Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2010 - Chương 2010: Nam Thần Chân Chính Há Có Thể Nói Không Được? (1)

Thánh Khư Chương 2010: Nam thần chân chính há có thể nói không được? (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thạch Hồ tụ lại một chỗ với Sở Phong, nghiên cứu sơ qua tất cả những ngọn núi và con sông đáng sợ trong cấm địa, Sở Phong hiểu biết trận vực, bây giờ là Thánh Sư đỉnh phong, sắp phá quan vào lĩnh vực Thần Sư.

Một vị chuẩn Thần Sư (1) còn trẻ như vậy, khiến cho Thạch Hồ cũng cảm thán, nói thiên phú tiến hóa của hắn kém xa thiên phú trận vực, cho dù là ở dương gian thiên phú trận vực cũng được xưng là thiên phú kinh người.

(1)Chuẩn Thần Sư: người chỉ mới chạm đến ngưỡng cửa nhưng chưa đột phá Thần Sư.

Nó khuyên Sở Phong, đi con đường tiến hóa bình thường là một sai lầm, không bằng bắt đầu từ trận vực, biết đâu ngày nào đó dựa vào nó mà trở thành Thiên Tôn.

Bình thường mà nói, đối với nghiên cứu trận vực, tinh lực và thời gian phải tốn hao mỗi lần tấn giai đều không chỉ gấp mười lần con đường tiến hóa, nhưng Sở Phong đánh vỡ lẽ thường.

“Hai con đường, ta đều muốn đi!” Sở Phong đáp.

Qua Thối Thiên Tôn mắng hắn tham lam, đến lúc đó cả hai con đường đều không thể đi tốt.

Thăm dò một phen, Sở Phong và Thạch Hồ người đầy bụi đất, suýt chút bị nhốt trong sườn núi Lạc Hoàng, khó khăn mang thi thể của Lão Chu Tước ra ngoài, bây giờ nó sớm đã khô cạn, tinh khí thần trôi sạch.

“Nguy hiểm thật!” Lòng Sở Phong vẫn còn sợ hãi.

Thạch Hồ nghe vậy, lập tức trừng mắt, nói: “ Thật nguy hiểm cái gì, ngươi giơ ta lên trước mà tiến vào, chắn ở phía trước ngươi, tiếp nhận tất cả đòn đánh, ngươi ngay cả cọng lông cũng không có chuyện gì hết có được hay không, ta cái người tay chân lẩm cẩm này suýt nữa thì tan ra thành từng mảnh!”

Tiểu Chu Tước khóc lớn, nước mắt lăn xuống hai hàng, ngất đi mấy lần.

Thạch Hồ thở dài, năm đó cũng là nó chứng kiến sự trưởng thành của Lão Chu Tước, kết quả chết ở chỗ này, tuy hiện tại trong lòng nó cũng không dễ chịu, nhưng lại bất lực.

Sư phụ đại năng của nó phế nó đi, đến nay trong cơ thể vẫn còn cấm chế đáng sợ, đời này không cách nào phá vỡ số mệnh.

Sâu trong cấm địa, trước tầng thứ nhất, Sở Phong và Thạch Hồ nghiên cứu rất lâu, vẫn chưa dám biến thành hành động.

Mắt tiểu Chu Tước đỏ hồng, chôn cất mẫu thân của mình tại một mảnh đất non xanh nước biếc, hiện tại cũng đến đây, cùng bọn hắn nghiên cứu kỹ lưỡng.

“Tiền bối, lần này ngài cũng chỉ cần chờ ở nơi đó trong thời gian một nén nhang là chúng ta liền sẽ đại công cáo thành!”

“Ngậm miệng, thời gian một nén nhang, ta phải tổn thất bao nhiêu tinh khí thần, rốt cuộc trình độ trận vực của tên ranh con nhà ngươi có được hay không, toàn bắt ta làm khiên thịt là sao? !”

Sở Phong cười làm lành nói: “thân thể ngài là thân thể của Thiên Tôn, ta dùng thần đao cũng không rạch được khuôn mặt của ngài, cho dù là ở trong địa thế đặc thù, loại trật tự kia cũng tuyệt đối không thể làm ngài thương tổn được!”

“Ta muốn đập chết ngươi!”

...

Cuối cùng, mặt Thạch Hồ đen lên, đồng ý thỉnh cầu của Sở Phong, kết quả nó liền hối hận ngay lập tức.

Mẹ nó, nó muốn nguyền rủa, Sở Phong vũng vàng ném nó ra ngoài như ném cục gạch, ném vào trong tầng thứ nhất của cấm địa.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Trong cấm địa, hào quang lập tức phóng ra, tầng thứ nhất này là địa thế Tổ Vạn Xà tiếng tăm lừng lẫy, trong lúc nhất thời đan dệt ra chùm sáng liên miên, đều giống như thần rắn, có ánh bạc lóng lánh, có ánh vàng chói mắt, có khí màu tía bốc hơi... chục ngàn con rắn xuất động, bay nhào về phía Thạch Hồ.

