Nơi này rất im ắng, người của những thế lực khác đều bị dọa chạy.
“Đừng giết chúng tôi, chúng tôi có thể nói cho cậu biết một bí mật lớn.” Ông già tóc vàng nói, ông ta rất sợ hãi, không còn cách nào khác, ông ta đành thử đàm phán với Sở Phong.
Sắc mặt của Sở Phong lạnh nhạt, hắn im lặng không nói gì.
“Chúng tôi biết một con đường bí mật, đi qua một thung lũng sương mù, có thể nháy mắt đi từ Châu Âu đến nơi này.” Ông già nhanh chóng nói.
Điều này khiến Sở Phong giật mình, đây tuyệt đối là sự kiện lớn, xuyên qua một thung lũng sương mù là có thể đi từ phương tây đến phương đông?
“Cậu hãy thả chúng tôi trước, đến khu vực an toàn, tôi mới có thể nói cho cậu biết.” Ông già cắn răng nói.
“Không muốn nói thì chết đi, trong rừng này rất nhiều người, sẽ có người đồng ý nói.” Sở Phong bình thản nói.
Ông già gào thét, nhanh chóng biến hóa, trên đầu ông ta mọc ra sừng ác ma, thân thể bao trùm vảy đen, thân thể phình to.
Người trung niên tóc vàng kia càng kỳ lạ hơn, thân thể màu trắng bạc, hiện ra vẻ sáng bóng của kim loại, bỗng nhiên ông ta lao đến, liều mạng với Sở Phong.
Thực sự, hai người này rất mạnh, nhưng đối với Sở Phong họ chẳng là gì, họ bị đụng nứt da toàn thân, ho ra máu.
Phù phù!
Cuối cùng, đầu của hai người bị Sở Phong chém bay không chút lưu tình, kết thúc trận chiến.
Âu Dương Thanh, Đỗ Hoài Cẩn vọt đến, họ vô cùng kích động, nhìn thấy Sở Phong chết rồi sống lại là tin tức tốt nhất.
Sở Phong cảm thấy vô cùng mệt mỏi, hắn ngồi trên thi thể sói, chiến đấu liên tiếp khiến hắn tiêu hao quá nhiều thể lực.
Tinh thần của Thuận Phong Nhĩ Âu Dương Thanh rất tỉnh táo, anh ta bắt đầu tiếp tục quay, nhưng Sở Phong không cho anh ta quay mình, ngồi ở nơi xa nghỉ ngơi, khôi phục tinh lực.
Bên ngoài, bất chợt thấy video phát trực tiếp lại xuất hiện, bỗng vô cùng hồi hộp, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm màn hình.
“A, đây là……”
Trên mặt đất là từng cỗ thi thể, hơi dọa người.
“Trời ơi, kia không phải những tội phạm truy nã ở Châu Âu sao? Sao họ lại xuất hiện ở đó?”
Có người kêu lên sợ hãi, nhận ra mấy kẻ đứng đầu người phương tây là những tên tội phạm đã bị truy nã nhiều năm, bây giờ lại trở thành dị nhân.
“Vừa rồi là bọn họ bắn lén sao?”
“Đúng thế, bọn họ đều chết hết rồi. Có nghĩa là……”
Bên ngoài, rất nhiều người đang suy đoán, trên internet vô cùng sôi nổi.
Diệp Khinh Nhu và Trần Lạc Ngôn đuổi giết, giết những kẻ chạy trốn đến ngoài bìa rừng. Không ngờ có một nhóm người xông ra, tiếp ứng cho những người còn sót lại.
Những chuyện xảy ra sau đó càng làm cho nhóm người kia sợ hơn, bên ngoài núi lớn, trực thăng vũ trang xuất hiện, điên cuồng bắn phá bọn chúng.
Quân đội xuất hiện, bao vây bọn chúng.
Nhóm người này không biết rằng, chuyện trong núi được phát trực tiếp, kinh động khắp nơi, không chỉ người thường phẫn nộ mà người trong quân đội cũng nổi giận.
Cách đây không lâu, Thương Lang “bị giết” ở đây, cách xa nơi có phóng xạ vẫn có quân đội đóng quân, sợ xảy ra chuyện bất trắc. Bây giờ tin tức truyền ra, quân đội phái dị nhân trong quân đội tới.
Có thể nói, nhóm người này vô cùng xui xẻo, muốn trốn cũng không thoát.
“Sau khi điều tra, kẻ đứng đầu bọn họ là những tội phạm truy nã ở phương tây. Hơn nữa, họ còn nắm giữ một lối đi bí mật……”
Sau khi bắt những người này làm tù binh, tin tức thu được khiến người ta khiếp sợ.
Núi rừng yên tĩnh lại, không còn ai dám nhìn trộm Thương Lang nữa, người của các thế lực khác hay đám người tây kia đều bị doạ chạy mất rồi.
So với không khí căng thẳng khi chiến đấu vừa rồi, bây giờ khu rừng trở nên vô cùng an tĩnh.
