Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thiên Đao đã gãy đoạn, Lôi Công máu rải tinh không, những cường giả đều đã chết, mảnh vũ trụ âm gian này không còn cao thủ nữa.
Huống hồ, cho dù mấy vị nhân kiệt kia có sống lại thì thế nào? Cũng không phải đối thủ của thần.
Đại Hắc Ngưu nhăn mày, cảm giác rất rối rắm, nói: “Vị ở trong Đại Uyên kia... là công chúa Yêu Yêu sao? Theo lời của Sở Phong, hai mắt nàng ta thất thần, ánh mắt tan rã, giống như xuất phát từ một loại bản năng ẩn hiện ở Đại Uyên, rất khó có thể kêu gọi được nàng ta.”
Đồng thời, bọn họ cũng cho rằng nữ tử kia chính là nhục thể mà Yêu Yêu để lại thời thượng cổ, chắc chắn mạnh mẽ vô song, thế nhưng tinh thần ý chí của nó lại không đạt đến thần cấp.
Mà kẻ địch mới đến kia của dương gian lại là một cao thủ thần cấp hàng thật giá thật.
Lúc này, Lão Lư không kìm được mà lên tiếng phàn nàn, một số người dương gian có bùa chết thay khiến ông ta rất không cam lòng.
Mấy người Đại Hắc Ngưu, thiếu nữ Hi, Hoàng Ngưu đều nhất trí không đếm xỉa gì đến ông ta.
Âu Dương Phong liếc xéo Lão Lư, nói: “Ngươi còn xưng bản thân thuộc dòng dõi thư hương môn đệ thế gia đấy, ngay cả người bình thường đều có thể nghĩ đến vấn đề này, có cái gì có thể oán trách đây, rõ rành rành ra đấy.”
Bản thân Thiên Tôn đều kiêng kỵ cho nên mới không muốn giáng lâm đến vũ trụ âm gian, tất nhiên sẽ đưa cho người dò đường bùa chết thay, bảo đảm bọn chúng có thể sống tiếp để mang tin tức về, nếu không thì ai muốn tận tâm tận lực bán mạng cho Thiên Tôn.
Chỉ là bùa chết thay kia quá trân quý, không phải ai cũng được ban thưởng.
Hoàng Ngưu lên tiếng, nói: “Lúc trước Đại Uyên hút đi pháp chỉ của Thiên Tôn, chuyện này đối với người dương gian mà nói chính là chấn nhiếp, cường giả tuyệt đỉnh của bọn chúng không dám qua bên này, ta thấy lão thần kia cũng như thế, nhìn bộ dáng cực kỳ cẩn thận của lão a, chính là không dám đi ra khỏi hỗn độn.”
Bọn họ cảm thấy chỉ có Đại Uyên mới có thể cứu được Sở Phong lúc này, bởi nơi đó có năng lượng nguyên cực kỳ khó lường.
Chỉ là, không người nào có thể đánh thức hết thảy của nơi đó, làm thế nào mới có thể thôi động và kích phát ra đây?
Thời gian rất cấp bách, bọn họ đều nhanh chóng tiến hành thảo luận trong bầu không khí căng thẳng lo lắng, nhưng cũng không có biện pháp nào hữu hiệu, cuối cùng thì thiếu nữ Hi đứng ra, nói: “Xem ra ta phải tự mình đi một chuyến, thử ngăn cản, thử nhìn tình hình một chút.”
Đồng thời, thiếu nữ Hi cũng nói từ biệt với đám đại yêu, bởi vì bản thân nàng ta đã định trước phải quay lại dương gian.
Mà lần này thiếu nữ Hi chạy ra ngăn cản, những người kia ít nhiều cũng sẽ không dám ra tay, thế nhưng cũng có khả năng bọn chúng không nghe nàng khuyên can, hơn nữa còn mạnh mẽ cưỡng ép nàng ta trở lại dương gian, đưa nàng ta về gia tộc, nhân cơ hội kết thiện duyên với nhất mạch kia của gia tộc.
Bởi vì gia tộc của thiếu nữ Hi ở dương gian rất có tiếng tăm, lai lịch khủng vô cùng!
Thế nhưng, sự tình phát triển lại ngoài dự tính của mọi người, biến hóa quá nhanh.
Trong hỗn độn, sương mù cuồn cuộn, một con thuyền cổ màu đỏ thẫm xuất hiện, phía trên có dán pháp chỉ Thiên Tôn, đang tiếp cận lãnh thổ của âm gian.
