Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1978 - Chương 1978: Từ Nay Trở Đi Sẽ Làm Đại Ma Vương (3)

Thánh Khư Chương 1978: Từ nay trở đi sẽ làm Đại Ma vương (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hắn tin rằng trước đó lúc những người kia vừa trở về có truyền tin cho tộc nhân của mình, báo cho bọn họ một vài tin tức của Dương Gian.

Sở Phong chính là vì chuyện này mà đến. Hắn muốn tiến vào Dương Gian thì tất nhiên phải hiểu rõ những đại giáo kia, nắm được gốc rễ của Thái Vũ, Hồn Nghệ, Nguyên Thủy và Loạn Vũ.

Việc này quả nhiên có hiệu quả, hơn nữa còn rất tốt!

Hắn thăm viếng bộ tộc nào thì bộ tộc đó đều run như cầy sấy, quả nhiên là biết gì nói nấy, mà đã nói thì sẽ nói cho bằng hết, đem tất cả chuyện biết được đều nói cho Sở Phong.

"Thiên Tôn Dương Gian đã phí một cái giá rất lớn, hình như thậm chí còn nhờ đại năng nhúng tay vào mới mở ra được một con đường ổn định xuyên qua hai giới, có thể duy trì hơn một năm.”

Sở Phong co rút con ngươi, tin tức này đối với hắn cực kỳ trọng yếu!

Hắn vốn dĩ muốn rời khỏi đây ngay, nhưng lúc này biết con đường đi đến Dương Gian kia còn có thể duy trì một đoạn thời gian không ngắn, hắn bèn thay đổi chủ ý.

Hắn muốn giải toả nỗi hận điên cuồng giằng xé nên chắc chắn sẽ không buông tha bọn họ. Nhưng tái chiến với bọn họ cũng tốn nhiều thời gian, vậy thì không bằng đi thu hoạch một phen trước đã!

Sở Phong còn sống sót quả nhiên là một tin tức nóng hổi, chấn động khắp nơi.

Có mấy người từng khoác áo choàng màu đen, tiếp thu triệu hoán, đi đến biên giới vũ trụ nghênh đón người Dương Gian, cung cấp tin tức và tư liệu liên quan đến Sở Phong.

Hiện tại bọn họ sợ để lộ ra chuyện này sẽ dẫn đến sự thảm sát từ Sở Phong Đại Ma Đầu!

Có điều, bọn họ đợi rất lâu mới phát hiện Sở Phong cũng không thèm quan tâm bọn họ, bèn thở phào một hơi.

Lúc này, Sở Phong đã tiến vào một hành tinh bí mật thuộc quyền cai trị của Đại Mộng Tịnh Thổ để gặp con của mình - tiểu Đạo sĩ.

“Còn sống mà trở về là tốt rồi!” Một bà lão của Đại Mộng Tịnh Thổ run giọng nói, mang theo ý cười cùng lệ nóng. Nhìn thấy Sở Phong, bà liền nghĩ đến Tần Lạc Âm.

“Cha, người còn muốn đi đâu nữa?” Tiểu Đạo sĩ nói bằng giọng vô cùng ngây thơ. Vì mê mang trong bào thai, nó đã quên hết tất cả, giờ cái gì cũng không nhớ rõ. Nhưng dù chỉ là một đứa nhỏ tâm trí thuần khiết, nó cũng đã sớm thông tuệ.

Sở Phong nhìn nó, trong lòng thấy cay cay. Nhỏ như vậy đã mất đi mẫu thân, mà hắn cũng không phải một phụ thân có trách nhiệm, không có thời gian đến chăm nom nó, gần nhất đều phải tranh đấu, huyết chiến, mang theo thi thể Tần Lạc Âm rời đi một lúc lâu rồi mới trở về.

Tuy rằng thời gian không phải rất dài, nhưng Sở Phong cảm thấy như đã trải qua cả thế kỷ, mấy ngày gần đây hắn đều giãy dụa giữa sống và chết, máu và xương.

“Cha muốn đi đồ Thần để tế điện mấy người...” Sở Phong nói đến đó liền nghẹn lại, không cách nào nói tiếp rằng hắn muốn tế điện cho ông nội, bà nội, mẫu thân, thúc bá của nó.

Bà lão của Đại Mộng Tịnh Thổ và vị lão Thánh Nhân nghe vậy đều run rẩy trong lòng. Bọn họ ý thức được Sở Phong muốn đi làm một việc lớn cực kỳ điên cuồng.

Tiểu Đạo sĩ không thể hiểu được, cuối cùng chỉ đành hỏi: “Mẹ con đâu?”

Lần trước, tuy rằng nó đã nhìn thấy Tần Lạc Âm cả người toàn máu, mê mang bất tỉnh, nhưng cuối cùng cũng bị lừa cho qua một cách thiện ý rằng Tần Lạc Âm đi bế quan tu dưỡng.