Đó chính là trật tự, có thể xoắn nát thần chỉ!

Ngay cả qua Thối Thiên Tôn cũng ở nơi đó kêu rên, cuối cùng rống lên, nói: “Ranh con lại lừa ta, ngươi xong chưa? !”

Cái này quả nhiên là chục ngàn con rắn xoáy vào tim, hoàn toàn bao trùm ở trên người nó, đã nói rõ là nó sẽ chỉ tiếp nhận một phần mười hoặc hai phần mười năng lượng tiến công trong Tổ Vạn Xà, kết quả sao lại toàn bộ đánh đến đây? Rõ ràng nó bị Sở Phong lừa gạt.

Nếu không phải nơi này chỉ là tầng thứ nhất, mà nó lại sở hữu thân thể của Thiên Tôn, thì đã có phiền phức lớn rồi, dù vậy, nó cũng liên tục gầm nhẹ, muốn dùng một móng vuốt đè chết Sở Phong.

Sở Phong xông vào, bí mật chuẩn bị xong hộp đá, chuẩn bị thu mình vào bất cứ lúc nào.

Hiện tại mảnh đất này đang run rẩy, Thạch Hồ trấn áp trên tiết điểm đặc thù kia, thu hút hết tất cả thần rắn trật tự, mà Sở Phong giẫm ở một ít khu vực quỷ dị, bởi vậy tạm thời là an toàn.

Những khu vực này là con đường tương đối an toàn mà nhà nghiên cứu trận vực như hắn thôi diễn ra, nếu như có thể đạt đến Thần Sư thậm chí tầng thứ cao hơn, đường đi mà hắn thôi diễn sẽ càng an toàn hơn.

Hắn thay đổi phương vị không ngừng, bởi vậy lúc đặt chân có chút khó chịu và co giật, chợt đông chợt tây, chợt trái chợt phải, những địa điểm dừng chân này quá đặc thù.

Sau khi Thạch Hồ thấy thế, khóe miệng co giật, nói: “Ngươi còn có tâm trạng để nhảy nam thần, rốt cục ngươi có được hay không?”

“Nam thần chân chính há có thể nói không được? Ta là mạnh nhất, kiên trì thêm thời gian một nén nhang, ta cam đoan sẽ cướp sạch tạo hóa nơi này!” Sở Phong hô.

“Ranh con, ta muốn làm thịt ngươi!” Thạch Hồ cả giận nói, đã nói là thời gian một nén nhang, sao lúc tiến hành lại nhiều thêm một nén?

“Lập tức xong ngay, nhất định phải chịu đựng, đời người khó được mấy lần đọ sức, có bao nhiêu chuyện có thể làm lại, hiện tại tiền bối đứng trên vách đá vận mệnh, lòng tin kiên định, cắn răng vượt qua chính là trời cao biển rộng.”

Nghe hắn liều mạng trút hỗn hợp cẩu huyết và canh gà độc vào tai mình, Thạch Hồ muốn phun máu, muốn phun chết hắn.

Sưu sưu!

Sở Phong tránh trái tránh phải, cuộn thành đường vòng cung cổ quái, rốt cục xông đến trước bàn ngọc thạch tầng thứ nhất, giơ tay cướp đi hai tấm bùa phía trên.

Một tờ thì may tía lấp lánh khí may mắn bốc hơi, một tờ thì đỏ chói, mây đỏ cuộn trào, chiếu sáng hư không.

trên hai tấm bùa này đều có hoa văn rậm rạp, phức tạp khó hiểu, được xưng là bùa quý có giá trị liên thành, dù cho hiện tại Sở Phong bị đánh giết cũng không có vấn đề gì, có thể lập tức đầu thai chuyển thế.

“Xong chưa? !”

Thạch Hồ cũng đang cố nén đau nhức kịch liệt, tự cao đã từng là Thiên Tôn, không muốn nhe răng nhếch miệng.

Thế nhưng là thật sự rất đau a, nó dùng thân tượng đá mạnh mẽ chống lại, tiếp nhận tất cả đòn công, cũng có chút chịu không được, thật muốn chửi thề.

“Còn thiếu một chút, kiên trì thêm thời gian một nén nhang nữa!” Sở Phong hô.

“Ta thật muốn đánh chết ngươi!” Thạch Hồ nghiến răng nghiến lợi, tiểu tử này muốn mình cho hắn thêm mấy nén nhang thời gian?

Bình Luận (0)
Comment