Đỗ Hoài Cẩn và Âu Dương Thanh mất rất nhiều sức lực mới lôi được cặp răng nanh sói cắm trong núi đá ra, họ hết cả hồn, cặp răng nanh này nhìn thật đáng sợ.
Kích cuối cùng trước khi chết của Thương Lang quả thực vô cùng mạnh mẽ, nó bắn cặp răng nanh ra, xuyên qua tảng đả lớn, cắm vào ngọn núi.
Cặp răng nanh này dài chừng hơn một mét, to hơn cánh tay, cực nặng.
Do quá trình tái sinh của Thương Lang bị thất bại, vì thế cặp răng nanh của nó mới thành hình thôi, chúng vẫn chưa mọc dài đến mức lớn nhất. Nếu thành công, cặp răng nanh này còn to hơn nhiều.
“Sao tôi vẫn cảm thấy trong này ẩn chứa năng lượng thần bí nhỉ?” Âu Dương Thanh nghi ngờ.
Sở Phong nhận lấy, gật đầu nói: “Sức sống bừng bừng.”
Hắn nghĩ rằng, điều này có liên quan đến sự tái sinh của Thương Lang, cái gì đó chứa sức sống nồng đậm, năng nanh này có thể mài thành vũ khí cứng cáp hoặc chế thành trang sức để đeo.
Hắn quyết định chế thành một vài chuỗi hạt, trang sức đeo cho cha mẹ, chắc chắn có lợi.
Đây là thú vương, bất cứ thứ gì trên người đó đều có giá trị nghiên cứu, đừng nói tài phiệt, các nước cũng rất muốn có được nó.
Diệp Khinh Nhu và Trần Lạc Ngôn đã trở lại, kết quả cuộc chiến khá tốt. Trong quá trình truy kích gần như đã tiêu diệt được tất cả những kẻ chạy trốn, những kẻ còn sót lại đều đã giao cho quân đội xử lý. Tóm lại vẫn phải lưu lại một vài người sống để thẩm vấn.
Lúc này, kết quả cuộc chiến khiến người ta kinh sợ, Thương Lang Vương bị Sở Phong giết chết, không gây xôn xao không được, chắc chắn bên ngoài đang vô cùng ồn ào.
Mấy người nhìn Sở Phong chằm chằm như nhìn quái vật, tình hình chiến đấu vừa rồi như còn hiện lên trước mắt, khiến họ vô cùng chấn động.
“Được rồi, đừng nói gì nữa, uống mấy bát máu của thú vương trước đi.” Sở Phong nói.
Lời nói này của Sở Phong khiến mắt của nhóm người đều sáng lên.
Sở Phong cười ha ha, bảo mấy người đi tìm ấm nước, hứng máu của Thương Lang Vương.
Khi quân đội và chuyên gia chạy tới, đúng lúc thấy nhóm người đang chạm cốc, chuẩn bị uống máu của thú vương.
Một ông già bị dọa hết hồn, cuống quít hét lên: “Không được uống, chưa xử lý uống vào sẽ có hại cho thân thể.”
Ông ta là người phụ trách trong một phòng thí nghiệm hàng đầu trong nước. Ông ta mang theo một nhóm người chạy tới, thở hồng hộc, sắc mặt trắng bệch.
Ông già tóc hoa râm cũng không biết nói gì hơn, ông ta chưa thấy người lớn mật như thế bao giờ, trực tiếp uống máu thú vương, quá mạnh mẽ.
Hiện tại, máu của thú vương rất hiếm, một số phòng thí nghiệm hàng đầu trong nước đều cạnh tranh kịch liệt, họ đều muốn nghiên cứu ra thành quả. Dưới cái nhìn của họ bất luận loại máu nào cũng là vô giá.
Thế mà mấy người này to gan, trực tiếp cầm ấm lớn uống, thực sự dọa chết người.
“Thực sự không thể uống sao?” Âu Dương Thanh nghi ngờ, buông ấm nước xuống.
Trên thực tế, mấy người bọn họ cũng không thực sự muốn trực tiếp uống, sợ xảy ra chuyện, vừa rồi chỉ thử mà thôi.
“Máu của thú vương thực sự giúp người ta tiến hóa. Nhưng cần phải tinh chế vật chất hữu hiệu, kết hợp với một số thuốc khác. Nếu không hiệu quả sẽ không lớn.” Ông lão kiên nhẫn giải thích.
Ông ta không dám thờ ơ, mấy người này là người có công lớn. Hơn nữa, cấp trên đã lên tiếng, sau khi tinh luyện ra nhân tố hữu hiệu trong máu thú vương phải đưa cho những người này dùng trước.
Sở Phong ngồi ở nơi xa, một lần nữa mặc trang phục chống hạt nhân vào, đội mũ lên, đây là Diệp Khinh Nhu tìm giúp hắn, Sở Phong không muốn bị người khác vây xem.