Nó rốt cuộc là vẫn chưa thoát ra được trạng thái mê mang trong bào thai, dù đã sớm thông tuệ cũng không biết rõ chân tướng, bởi vậy mới hỏi như vây.

Sở Phong nhìn nó, nói không ra lời, chỉ có thương cảm.

Lúc này, hắn cũng nhớ đến vài thứ. Tiểu Đạo sĩ từng nói đời trước nó có tư chất Thiên Tôn, xem ra cũng không phải là nói khoác, trên người nó quả thực có gì đó cổ quái.

Lúc trước, tất cả mọi người đều bị Thái Vũ bắt đến vùng phụ cận Đại Uyên, chỉ có tiểu Đạo sĩ là sót lại, xem ra nó đúng là có chút bí mật.

Cuối cùng, Sở Phong cũng ra đi. Hắn muốn thực hiện cơn nổi loạn cuối cùng, từ nay trở đi sẽ làm Đại Ma Vương!

Sở Phong đi một chặng đường xa về lại mỏ quặng cổ nơi Yêu Tổ Chi Đỉnh đang chôn vùi thân mình rồi ngồi đó thủ.

Trong tinh không đâu đâu cũng đang bàn luận về mấy chuyện liên quan đến hắn. Đại ma đầu Sở Phong tái xuất gây ra một trận náo động không hề nhỏ. Thiên Tôn Dương Gian chết trong Đại Uyên rồi mà hắn vẫn còn sống phây phây đấy.

Có người nghĩ rằng mình đã nằm trong danh sách đen của Sở ma đầu nên cứ lo sợ bất an, sống một ngày như một năm, trốn ở những hành tinh không người. Cũng có người phấn khởi, bàn tán sôi nổi trên các nền tảng Hắc Huyết, Nguyên Thú.

Nhưng tất cả những điều này đều không khiến Sở Phong động lòng, hắn không rảnh để ý đến những chuyện này, chỉ lẳng lặng đợi Yêu Đỉnh xuất quan.

Vào thời khắc này, trong biển Hỗn Độn xuất hiện một vết nứt nhỏ. Không ai biết đây là một con đường nhỏ vô cùng cổ xưa, nối liền vũ trụ Âm Gian và vũ trụ Hỗn Độn đã bị tàn phá.

Lúc này, bỗng có người đi đến, tóc bạc rủ xuống đến eo nhỏ, dáng người cao gầy, bóng lưng ưu mỹ. Nàng bước từng bước về phía trước trên con đường bí mật đã có khoảng mười triệu năm.

Nếu như Sở Phong ở đây nhất định sẽ nhận ra, nàng chính là nữ tử ở mỏ khoáng cổ dưới chân núi Côn Lôn, từng ẩn thân ở Địa Cầu, trải qua biết bao nhiêu lần lột xác trong những năm tháng vô tận, hồi sinh từ cõi chết.

Đồng thời, ông của Yêu Yêu cũng từng tìm đến nàng để cầu xin phương thuốc cứu sống Yêu Yêu.

Đây là một nữ tử đến từ Dương Gian, ẩn thân ở Địa Cầu, lúc bị người ta quấy nhiễu đã từng xách một cánh cửa bạc đi ra khỏi Côn Lôn, đánh chết một nhân vật cấp Ánh Chiếu của vũ trụ Âm Gian.

Lúc này, nàng đang một mình khởi hành đến vũ trụ Hỗn Độn, hay nói một cách chính xác hơn là vượt biên trái phép!

“Thế gian luôn cân bằng, ta trải qua biết bao cực khổ, cuối cùng cũng sẽ nhận được sự bồi thường từ Dương Gian. Hoàng triều của ta, tộc nhân của ta, còn cả Thiên Tôn trong tộc, các ngươi đã bị biến thành tro tàn hơn ngàn vạn năm rồi, sự vĩ đại và huy hoàng của chúng ta cũng đã bị thế nhân lãng quên. Nhưng ta sẽ vùng dậy, tái tạo một thịnh thế!”

Lời của nàng tuy khẽ nhưng vô cùng kiên định.

Rõ ràng, có thể khiến một hoàng triều mạnh mẽ như vậy diệt vong căn bản không phải chuyện mà một người bình thường có thể làm được, tối thiểu cũng có Thiên Tôn ném đá giấu tay.

Nữ tử tóc bạc muốn rời khỏi Âm Gian. Nàng dựa vào cơ hội hiếm có này để trở về Dương Gian, nơi chẳng bao lâu sẽ là vũ đài rộng lớn của nàng, sẽ không hạn chế được sự phát triển cực hạn của nàng.

Bình Luận (0)
Comment