Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2028 - Chương 2028: Phụ Tử Liên Thủ Giết Thần (1)

Thánh Khư Chương 2028: Phụ tử liên thủ giết thần (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bình thường mà nói thì xác thực là như vậy, bởi chẳng người nào có thể đột phá lĩnh vực cấp Thánh để lên cảnh giới Ánh Chiếu trong thời gian một năm ngắn ngủi như vậy, chuyện đó căn bản không thực tế.

Lão quái vật tóc tai bù xù liền bước lên trước, lạnh lùng quan sát Sở Phong, ánh mắt giống như đang nhìn người chết, đối phương giết tới như thế, tàn sát tộc lão như thế, việc này đối với lão mà nói thì tuyệt đối không thể khoan dung!

Lão không hề cho rằng lúc trước tộc mình quyết định làm kẻ phản bội là tội lỗi nhường nào, người bên cạnh Sở Phong rốt cuộc chết bao nhiêu, lão đều không để ý.

Trong lòng lão chỉ có bốn chữ mạnh được yếu thua, cảm thấy cho dù đối phương có chết thì cũng là đáng đời, hơn nữa càng tôn lên lựa chọn của Thiên Hải Tộc lão là đúng đắn, rất khôn ngoan mà đầu quân cho cường giả một phương.

Hiện tại, lão cho rằng Sở Phong chỉ là một tên yếu xìu không biết trời cao đất dày, dám tìm đến tận cửa chính là hành động sớm đi đầu thai.

Đùng!

Lão ta đánh một chưởng về phía trước, pháp tắc nở rộ, quang mang chiếu rọi hư không, trước tiên lão muốn giam cầm Sở Phong trong đó, sau đó sẽ đánh hắn thành bụi phấn.

Thế nhưng rất nhanh thì lão đã cảm nhận được có gì không đúng, sau khi bản thân bạo phát ra năng lượng cấp Ánh Chiếu nhưng đối phương vẫn lù lù bất động, hơn nữa còn vững tựa Thái Sơn.

Ngược lại, Sở Phong đưa ra một tay, một trảo đã tóm gọn lão, trực tiếp lôi lão qua bên đó, động tác nhẹ nhàng thong dong, nháy mắt đã khiến da đầu lão tê dại, khắp người nổi đầy da gà da vịt.

Sau đó, nhục thân và hồn quang của lão bắt đầu đứt thành từng khúc, rất nhanh đã tan rã và nổ tung.

“Cùng là cường giả Ánh Chiếu, thế nhưng lão cùng với mấy người Lôi Công hay Thiên Đao lại làm ra những chọn lựa không giống, loại người như lão có chết hàng vạn lần cũng không đủ chuộc tội!” Âm thanh Sở Phong lạnh lẽo tựa sấm sét bổ xuống, rúng động cả vũ trụ.

“Ngươi... chẳng lẽ là Thần? Aaa!” Lão quái vật Thiên Hải Tộc tức thì kêu thảm, người trẻ tuổi kia sao có thể tiến đến trình độ mạnh mẽ bực này? Lão không có cách nào tin được, Sở Phong lại giết lão dễ dàng như giết một con chó!

Sở Phong vẫn luôn rất thận trọng, lo sợ bản thân một khi để lộ năng lượng cấp Thần thì sẽ bị Đại Uyên cắn nuốt, bởi thế mà đa số thời gian hắn đều tự thu liễm.

Cho dù lúc này có ra tay thì cũng chỉ dùng năng lượng đến cấp bậc Ánh Chiếu, nhưng chỉ cần cần dựa vào các loại kỹ xảo cũng đã đủ khiến lão quái vật kia thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Phịch một tiếng, cổ tổ của Thiên Hải Tộc đã hóa thành một đám bụi máu, sau đó bị đốt thành tro.

Tiếp theo, Sở Phong liền lật tay vỗ ra một chưởng nữa, thành lớn trong hải vực phía xa lập tức sụp đổ, tổ địa nổ tung, không biết có bao nhiêu cường giả Thiên Hải Tộc chết thảm.

Sở Phong lãnh khốc vô tình, không hề có chút đồng tình nào. Lúc này đây, hắn chính thức hóa thành đại ma vương!

Tinh hệ Thương Lan, trên một hành tinh rộng lớn, tuyết trắng tựa lông ngỗng đang bay múa, tuyết dày đến nỗi bao phủ khắp mấy chục vạn dặm non sông.

Rất ít người biết rằng nơi này cũng có thần tọa trấn!

Sở Phong đến đây chuẩn bị giết thần, đồng thời cũng thanh tẩy hết bè lũ phản bội.

