Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2004 - Chương 2004: Trăm Năm Thấm Thoát Thoi Đưa (2)

Thánh Khư Chương 2004: Trăm năm thấm thoát thoi đưa (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Theo lý mà nói, nghiên cứu trường vực còn khó hơn tiến hóa rất nhiều, các loại từ trường phù văn, các loại cảm ngộ, quả thưc vừa gian nan vừa phức tạp vô cùng, thế nhưng Sở Phong lại có thể tấn cấp nhanh chóng.

Hiện tại, hắn đang không ngừng tiến lên từ cấp bậc Đại Tông Sư, tin chắc rằng bản thân không lâu nữa sẽ có thể trở thành một vị Thánh Sư chân chính!

Thánh Sư, thầy của chư thánh, không nói về phương diện trường vực, chỉ riêng chiến lực của Thánh Sư đã có thể sánh ngang với tiến hóa giả cấp Ánh Chiếu rồi.

“Ấy, có chút giống một người!”

Trên một tòa bình nguyên có một tòa thành trì, tọa lạc ở khu vực biên giới của cao nguyên Hung Thú, lại nằm trong phạm vi thống trị của chư thần, có người nhìn thấy bóng lưng của Sở Phong, hai mắt lập tức phóng ra thần mang sắc nhọn, lập tức nhìn ra chân thân của hắn.

Bởi vì người kia đã tu thành Võ Đạo Thiên Nhãn, thực lực vô cùng siêu phàm, đáng sợ nhất chính là thiên phú, quả thực là vượt xa người thường.

“Âm linh bị truy nã năm đó đã có nhục thân?!” Gã ta lẩm bẩm, cả đầu tóc tím lập tức xõa tung, sau lưng lộ ra một đại cung màu đỏ rực.

Cũng trong lúc ấy, Sở Phong lập tức quay đầu lại, thần thức của hắn rất mẫn cảm, ngay từ đầu đã cảm ứng được, liền nhìn về phía mấy người ở trong thành kia.

Hắn chú ý đến thanh niên tóc tím nọ, trông thấy ấn ký đặc thù giữa trán gã liền đoán ra được mấy người kia là nhất mạch của Vu Thần.

Chỉ có điều, bên cạnh những người kia cũng có hậu nhân của Võ Thần, tóc đều là màu vàng kim, tinh thần hăng hái, lúc này đang tiến lên quan sát.

Tiến hóa giả cấp Ánh Chiếu!

Sở Phong bị nhìn trúng rồi, mà nếu không có những tiến hóa giả cấp bậc kia thì cũng không có khả năng phát hiện ra hắn từ tòa thành trì kia.

Dù sao đi nữa thì người bình thường cũng không có khả năng cảm ứng được sự bất thường của hắn.

Hai bên không hề giao tiếp câu nào, cũng chẳng có hò hét chém giết, chỉ trực tiếp động thủ, bởi vì hai bên đều cảm nhận được một tia nguy hiểm.

Hơn nữa đều biết rõ lai lịch của đối phương, vì thế mà toàn bộ đều muốn tiên thủ hạ vi cường (1).

(1)Tiên thủ hạ vi cường: Câu đầy đủ là “tiên thủ hạ vi cường, hậu thủ vi tai ương”, câu nói nổi tiếng trong Binh Pháp Tôn Tử, có nghĩa là nếu có thể ra tay trước thì sẽ chiếm thế mạnh, nếu ra tay sau đối thủ thì sẽ gặp tai họa

Ầm!

Ánh sáng ngập trời, con cháu của Vu Thần đã hành động, gã lập tức hóa thân thành một thân ảnh khổng lồ giống như một vị Vu Thần thượng cổ, làn da màu đồng cổ toàn thân phát sáng, hai tay cầm đại cung, trực tiếp muốn bắn rụng Sở Phong.

Gã căn bản không để ý đây là một tòa thành trì, làm như vậy có khả năng chết rất nhiều người.

Hai mắt Sở Phong lộ ra thần mang đáng sợ phóng thẳng lên trời, trong tay cầm cốt bổng màu vàng trực tiếp đánh về phía trước, ầm một tiếng, mũi tên kia liền bị đánh vỡ.

Đồng thời hắn cũng sử dụng năng lượng thần tính mạnh mẽ không gì sánh được để huy động ra hết thảy quang mang phù văn, trực tiếp đánh ra, khí thế cuồn cuộn lao đến đối thủ.

Từ chân tâm mà nói, hắn không muốn liên lụy đến người trong tòa thành trì này, vì thế mà bản thân liền hóa giải cục diện nguy hiểm, lập tức phóng lên cao rời khỏi nơi này, muốn thay đổi chiến trường.