Trên con thuyền không tính là lớn kia có một người đang đứng, nhìn dáng vẻ thì cũng coi như trẻ tuổi, nhưng khí chất lại vô cùng trầm ổn, hai tay chắp sau lưng, cả người được bao phủ trong một vòng thần hoàn, cực kỳ uy nghiêm.
Bất luận nhìn thế nào thì người kia cũng không giống thanh niên, bởi lẽ quá trấn tĩnh, bất động như núi, ngay cả một sợi tóc cũng không lay động, giống hệt như tượng đá, lại giống như tượng thần.
“Giang Chu sư huynh, huynh cũng đến rồi.”
Tu Hoành mở miệng, đôi mày dài màu tuyết trắng khẽ nhếch, lên tiếng chào hỏi với người trẻ tuổi trên huyền cổ đỏ thẫm kia khiến người ta kinh ngạc không thôi, đây là cường giả khiến Tu Hoành phải gọi là sư huynh, vậy thì không nghi ngờ gì nữa, người mới đến cũng là nhân vật thần cấp!
Lại đến thêm một vị cao thủ siêu cấp không thể lay đổ khiến tất cả các tộc của âm gian đều cảm thấy tuyệt vọng, cũng không còn tâm trạng mà hy vọng kỳ tích nữa, bởi lấy cái gì để tranh đấu đây?
“Tu Hoành, trăm năm không gặp, phong thái vẫn như trước a.” Giang chu – người có dáng vẻ trẻ tuổi đang đứng trên con thuyền cổ màu đỏ lên tiếng đáp lại, hai người không thuộc cùng một môn hạ Thiên Tôn.
Hiện tại xưng huynh gọi đệ cũng chỉ là khách khí mà thôi.
Thẳng đến lúc này thì mọi người mới chú ý đến, bên cạnh Giang Chu còn có một lão giả đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, tóc bạc hoa râm, rất yên tĩnh mà nhắm hai mắt.
Bên người lão giả này có rất nhiều mai rùa, không lâu trước đây có lẽ đã từng tiến hành thôi diễn.
Bên này, lão hoàng thử lang lập tức ngộ ra người kia chính là một cao thủ bói toán, ít nhất cũng phải là Thần Sư, thực lực chỉ có đứng trên nó chứ không có chuyện đứng dưới nó.
“Một “đạo thân” Thiên Tôn giáng lâm, không cho phép chúng ta thỏa hiệp với âm linh.” Giang Chu lại lên tiếng, tin tức tuôn ra có tính oanh bạo cực mạnh.
Đừng nói người của vũ trụ âm gian, ngay cả người của vũ trụ dương gian nghe xong cũng phải rung động, sau đó không kìm được mà run rẩy.
Về phần âm gian, tu sĩ của các tộc đồng thời khiếp sợ, linh hồn cũng đang run rẩy, cảm thấy lạnh từ đầu đến chân, tin tức này vượt quá sức tưởng tượng!
Thiên Tôn đến rồi? Tiến hóa giả đẳng cấp này rốt cuộc lợi hại thế nào, âm gian căn bản không có khái niệm để hình dung! Chỉ biết đây là sự tồn tại của cao thủ các lộ ở dương gian, danh xưng là giáo tổ một phương!
“Là... “đạo thân” của Thái Võ Thiên Tôn ?” Âm thanh của Tu Hoành cũng phát run, lão ta lên tiếng hỏi.
Giang Chu gật đầu, cũng thông báo rằng đây chỉ là một bộ đạo thân dung hợp với thần vật tiên thiên, đã giáng lâm trong vũ trụ hỗn độn, ngồi chờ kết quả.
Bất luận là Tu Hoành hay là lão hoàng thử lang, ai nấy đều cảm thấy da đầu tê dại, không ngờ rằng loại tồn tại cấp bậc khai sơn lập tổ này lại đích thân hành động, trực tiếp giáng thế, quả thực là chấn động nhân tâm.
Tuy rằng chỉ là một đạo thân tiên thiên chứ cũng phải chân thân, thế nhưng cũng có thể nói rõ được vấn đề, rằng Thiên Tôn cực kỳ coi trọng sự tình này, muốn đoạt được món khí vật nào đó của âm gian.
Đồng thời, người dương gian cũng ý thức được rằng âm gian quá nửa sẽ nổi lên huyết vũ lần nữa, khi Thái Võ Thiên Tôn còn chưa quật khởi, đạo lữ đã bị quỷ vật giết chết, bởi vậy mới hận nhất âm linh.