Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2032 - Chương 2032: Đại Âm Gian Và Đại Dương Gian Đã Từng Giao Chiến (1)

Thánh Khư Chương 2032: Đại âm gian và đại dương gian đã từng giao chiến (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Có lẽ là do nó cố ý làm ra, không muốn lúc phân ly sinh tử khiến mọi người đều ủ ê nặng nề, nó muốn mọi người lên đường vui vẻ một chút.

Thạch hồ cùng Tiểu Chu Tước bên cạnh quả thực không còn gì để nói, chỉ yên lặng nhìn hai cha con nhà này.

Sở Phong than khẽ, lấy ra hộp đá nói: “Là nó, thế nhưng không phải là bảo vật gia truyền, là ta ngoài ý lấy được.”

Tiểu đạo sĩ kinh ngạc, nó quả thực chỉ muốn hòa hoãn bầu không khí mà thôi, không muốn mọi người tràn ngập ưu thương như thế, kết quả Sở Phong lại thực sự nói cho nó, thỏa mãn tâm nguyện nho nhỏ bấy lâu của nó.

“Tiền bối, ngày có thể nhìn ra đây là thứ gì không?” Sở Phong hỏi thạch hồ.

“Hiện tại ta ở trạng thái này, còn có thể nhìn ra được thứ gì cơ chứ.” Thực ra trong lòng Thiên Tôn hồ ly rất ngứa ngáy khó nhịn, thế nhưng lại không có cách nào nghiên cứu, chỉ có thể nhìn vật kia một hồi lâu, sau đó liền có loại hoài nghi cùng phỏng đoán.

“Chẳng lẽ mặt tường kia năm đó chỉ có một mặt của hộp đá này?!” Nó ngạc nhiên nói.

“Ài. Ta sắp phải đi chuyển sinh rồi, cho dù có biết bảo vật gia truyền nhà chúng ta là gì thì cũng vô dụng a, kể cả cha có đưa cho ta thì ta cũng không cách nào mang theo lên đường a!” Tiểu đạo sĩ tiếc nuối.

Nó có thể lần nữa được sinh ra ở dương gian, nhưng mà hộp đá này làm sao mà sinh ra được!

Sau đó Sở Phong liền làm thí nghiệm, dùng hộp đá thu lấy pháp chỉ Thiên Tôn trên con thuyền kia, nhìn xem nó có thể đối phó lại hay không.

Vèo một tiếng, nửa tấm pháp chỉ còn sót lại trên con thuyền đỏ thẫm kia đã được thu vào hộp đá. Cho dù tiến vào trong hỗn độn thì lá bùa cũng có thể bị hộp đá áp chế bên trong, trong lòng hắn không khỏi có chút vui vẻ.

Ở âm gian, lá bùa của Thiên Tôn không có cách nào phát uy, nhưng ở vũ trụ hỗn độn thì lại khác, hoàn toàn tương phản.

Sau đó, Sở Phong liền lên đường, hắn không sử dụng con thuyền kia của người dương gian, chỉ tự thu bản thân vào trong hộp đá, sau đó mở ra một khe hở, vượt qua biển hỗn độn.

Cứ như vậy, Sở Phong một mình cô độc lên đường.

Tại biên giới của vũ trụ âm gian, Chu Diễm, thạch hồ và tiểu đạo sĩ đang kiểm kê lại vật phẩm mà Sở Phong để lại, trong đó có không ít đồ tốt, có các loại binh khí và khí vật, trong đó có một số là thần khí mang ra từ trong dị vực.

Một quả trứng bằng đá đã khơi dậy sự chú ý của Thiên Tôn què chân.

Đây là thạch noãn (1) mà Sở Phong đã có được khi đi ngang quang tinh cầu Phi Hoàng lúc trước, nơi đó từng là đại bản doanh của Bất Tử Điểu âm gian, thế nhưng tộc này đã diệt vong theo năm tháng đằng đẵng.

(1)Thạch noãn: Quả trứng đá.

“Quả trứng này... có chút cổ quái, là trứng của Bất Tử Điểu?!” Thạch hồ kinh ngạc hô lên.

...

Vô số năm tháng trong hỗn độn, một hộp đá cao ba tấc cứ như vậy mà xuyên qua, tốc độ rất nhanh, trong đó có một mặt tỏa ra ánh sáng yếu ớt, hoa văn ẩn hiện.

Sở Phong một mình lên đường giết đến trong vũ trụ hỗn độn!

Lần này hắn thực sự muốn đại khai sát giới, bởi vậy mới cô độc một mình tiến vào hỗn độn, tuyệt đối sẽ không cho kẻ nào trốn thoát, hắn muốn buông tay đánh cược một lần!

Hộp đá mở ra một khe hẹp, Sở Phong đang chăm chú quan sát hết thảy ở bên ngoài, bên cạnh khe hở có dán một nửa pháp chỉ của Thiên Tôn, tình huống lúc này cũng được coi như an toàn.

Ầm ầm!

Xuyên hành trong hỗn độn quả thực rất nguy hiểm, cách đó không xa còn có sấm sét vạn trọng, hắn nhìn thấy rất rõ quang điện chói mắt nơi đó, đồng thời cũng tin chắc, cho dù là thần linh xông vào thì cũng bị đánh đến hình thần câu diệt.

Vùng đất hỗn độn vẫn còn giữ lại một vài phong cảnh nguyên thủy trước khi khai thiên lập địa, cũng bởi thế mà càng đặc biệt nguy hiểm, gặp trúng cái gì cũng có khả năng.

Tất nhiên, thứ khiến cho mọi người mong chờ nhất vẫn là tiên thiên chi vật sinh trưởng trong hỗn độn, ví dụ như tiên thiên hồ lô, ví dụ như gốc cây có kết ra các loại kiếm thai.

Đã từng có người dương gian phát hiện ra một gốc cây màu đỏ vàng ở trong biển sấm sét của hỗn độn, sau đó hái được một thực quả hình khiếm thai trên đó, kết quả thanh kiếm kia sắc bén không gì sánh được, một khi chém ra thì mọi vật đều vỡ vụn.

Cũng bởi vậy mà thanh kiếm thai kia không biết đã nhuốm bao nhiêu máu của các vị Thiên Tôn!

Sở Phong không gặp được đồ vật cứu cực như thế. Trên thực tế, cho dù hắn có gặp thì cũng chẳng có cách nào lấy được, một khi dám ra tay ắt sẽ bị thiểm điện trong hỗn độn đánh chết.

Hoặc cũng có thể bị binh khí thực vật như vậy trấn sát.

Nhưng phàm là thực vật tiên thiên có lai lịch lớn đều rất khó hái được, năm đó có người vì muốn ngắt một lọ Dương Chi Ngọc Tịnh trên một gốc cây tuyết trắng trong hỗn độn, ngay cả Thiên Tôn cũng rơi vào thảm trạng cả người đẫm máu, có thể thấy được tình huống đáng sợ cỡ nào, cuối cùng có đại năng tự mình ra tay mới có thể hái xuống, thế nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ.

Tương đối mà nói, vùng đất hỗn độn này vẫn tính là tốt, bởi vì có cái gọi là phù văn lôi đình tàn khuyết hoặc không hoàn chỉnh, nếu không thì uy năng sẽ càng đáng sợ.

Ít nhất thì vùng hỗn độn bên ngoài đại dương gian so với nơi này chắc chắn còn khủng bố hơn gấp nhiều lần, tất nhiên là đồ vật tiên thiên kết ra cũng bao hàm phù văn hoàn chỉnh hơn, uy năng theo đó mà càng thêm lợi hại.

Loại lữ hành này rất nhàm chán, cũng rất buồn tẻ, Sở Phong không hề phát hiện bất cứ vật tạo hóa nào, trên đường chỉ có hỗn độn.

“Hửm?!”

Bỗng nhiên, ngay trong giây phút hắn cảm thấy nhàm chán liền cảm giác được tình huống có chút không đúng. Hộp đá phát sáng, không phải là một mặt mà tổng thể đều tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, tất cả đều là do hắn quan sát được từ trong khe hở.

Toàn bộ vách trong của hộp đá đều có vẻ hơi sáng lên!

Tất nhiên, mọi thứ chỉ dừng lại ở đó, cũng không có quang mang trỗi dậy.

Gần như là trong cùng lúc, hắn cảm thấy một cỗ khí tức đè nén ập đến khiến người ta cảm thấy nguy hiểm tột độ, sau đó hắn liền trông thấy một màn cảnh tượng khó mà quên nổi.

Xuyên qua khe hở của hộp đá, hắn trông thấy hỗn độn phía trước biến mất, bị thanh không, thứ gọi là sương hỗn độn vậy mà không có cách nào lại gần!

Hai mắt hắn lập tức tỏa ra hai luồng phù hiệu màu vàng, xuất hiện hoa văn dày đặc xen lẫn với chùm sáng, hắn ngưng mắt nhìn phía trước, sau khi đạt đến cấp bậc Thần Vương chân chính, uy năng Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn lại càng thêm kinh người.

Bình Luận (0)
Comment