“Giết!”

Con cháu của Võ Thần cũng ra tay, thế nhưng hắn ta không phải là con cháu cách đời của thần mà chính là con ruột, lúc này đang bộc phát ra kim quang rực rỡ, cầm theo trường mâu hoàng kim truy sát Sở Phong.

Những người còn lại cũng xông lên vây quét!

“Truyền lệnh đến người ở phụ cận, âm linh năm đó đã xuất hiện, toàn lực ứng phó giết chết cho ta!” Con trai của Võ Thần hạ lệnh.

Năm đó Sở Phong đã giết chết Tiểu Võ Thần, là một vị con cháu rất được Võ Thần thương yêu, sự tình này từng dẫn đến sóng to gió lớn.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Mấy thanh đoản mâu liên tiếp bay ra đâm về phía Sở Phong.

“Xảy ra chuyện gì?”

Phía sau, bên trong tòa thành trì, rất nhiều người kinh ngạc hô lớn, nhao nhao đứng lên nhìn về phía chân trời xa xa, không ý thức được chút nào bản thân suýt chút nữa đã bị con cháu của Vu Thần một tiễn đưa về tây thiên.

Nếu như mũi tên kia bộc phát ở trong thành, cả tòa thành sẽ phải biến mất là chuyện không thể nghi ngờ!

“Trời ạ, Vu Thần chi tử - Vu Thành Tôn, còn có cả Võ Thần chi tử - Võ Thác!

Có người kinh ngạc hô lớn, đồng thời cũng có rất nhiều người run rẩy ngã sấp trên đất, bọn họ không chịu nổi sóng năng lượng đáng sợ truyền đến từ chân trời, cũng may là một số người đã nhanh chóng lùi lại ra xa.

“Hai đại cường giả danh xưng là Song Kiêu Tuyệt Thế, vậy mà lại xuất hiện ở thành trì của chúng ta, không biết hai vị kia đang đối phó kẻ nào?”

Thời gian rất lâu sau, trong thành liền vang lên âm thanh run rẩy.

Vu Thành Tôn và Võ Thác là hai người thừa kế có tiếng tăm rất lớn trên cao nguyên Hung Thú, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì bọn họ sẽ trở thành Vu Thần và Võ Thần đời tiếp theo, sau khi độ qua năm tầng thiên kiếp sẽ có tư cách thành thần.

Hơn nữa theo lời truyền lại, bọn họ còn độ qua sáu tầng thiên kiếp, một khi thành thần thì chính là người ưu tú trong số các thần, còn có khả năng trở thành Thần Tướng!

Hai người thừa kế kia có tích lũy cực kỳ thâm hậu, gần đây đã bước vào lĩnh vực Ánh Chiếu, tuy rằng mới chỉ là sơ kỳ, thế nhưng thực lực cũng đủ lớn mạnh.

Ầm!

Nơi sâu trong Hoang Nguyên, bên ngoài mấy chục vạn dặm, đại chiến liền nổ ra, Vu Thần chi tử lập tức mở cung muốn bắn chết Sở Phong, nhưng mũi tên phóng đến đều bị Sở Phong dùng cốt bổng màu vàng đập nát.

Thế nhưng mặt đất lại nổ tung, năng lượng nham thạch cuồn cuộn như sóng lớn xông thẳng lên trời.

Sở Phong gật đầu, thổ địa trong dị vực này còn kiên cố hơn cả vũ trụ âm gian, nếu như lúc này đang ở âm gian, cường giả Ánh Chiếu chỉ cần tùy tiện cho một kích cũng đã tạo thành phá hoại cực kỳ đáng sợ, ngay cả tinh cầu cũng muốn rơi xuống.

“Giết người tộc ta mà còn dám xuất hiện? Lá gan của âm linh ngươi không nhỏ đâu!” Võ Thần chi tử - Võ Thác mang theo trường mâu hoàng kim giết về phía Sở Phong.

Lúc này, Sở Phong không chạy nữa mà theo chân bọn họ kịch liệt chống trả.

Ầm ầm phanh!

Vùng đất này, thần quang bỗng nhiên tăng vọt, năng lượng mênh mông cuồn cuộn dâng lên.

Sở Phong không phải cường giả cấp Ánh Chiếu, thế nhưng thực lực tuyệt đối không thua kém, nhục thân của hắn đã sớm thuộc về cấp độ này, mà hồn quang của hắn cũng đủ lớn mạnh, khiếm khuyết duy nhất chính là bù đắp của trật tự.

Bình Luận (0)
Comment