Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2019 - Chương 2019: Âm Phủ Này Không Phải Là Đại Âm Phủ Thật Sự

Thánh Khư Chương 2019: Âm Phủ này không phải là Đại Âm Phủ thật sự

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cảnh giới hiện tại của hắn là chuẩn cấp Thần Vương, không còn là hắn của một năm trước, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Đao, Thiên Lôi, Bỉ Ngạn Hoa tự bạo, nhìn người bên cạnh lần lượt chết đi. Hiện tại hắn muốn… chém Thần!

"Tình hình hiện tại sao rồi?" Sở Phong hỏi Yêu Tổ Chi Đỉnh, muốn biết tình hình gần đây.

Trước khi hắn rời đi, đã biết rõ thông đạo đến dương gian có thể duy trì thời gian hơn một năm, cho nên hắn đã biến mất một năm, đi đến dị vực tăng thực lực lên trước, chuẩn bị gấp rút về trước khi người dương gian hoàn toàn rời đi, giải quyết một vài người.

"Tình hình có chút phức tạp."

Sau một năm, Yêu Tổ Chi Đỉnh không có nhiều thay đổi, nó vẫn canh giữ ở đây, sẵn sàng đón hắn trở về, cuối cùng thành công tiếp đón Sở Phong về.

Cho dù ngươi mạnh đến mức nào, nếu không có người thế giới này tiếp dẫn, mạnh như Thần cũng không cách nào vượt qua ranh giới trở về.

"Đông!"

Hồn Chung chấn động, hiển nhiên đó là tiếng động của hồ ly đá và tiểu Chu Tước ầm ĩ, trực giác của Thiên Tôn què chân rất mạnh, cảm giác đã xuyên qua kết giới thành công, tiến vào Âm Phủ.

Sở Phong thả hai người từ trong Hồn Chung ra, đồng thời hồn quang của hắn cũng trở về thân thể, thoải mái hơn rất nhiều.

"Thật lạnh!"

Tiểu Chu Tước vừa bước ra đã cảm thấy lạnh run, vì yên ổn Sở Phong đã trực tiếp áp chế nàng xuống trạng thái Á Thánh, sợ gặp phải chuyện không may.

Nàng vẫn luôn sinh sống ở dị vực, đây là lần đầu tiên đi vào vũ trụ lạnh lẽo như vậy, có chút không thoải mái.

Thiên Tôn què chân thì bình tĩnh hơn, con đường nó đi rất dài, cho dù là khi ở dương gian, cũng đã từng đi qua một vài nơi cực âm, còn lạnh lẽo hơn cả Âm Phủ.

Lúc này, nó đang nhận thức, đang trải nghiệm, đang hiểu biết tình hình thực tế của vũ trụ này, nó thật sự đã thoát khỏi dị vực, thành công bước qua kết giới.

Điều này có nghĩa là, lần đầu tiên nó thoát khỏi sự giam cầm của sư tôn, cuộc đời sẽ xuất hiện bước ngoặt, cũng sẽ phá vỡ số mệnh kia!

"Nơi này chính là Âm Phủ sao?" Tiểu Chu Tước chớp đôi mắt to, tò mò nhìn tất cả mọi thứ.

Yêu Tổ Chi Đỉnh đang tính nói chuyện với Sở Phong, đột nhiên nhìn thấy nhiều hơn hai sinh linh. Nó đột nhiên câm miệng, không nói thêm câu nào.

"Không phải Âm Phủ." Thiên Tôn què chân đột nhiên mở miệng.

Chuyện gì vậy? Ban nãy Sở Phong còn đang muốn giới thiệu tình hình cụ thể và một vài chuyện cần chú ý cho tiểu Chu Tước và hồ ly đá, nhưng không ngờ lại nghe được một câu như vậy.

Đây không phải là Âm Phủ sao? Chẳng lẽ quá trình trở về của hắn xảy ra vấn đề, bị người khác tính kế?

Nháy mắt, trong lòng Sở Phong run lên, vô cùng cảnh giác, mở hỏa nhãn kim tinh, nhìn về phía Yêu Đỉnh, nhưng mà... không sai.

Hắn nghi ngờ nhìn về phía hồ ly đá.

"Đại đạo bị hư hại, khuyết thiếu trật tự nghiêm trọng, quan trọng nhất là thế giới này quá nhỏ, so với vũ trụ, không bằng nói đây là một không gian lạnh lẽo nhỏ hẹp.”

Thiên Tôn què chân rất bình tĩnh, nói ra những lời như vậy.

Điều này khiến Sở Phong giật mình, đồng thời khiến Yêu Tổ Chi Đỉnh ngạc nhiên.

"Đây không phải Âm Phủ sao, có sai lầm gì không?" Yêu Tổ Chi Đỉnh khó hiểu.

Sở Phong suy nghĩ, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy chuyện này.

