Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2011 - Chương 2011: Nam Thần Chân Chính Há Có Thể Nói Không Được? (2)

Thánh Khư Chương 2011: Nam thần chân chính há có thể nói không được? (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhìn Sở Phong như đang chạy lung tung trong mảnh đất này, nhưng thật ra lại có quy luật đặc biệt, không ngừng vòng quanh, hoặc là dùng đường hình cung để đi lên, mỗi lần đều phải đi thêm rất nhiều đường mới có thể đột nhiên bước nhanh về phía trước mấy bước mà xuất hiện trước điểm đến, bởi vậy quả thực tốn thời gian.

Bây giờ hắn đang nhặt thần hạch, đã nhặt được năm cái, rất nhanh hắn lại phát hiện một ít tại một khu vực nham thạch, quả quyết dùng đường hình cung tiếp cận.

Cái này đều là Thần vị!

Đương nhiên đều không trọn vẹn, nếu như không có bị hao tổn thì một viên thần hạch liền có thể tạo ra được một vị thần chỉ, là bảo vật vô giá thật sự.

Cứ như vậy, Sở Phong không ngừng ra trận trong tầng thứ nhất cấm địa, tìm kiếm thần hạch, động tác rất nhanh, nhưng là cần đi vòng lộ trình rất dài, mỗi lần đều phải vòng rất nhiều vòng mới có thể tiếp cận mục tiêu.

Đến cuối cùng, hắn tìm kiếm được hết thảy mười một viên thần hạch sứt mẻ, đây thực sự có thể gọi là thu hoạch lớn, khiến cho bản thân hắn cũng cảm thấy trong lòng nóng lên, đây chính là bảo bối ở trước mắt.

“Tiền bối, đi!”

Sở Phong đi đường, sau khi trốn ra, mảnh đất này chấn động mãnh liệt, trước kia hắn để lại rất nhiều nam châm, bày ra trận vực, hiện tại bị kích hoạt triệt để.

Oanh!

Chỗ Thạch Hồ què chân đứng, một mảnh ánh sáng hừng hực bộc phát, hất bay nó, sau đó trực tiếp văng ra, đánh cho mặt đất thủng ra một cái hố to.

“Tiểu tử, ta không để yên cho ngươi!” Lão hồ ly muốn liều mạng với hắn.

Nó đầy bụi đất, đang ở dưới đáy hố, bây giờ trên người vẫn còn thần rắn trật tự, năng lượng vẫn chưa tiêu tán hết, cho dù là tượng đá cũng đang run rẩy.

Sở Phong tranh thủ thời gian vuốt mông ngựa (2), nhìn vào trong hố lớn, nói: “Tiền bối bớt giận, thế gian này cũng chỉ có ngài mới có thể trấn áp loại địa thế kinh khủng này, thực sự khiến cho người ta sợ hãi thán phục, thể chất của ngài quả thực là độc nhất vô nhị!”

(2)Vuốt mông ngựa: nịnh nọt, o bế.

“Ngươi ít nịnh đi, ta không để mình bị đẩy vòng vòng đâu!” Thạch Hồ thế mà phát ra ánh sáng nhạt, từ trong hố lớn nhảy ra ngoài, thời khắc mấu chốt, thế mà có thể vụng về nhảy lên!

Sở Phong chột dạ, lại nói: “Tiền bối, ta sở dĩ kéo dài thời gian, tất thảy cũng là vì đứa nhỏ tiểu Chu Tước này, ngài không cảm thấy mẫu thân nó chết ở chỗ này rất tội nghiệp sao, mà bây giờ để lại một mình nó cô độc dường nào, quá đáng thương...”

Tiểu Chu Tước đa sầu đa cảm, dù là tuổi tác thực tế không nhỏ, thế nhưng là chưa hề tiếp xúc quá nhiều với thế giới phức tạp bên ngoài, nó vẫn như cũ rất đơn thuần, lập tức khóc lên, nhớ thương mẹ của nó.

Trong lòng Thạch Hồ cũng cảm thấy khó chịu, lúc trước nó nhìn mẫu thân của tiểu Chu Tước lớn lên, kết quả lại tận mắt thấy nó chết ở chỗ này, bây giờ nữ nhi của nó cũng đã lớn như vậy, trong lòng thật sự có rất nhiều tiếc nuối.

“Nói, có liên quan gì đến tiểu Chu Tước?” Nó nghiến răng nói.

“Ta phát hiện mấy viên thần hạch đặc thù, thuộc về Thần thú, hơn nữa khi còn sống dường như chưa từng vận chuyển dị thuật, chưa từng nhiễm phải vật chất quỷ dị, là dựa vào tiến hóa bình thường mà thành Thần.”

Sở Phong rất quả quyết đưa cho tiểu Chu Tước mấy viên thần hạch, lập tức khiến cho lửa giận khắp người Thạch Hồ giảm bớt không ít, ở nơi đó mặt đen lên nhìn hắn.

Thấy mặt nó đen lên không nói, Sở Phong quả quyết đi đường, chọn một nơi an toàn để hấp thu thần hạch, thứ này hắn không dám hấp thu toàn bộ.

Bởi vì, hắn hiểu tình hình bên trong, sơ sót một cái, chủ nhân ban đầu của thần hạch liền sẽ có thể chiếm được mạng sống mới.

Bởi vậy, hắn vận dụng thần kiếm, bắt đầu chia cắt những thần hạch không trọn vẹn này, lại vận dụng Lục Đạo Thì Quang Thuật nghiền nát, lúc này mới bắt đầu hấp thu vật chất thần tính.

Không lâu sau đó, ở trong mảnh khu vực này xuất hiện ánh sáng thần thánh ngập trời, năng lượng trong cơ thể Sở Phong đang không ngừng tăng vọt, thực lực của hắn đang nhanh chóng tăng lên.

Sau khi một viên thần hạch triệt để trở thành tro tàn, Sở Phong cảm thấy tinh thần sảng khoái, ngay cả lỗ chân lông cũng đang dâng lên năng lượng thần tính hùng hồn, thực lực của hắn tăng lên một mảng lớn!

Hắn quả quyết đập nát viên thần hạch thứ hai, sau đó bắt đầu hấp thu, nhục thể và hồn quang của hắn đều đang phát run, trong tiến hóa, loại thực lực tăng trưởng quá nhanh này khiến cho hắn có một loại cảm giác thỏa mãn và bội thu.

Tiếp tục như vậy, hắn sẽ mạnh lên trông thấy, tuyệt đối không phải thần chỉ trên ý nghĩa bình thường, vừa thành Thần là lại bắt đầu tiến hóa!

Ở trước người hắn có một đống thần hạch, đều hấp thu hết, chính Sở Phong cũng không cách nào xác định có thể trưởng thành đến mức nào!

Hắn biết sẽ phải rời khỏi, trảm thần phi thiên, đi tìm người dương gian tính sổ!

Thêm một viên thần hạch màu hổ phách bị Sở Phong dùng kiếm khí cắt ra, sau đó bị Tiểu Lục Đạo Thì Quang Thuật của hắn phân giải, giống như một mảnh mưa màu vàng kim xuất hiện, vẩy xuống vùng đất này, rất lộng lẫy và óng ánh.

Thân thể Sở Phong như là bụng không đáy ăn hoài không no, tất cả lỗ chân lông giãn ra, hấp thu toàn bộ quang vũ vật chất thần tính, bên cạnh hắn có Linh Vụ màu vàng kim bốc hơi, rất là mông lung và xán lạn.

Đây là viên thần hạch thứ bảy mà hắn hấp thu, cho dù là không trọn vẹn, thế nhưng nhiều như vậy góp vào một chỗ thì cũng đáng sợ, đủ để tạo ra được ba bốn vị thần chỉ.

Còn một viên cuối cùng, tương đối hoàn chỉnh, hình dạng như một trái tim màu vàng kim, mang theo sức sống mạnh mẽ, và còn tràn ngập năng lượng thần tính, nồng đậm độ cao đến kinh người.

Sở Phong không do dự, đưa tay cắt đứt lần nữa.

Rất nhanh, hắn bị ký hiệu trật tự màu hoàng kim hóa thành quang vũ bao phủ, như là từng ngôi sao nhỏ sáng chói nhảy lên chung quanh hắn, được Sở Phong cảm ngộ, hấp thu.

Hắn đột nhiên tăng mạnh trong lĩnh vực thần chỉ, thực lực phát triển với tốc độ kinh người, đây nhất định không là Thần cảnh bình thường, hắn cảm thấy nếu như nhất định phải phân chia thì hắn tiếp cận lớp người nổi bật trong nhóm thần chỉ, cũng chính là - Thần Tướng!

Cuối cùng, hắn vươn người đứng dậy, đã phân giải tất cả thần hạch, luyện hóa thành vật chất thần tính, dung nhập vào máu thịt và hồn quang của bản thân.

Hiện tại bên trong mỗi tấc máu thịt của Sở Phong đều ẩn chứa năng lượng thần tính vô cùng sung mãn, một khi bộc phát ra, tùy ý tru sát một tộc dễ như trở bàn tay.

Bình Luận (0)
Comment