Sơn mạch Lôi Minh, rất nhiều núi tuyết cao đến mấy vạn trượng, hùng vĩ mà trang nghiêm, gió tuyết khuấy động giống như tiếng sấm sét nổ vang, âm thanh đinh tai nhức óc, hơn nữa còn có khu vực tuyết lở như biển.

Người bình thường căn bản không dám lại gần nơi này, ở đây có cung điện huyền băng sừng sững tọa lạc liên miên không dứt.

Trong đó có một đỉnh núi cao nhất, trong cổ điện băng tuyết kia có một vị thần đang ngồi xếp bằng, bởi vì sự có mặt của thần mà băng tuyết của sơn mạch này lại càng khắc nghiệt hơn.

Người kia là một nam tử, trông dáng vẻ chừng khoảng ba mươi mấy, oai hùng nhiếp người, mái tóc rối tung, ở trần nửa trên để lộ ra làn da màu đồng cổ, khiến người ta có cảm giác cực kỳ áp bách.

Người nọ rất thất vọng, Băng Thần Cung cũng được tính là đạo thống đỉnh cấp xếp trong hai mươi mấy đạo thống đứng đầu của vũ trụ âm gian, thế nhưng lại không có cách nào mang lại tin tức mà y muốn.

“Thần linh tại thượng, tộc ta đang rất cố gắng, gần đây vẫn luôn ra sức tìm kiếm hài tử của Sở Phong!”

Một lão giả quỳ rạp trên đất, lời nói vô cùng kính cẩn, còn mang theo vẻ sợ hãi, đồng thời cũng tỏ rõ bản thân có chút manh mối.

“Niệm tình các người đã sớm đầu quân, ta sẽ không trách các ngươi. Chỉ có điều, nếu trong thời gian gần đây vẫn không có bất cứ tiến triển gì, vậy thì đừng mong cả tộc có thể bước chân vào dương gian, hơn nữa tộc ngươi còn phải trả giá lớn!” Thần đang ngồi xếp bằng trong cổ điện băng tuyết kia lên tiếng.

“Vâng!” Sau khi lão cung chủ của Băng Thần Cung dập đầu tạ ơn liền ngẩng đầu lên, dáng vẻ muốn nói lại thôi.

“Ngươi muốn nói cái gì?”

“Ta cảm thấy chúng ta có thể ra tay từ Địa Cầu để ép Sở Phong xuất hiện.” Lão giả Băng Thần Cung nêu ý kiến, sau lưng lão còn có mấy vị trưởng lão khác, ai nấy cũng gật đầu không thôi.

“Ta đã nói qua, nơi đó không thể động vào!” Tiến hóa giả cấp Thần của dương gian ngồi xếp bằng trong cung điện lộ ra dáng vẻ nghiêm túc, nói: “Ta cũng muốn huyết tẩy nơi đó, thế nhưng mấy vị Thiên Tôn đã hạ pháp chỉ, không được đến gần viên tinh cầu kia, tránh cho xảy ra chuyện lớn.”

Lão cung chủ của Băng Thần Cung im lặng sợ hãi, đồng thời cũng cảm thấy rất tiếc nuối. Bởi nếu có thể ra tay từ Địa Cầu thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng mà ngay cả Thiên Tôn dương gian cũng kiêng kỵ Địa Cầu, đây là bí ẩn nhường nào mà lại dọa người như thế, khiến cho trên dưới Băng Thần Cung bất an không thôi, cảm thấy có chút đáng sợ.

“Cửa vào luyện ngục nằm ở nơi đó, đại năng đều không muốn nói nhiều đến, nơi kia cất giấu khủng bố lớn.” Trong cung điện, vị thần kia khẽ nói, y nhíu mày, bởi khi bản thân đang nói ra những lời kia, y liền bất giác hãi hùng khiếp vía. Bởi vì trước đó có một vị Thần Vương đã kể cho y nghe chút chuyện xưa, khủng bố đến nỗi khiến y cảm thấy tê cả da đầu, toàn thân rét lạnh.

“Chúng ta nhất định có thể đem được huyết mạch duy nhất của Sở Phong đến đây!” Lão cung chủ Băng Thần Cung thề thốt lên tiếng.

Mà vị thần tóc tai rối loạn kia chỉ khẽ đáp: “Ừ, thời gian không còn nhiều lắm, Thiên Tôn sẽ không rời dương gian nữa, chỉ có thể dựa vào chúng ta vận dụng hết khả năng mà thôi. Nếu như thời khắc sống còn xảy ra, không cần quan tâm nhiều, tất yếu phải tận lực huyết tẩy tinh hải, ta không tin không tìm thấy bọn chúng!”

Bình Luận (0)
Comment