Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong nằm trên một chiếc bè trúc, dọc theo Trường Giang mà xuôi xuống, hắn không quan tâm bản thân sẽ phiêu dạt đến nơi nào, hắn ngửa đầu lên trời, hình ảnh của phụ mẫu, bằng hữu và Tần Lạc Âm lại lần nữa hiện lên trước mắt hắn, khiến hắn một chút cũng không muốn cử động.
Nằm trên bè trúc, men theo Trường Giang mà đi xa, đây chính là hành trình cô độc của mình hắn. Đến cuối cùng, hai mắt Sở Phong không biết từ lúc nào đã đong đầy nước mắt, hắn chỉ là nhìn lên bầu trời mà thôi, cái gì cũng không muốn làm.
Tim hắn rất đau, tuy rằng tưởng niệm những người kia, thế nhưng lại không có cách nào khóc to thành tiếng.
Nước mắt đều rơi hết ở ngày hôm nay đi, hắn cảm thấy sau này sẽ không còn thời gian khóc thương nữa, đây chính là lời từ biệt cuối cùng của hắn.
Sở Phong nằm trên bè trúc, hai mắt ảm đảm, vô thần nhìn bầu trời. Bè trúc nhẹ nhàng không một tiếng động xuôi theo dòng sông lớn trôi về phương xa.
Không biết qua bao lâu, sương mù xung quanh dần dày lên, dòng nước chảy chậm lại. Dù đang nằm, hắn vẫn cảm nhận được năng lượng và linh khí nồng đậm khắp nơi này.
Ráng chiều tà đỏ đậm như máu, xuyên qua làn sương dày đặc mà chiếu xuống dòng nước đang chảy, khiến nó ánh lên màu đỏ sẫm mỹ lệ mà thê lương.
Sở Phong ngồi dậy, không biết mình đã trôi đến nơi nào.
Chính hắn cũng không biết mình đã trôi nổi bao lâu, đến tận lúc tiến vào hồ nước này, cẩn thận suy ngẫm và hồi tưởng hồi lâu mới nhớ ra đây là nơi nào, Vân Mộng đại trạch.
Sở Phong không nằm một cách chán nản nữa, ngồi dậy một lúc thì tâm tình dần dần bình tĩnh, khí tức đau buồn quanh thân cũng biến mất. Cả người hắn đang dần thức tỉnh lại.
Hắn biết, mình không thể lại trầm luân, hôm nay mọi bi thương đều nên trôi hết, sau đó sẽ không thể lại yếu lòng nữa. Từ nay về sau, hắn muốn làm Ma Vương!
Tháng ngày còn muốn qua, đường còn muốn đi, nhưng hắn phải lên kế hoạch chinh chiến Dương Gian. Đối với một số người mà nói, hắn nhất định sẽ bị gọi là Đại Ma Vương.
Kỳ thật hắn không muốn giết người, thế nhưng đã đi đến bước đi này mà còn không chém Thiên Tôn, không đi quấy phá mấy đại giáo Dương Gian thì làm sao xứng với cái danh Sở Ma Đầu được người ta truyền tụng từ trước tới nay.
“Thật ra ta chỉ thích làm một tên buôn người tự tại.” Sở Phong tự giễu.
Không cần phải hận đời, cũng không cần phải tự oán bản thân, hắn xua tan bi thương, bình tĩnh tâm tình lại. Hắn phải biến đổi bản thân, làm một Ma Vương tự tại.
Hắn biết, nếu như cha mẹ và những người kia vẫn còn sống sót cũng sẽ hi vọng hắn sống một cách vui vẻ bình yên.
“Cuối cùng sẽ có một ngày chúng ta gặp lại. Ngày đó sẽ không xa đâu.”
Sở Phong nhún người nhảy lên vũ trụ. Nếu đã cân nhắc xong con đường phải đi sau này, vậy hiện tại liền phải phóng tay thực hiện, tiến hành phản kích.
Hắn ngẩng đầu, ngắm nhìn những vì sao lấp lánh trong đêm đen. Từ đây sẽ không còn nước mắt, chỉ có ý chí chiến đấu và nụ cười.
Tuy rằng giờ không thể cười nổi, nhưng hắn cũng không muốn tiếp tục đeo sự đau khổ nặng nề lên lưng nữa. Hắn tự nhủ trong lòng, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ hộp đá, Sở Phong đánh thức Yêu Tổ Chi Đỉnh đang nằm bên trong.
“Đến lúc thức tỉnh rồi.”
Hắn hỏi Yêu Tổ Chi Đỉnh cảm giác lúc này thế nào, đã ổn hơn chưa.
Một cái đỉnh nhỏ có phong cách cổ xưa đầy vẻ tang thương phóng ra ngoài. Vết nứt trên thân nó đã khép lại hơn nửa, nhưng chung quy vẫn còn một vài chỗ chưa lành lặn.
Ngày đó, dù Thái Vũ Thiên Tôn đã áp chế xuống cấp Ánh Chiếu, nhưng lão ta chỉ điểm nhẹ một cái thôi mà năng lượng thể phóng ra đã chồng chất và khủng bố như vậy, có thể sánh ngang với một đòn của Thần!
“Còn thiếu một chút hoả hậu.” Yêu Đỉnh lần này gần như bị vỡ nát, phải cần một ít vật liệu quý để tu bổ cho mình.
Sở Phong từ trong không gian của hộp đá lấy ra một cái vòng tay điểm xuyết ánh sao, trên bề mặt của nó cũng có mấy cái chấm nhỏ nhìn như hố đen vũ trụ.
Đây là vòng tay Mẫu Kim Tinh Không chiếm được từ tay của Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên, là vũ khí thô làm từ mẫu kim quý hiếm nhất, còn chưa diễn dịch được trật tự hoàn chỉnh của bản thân.
Sở Phong bỏ vòng tay vào trong đỉnh, để Yêu Tổ Chi Đỉnh biến hoá rồi hấp thu. Trong thành phần của nó đã có mẫu kim, có vòng tay này thì việc chữa trị mấy vết nứt là không thành vấn đề.
“Thế này...” Yêu Tổ Chi Đỉnh ngượng ngùng, món quà lớn này thực sự quá quý trọng.
“Ngươi cần phải sớm hồi phục, chúng ta còn có chút chuyện phải làm.” Sở Phong không để nó chối từ.
Đồng thời, hắn còn mang ra một vòng tay còn đặc biệt hơn nữa - Kim Cương Trác - đeo vào cổ tay của mình.
Sở Phong khởi động thuyền trúc xanh, rót năng lượng cấp Thánh Nhân vào, điều khiển nó vượt qua tinh không. Nó bay đến một hành tinh đã bị bỏ hoang từ lâu, tìm thấy một Trường Vực truyền tống cổ xưa, rồi từ đó tiến vào vùng sâu thẳm trong vũ trụ.
Hắn tìm được một mỏ quặng cổ trong tinh hải, là nơi Kim Cương cổ tổ của Cơ Giới Tộc ngủ đông. Đối với sinh mệnh thể bằng kim loại, đây là nơi tốt nhất để chữa thương.
Yêu Tổ Chi Đỉnh ở lại chỗ này, bắt đầu dành thời gian khôi phục.
Sau đó, Sở Phong một mình ra đi.
Người Dương Gian đã rút đi hết, ít nhất sắp tới sẽ không dám lộ diện. Biên giới vũ trụ lại khôi phục yên tĩnh, không còn nhìn thấy thuyền lớn khủng bố ngạo mạn, dương khí cuồn cuộn nữa.
Trong chiến dịch Đại Uyên, ngay cả Thiên Tôn cũng đã chết, gây nên sóng gió và ảnh hưởng vô cùng to lớn.
Dù đã qua nhiều ngày, đây vẫn như cũ là đề tài sốt dẻo nhất. Đương nhiên, chuyện liên quan đến Sở Phong, Yêu Yêu, còn có cả Lôi Công và Thiên Đao cũng không ngừng được đề cập đến.
Sở Phong tiến vào nơi phồn hoa nhất vũ trụ Âm Gian - Phế Đô.
Thủy Tổ thời tiền sử của Long Tộc, người đã từng đề cập đến cao thủ đệ nhất của Dương Gian đã từng tọa trấn ở đây.
Mấy chục triệu năm trước, Yêu Tổ cũng từng tọa trấn ở đây. Nơi này là nơi bế quan của ông.
Sau đó, nó bị hủy diệt, trở thành phế tích, mãi cho đến năm triệu năm trước mới dần lấy lại sự phồn vinh, trở thành trạm trung chuyển qua lại khắp nơi trên tinh hệ. Nhờ có vị trí gần nhất với mười đại chủng tộc đứng đầu nên ngôi sao này lại có thể tái hiện sự phồn hoa.
Nơi này cũng không có đạo thống có thể coi là mạnh, nhưng lại là nơi giao thương buôn bán, tụ tập tài nguyên tám phương, nhiều lần xuất hiện ghi chép có giao dịch Thần Dược, còn có cả Hô Hấp Pháp và các loại kinh văn, đương nhiên cũng có không ít bí bảo.