!”
Một tiếng thở dài vang lên trên một tinh cầu có sự sống bình thường tại một mảnh tinh vực vô cùng xa xôi.
Đây là một cái thôn bình thường, một lão giả đang mài đao bổ củi ở đầu thôn, ông ta nhìn về phía một con ngựa già què chân đang kéo cối xay, nói: “Ông bạn già, ngươi còn có thể chạy không?”
Con ngựa già què chân miệng nói tiếng người, không trả lời mà hỏi lại, vô cùng già nua, nói: “thời đại Viễn Cổ ngươi giải ngũ về quê, hiện tại đi ra ngoài còn xách nổi đao không?”
“Chắc là còn có thể chém đứt mấy cái đầu của súc sinh, mặc dù hơn phân nửa là chính ta cũng không có kết cục gì tốt.” Lão giả đáp, tiếp tục mài đao bổ củi vết rỉ loang lổ kia.
Lúc này, ở biên giới vũ trụ âm phủ, Hoàng thần sư rất bình thản, lấy ra mấy quyển sách da thú nghiên cứu, lẩm bẩm: “Đây đều là dương gian đã từng treo thưởng và truy nã, đã đi vào vũ trụ âm phủ thì để ta nhìn kỹ một chút, nói không chừng có thể có thu hoạch gì đó.”
Sau khi mấy tên thanh niên bên cạnh nhìn thấy ghi chép trên sách da thú, cả đám đều nghiêm nghị, có thông tin là lệnh truy nã mà Bất Hủ Hoàng Triều đã ban bố, mà có thông tin thì có liên quan đến Thiên Tôn.
“Năm đó, Bỉ Ngạn Vương từng chạy đến âm phủ, tuy bị tru sát, nhưng hư hư thực thực có để lại đời sau. Ngô, đáng giá thăm dò, một lát nữa ta phải thôi diễn một phen, nếu quả thật có để lại đời sau, nó tránh không khỏi thuật thôi diễn của ta.” Lão Hoàng Thử Lang tự nói, lộ ra ý cười, phần thưởng cao ngất trời này đáng giá xuất thủ.
Lão Hoàng Thử Lang tiếp tục đọc qua sách cổ da thú, lộ ra kinh ngạc, nói: “A, nơi này còn có một tin không phải treo thưởng, chỉ là một tin đồn, vị tọa quan tại sườn núi Lạc Đế ở dương gian kia, từng gieo mẫu kim trong cơ thể mấy vị thiên tài, có vật thí nghiệm tiến vào âm phủ...”
Nó hít một hơi khí lạnh, việc này dính đến tác phẩm của một vị nhân vật lớn nào đó.
Nó quả quyết bỏ qua bản này, không có đi xâm nhập nghiên cứu.
Sau đó, Hoàng thần sư bắt đầu xem bói hết thảy thông tin về Bỉ Ngạn Vương năm đó, nó biết cái gì nên đụng, cái gì không nên đụng.