Đồng thời, hắn nghĩ đến Thái Vũ Thiên Tôn, lần trước cũng đã nhắc đến một chút, nói đây là một không gian nhỏ hẹp, là một bãi tha ma, nghi ngờ nơi này có phải là Âm Phủ không?

Hiện tại xem ra, lẽ nào thật sự có chút vấn đề?

"Ta nghĩ đến một vài chuyện xưa." Hồ ly đã không muốn nhớ về vị sư phụ kia của nó, nhưng rồi lại không thể không nhắc đến.

Năm đó, khi sư phụ nó và một vị Đại Năng khác luận đạo, từng nhắc đến, có dương thì sẽ có âm, trời sinh đối lập, dương gian rực rỡ như vậy, Âm Phủ cũng sẽ không yếu kém.

Hồ ly đá nói: "Sư phụ ta khi đó đang suy diễn về Âm Phủ."

Sở Phong nghe vậy, nhíu chặt mày.

"Ta có cảm giác, Âm Phủ theo lời sư phụ ta nói không phải nơi này." Thiên Tôn què chân rất nghiêm túc.

Đương nhiên, sư phụ nó chưa bao giờ rời khỏi dương gian, chưa từng đích thân đến vũ trụ này, lần này sau khi hiểu rõ tình hình cụ thể và tỉ mỉ của đám người dương gian, chắc là sẽ có suy diễn sâu sắc hơn.

Có điều, hồ ly đá là kẻ bị ruồng bỏ, không có tư cách biết chuyện phía sau.

"Âm Phủ này không phải Âm Phủ thật sự?" Yêu Tổ Chi Đỉnh chết lặng, nếu đây không phải Âm Phủ thật sự thì phải làm sao đây?

Hồ ly đá nói: "Trên lý thuyết, phải tồn tại một Đại Âm Phủ, to lớn và u ám, cực kỳ cũ kỹ, đối lập với dương gian."

Chuyện này khiến cho thân thể Sở Phong phát lạnh, chuyện này thật kinh khủng!

Hồ ly đá rất nghiêm túc nói: "Có điều, lý luận về Đại Âm Phủ kia, nó thật sự không có bằng chứng xác thực, mà chỉ là sự suy diễn của Đại Năng thôi.”

Loại lý luận này, khó có thể tìm ra bằng chứng xác thực để chứng minh.

Bởi vì không ai có thể đến Đại Âm Phủ.

Ít nhất, sinh vật cấp Thiên Tôn này vốn không thể làm được, cũng chưa từng hiểu rõ, Âm Phủ trong hiểu biết của họ chỉ là một "bãi tha ma".

Sở Phong sững sờ hồi lâu, cái suy diễn kia rất có lý, có âm thì sẽ có dương, nếu tồn tại một dương gian rực rỡ diện tích vô tận, trên lý thuyết cũng phải có một Đại Âm Phủ phồn vinh đến mức đáng sợ.

Trước kia hắn vẫn cảm thấy bất công, cũng cảm thấy không đủ, vì sao vũ trụ này của bọn họ kém dương gian quá xa, cái gọi là Âm và Dương này quá mất cân bằng!

Hiện tại, hắn có chút bừng tỉnh, nếu lý luận kia không sai lầm, Đại Âm Phủ còn chưa từng xuất hiện!

Nghĩ kỹ lại, thế giới này của bọn họ đổ nát, không gian có chỗ khuyết thiếu, tiến hóa giả nơi này thật sự có chút đáng thương, dưới danh nghĩa Âm Phủ, bị người dương gian trấn áp.

"Đại Âm Phủ…" Sở Phong như lạc vào cõi hư không, suy nghĩ thời gian rất lâu.

Sau đó, hắn tỉnh táo lại, hôm nay mới trở về, sao lại ngẩn người? Chuyện quan trọng hiện tại cũng không phải chuyện này, khi nào có thời gian lại thảo luận với Thiên Tôn què chân.

Hắn đã ở dị vực trăm năm, thế giới này mới chỉ trôi qua một năm, có xuất hiện thay đổi gì không?

Hắn vội vàng hỏi Yêu Tổ Chi Đỉnh, người dương gian có đến vũ trụ này lần nữa không?

"Đúng vậy, bọn họ lại phái người đến đây." Yêu Tổ Chi Đỉnh báo cáo chi tiết cho hắn biết.

"Ta muốn chém sạch bọn chúng!" Sau khi Sở Phong nghe xong, hai mắt bắn ra mũi nhọn, nhưng hắn đã khống chế chính mình rất tốt, không bùng nổ dao động năng lượng cấp Thần.

Hắn lo lắng, lo cho tiểu đạo sĩ nhất, cha mẹ không còn, Tần Lạc Âm chết, bằng hữu cũng không còn, chỉ còn lại một đứa nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment