Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2053 - Chương 2053: Trường Sử Anh Hùng Lệ Mãn Khâm (2)

Thánh Khư Chương 2053: Trường sử anh hùng lệ mãn khâm (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ầm!

Chỉ một kích mà trời long đất lở, màn sáng ngoài lôi đài đều bị xuyên qua, đồng thời, lôi đài kịch liệt bùng nổ, lần thứ hai hình thành mười tấm màn sáng, ngăn trở năng lượng kinh khủng bên trong.

Chuyện gì xảy ra vậy? Tất cả mọi người sợ hãi.

Mặt đất sụp xuống cả mảng lớn, mọi người đều toát mồ hôi lạnh, thân thể như nhũn ra, đứng không yên.

Giữa lúc đó, khi màn sáng bị xuyên thủng, linh hồn bọn họ đều rung động, run rẩy, nhịn không được muốn thần phục, dập đầu mà lạy.

Cũng may, lôi đài vừa xuất hiện mười tấm màn sáng, chặn khí tức kinh khủng sau cùng lại.

Trên lôi đài, Sở Phong mang theo Phi Linh tiên tử trốn vào xác rùa đen vừa lớn lại vừa cổ, đây là xác của sinh vật cấp Ánh Chiếu, được hắn mang về từ dị vực.

Đồng thời, bên ngoài xác rùa đen còn có một tấm chắn, cũng là cấp Ánh Chiếu.

Chỉ có điều, cho dù là ở bên trong vỏ rùa đen, hắn cũng vẫn mang theo một tấm chắn để làm bộ phòng ngự.

Bởi vì, năm khối Tử Tinh Thiên Lôi hắn ném ra đều là cấp Ánh Chiếu.

Có thể tưởng tượng, Hồng Huyền gặp chuyện gì, đây cũng là nguyên nhân làm màn sáng lúc đầu bảo vệ lôi đài bị thủng.

Tấm khiên trắng bạc kia chia năm xẻ bảy, cuối cùng bị đánh vỡ.

Cả người Hồng Huyền cũng bay ra ngoài, đập vào cột đá bên cạnh lôi đài, cả người toàn máu, còn cháy đen, bộ chiến y hùng mạnh trên người hắn ta cũng tơi tả.

Kẻ siêu phàm như Hồng Huyền, kết quả vẫn cứ như nối gót luyện than, bị thương còn nặng hơn Phi Linh, nếu không có năng lượng trong cơ thể giúp hắn ta hóa giải, vừa mới đã có thể chết rồi.

Dù vậy, hắn ta cũng mất hơn nửa cái mạng, xương cốt khắp người gãy đứt không biết bao nhiêu cái, toàn thân đen muốn dọa người, cơ thể không tự chủ co quắp, không ngừng bị điện giật.

Xác rùa của Sở Phong cũng bị phá nát, đáng thành một cái lỗ lớn, bởi vì ở khoảng cách gần, năng lượng cấp Ánh Chiếu bạo phát không khác với công kích.

Hắn dẫn theo Phi Linh đi ra, nhìn Hồng Huyền nằm trên đất, lại nhìn bản thân một chút, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài, nói: "Chết trước khi xuất sư, trường sử anh hùng lệ mãn khâm".

Dưới lôi đài, toàn bộ lặng ngắt như tờ, thế nhưng bây giờ, một đám người Dương Gian không thể chịu đựng được, có chút không chịu nổi hắn, đây là đang châm chọc Hồng Huyền sao?

"Diệp Hạo, ngươi rất quá đáng, hèn hạ, vô sỉ, thấp kém, lại một lần nữa dùng Tử Tinh Thiên Lôi, chưa tính là bản lĩnh thật sự, hơn nữa đánh bị thương người ta mà còn thở dài như vậy, muốn nhục nhã và mỉa mai sao?" Có người quát.

"Tránh qua một bên đi, ít tự mình đa tình, là ta thương tiếc mai rùa đen, đây là sư phụ để lại cho ta, kết quả bể nát như vậy, thật đáng buồn, đáng tiếc, tội nghiệp.

Sở Phong lắc đầu thở dài, sau đó quả quyết mà tiến lên, gỡ lấy một sợi dây thừng, đem trói Hồng Huyền mang dòng máu Thiên Tôn lại, giống như trói trâu bò vậy.

Rất nhiều người nhìn tận mắt, ngay cả Hồng Huyền cũng thất bại, bị hắn bắt, thật là làm cho người ta trợn mắt há mồm, không thể tin được, đây chính là con cháu của Thiên Tôn nha.

Sở Phong mở lời, nói: "Các vị, con cháu Thiên Tôn đã thành người hầu của ta, tiên tử Dương Gian đã trở thành thị nữ của ta, nhân cơ hội này, ta có một sáng kiến, chúng ta cùng nhau làm việc lớn nào!"

Sau khi hai người nghe vậy liền kinh ngạc, Sở Phong đây là muốn làm loạn cái gì?

“Lúc này đây, chúng ta có thể cùng nhau tổ chức đại sự!” Sở Phong dõng dạc nói, dáng điệu cực kỳ phấn chấn vui vẻ.

Thế nhưng điều mà mọi người chú ý lại không nằm trong trong lời nói của Sở Phong, bọn họ vẫn luôn nhìn chằm chằm “thứ” bàn chân của hắn cơ. Chả là lúc nói hăng say đến kích động, một chân của Sở Phong đã đạp lên đống than hình người đen đen nào đó, hơn nữa còn vẫn rất thản nhiên đứng đó mà vung tay hô lớn.

Trên thực tế, đống than đen thùi kia chính là hậu nhân của Thái Võ Thiên Tôn, trong cơ thể có chảy huyết mạch của Thiên Tôn - Hồng Huyền!

Một đám người trông thấy cảnh này không khỏi trợn tròn mắt, ngay cả người dương gian cũng kinh ngạc đến đờ cả người.

“Ngươi dừng tay lại cho ta! Không, nhấc chân lên, ngươi mau đứng lên!” Có người kêu lớn, vì Hồng Huyền mà lên tiếng bất bình, thực sự lại xảy ra chuyện không có khả năng như thế? Hậu nhân của Thiên Tôn lại bị người ta coi thành đá kê chân!?

Những người khác cũng muốn cứu viện, một số người vì muốn thể hiện bản lĩnh của chính mình, bọn họ không qua tâm thành công hay thất bại, bởi vì nếu chỉ cần tỏ chút lòng thành liền có thể lôi kéo được quan hệ với hậu nhân của Thái Võ Thiên Tôn, hết thảy đều đáng giá.

Cũng có người cho rằng Tử Tinh Thiên Lôi trên người Sở Phong không thể nào nhiều như thế, sau khi chân chính tiêu hao sạch thì chỉ cần có cơ hội, dựa vào thực lực liền có thể giết chết hắn rồi.

“Ta ghét nhất người nào xen miệng vào trong lúc ta đang nói, các ngươi đi ăn bồ đào đi!” Sở Phong lập tức lôi ra tám viên Tử Tinh Thiên Lôi, lật tay một cái liền ném tới, bao trùm hết thảy mấy người kia.

“Vẫn còn?!” Những người kia hốt hoảng kêu lớn, kết quả liền cực kỳ thảm thiết. Trong ánh lửa ngợp trời cùng lôi đình cuồn cuộn, những người kia bị oanh tạc đến nỗi máu thịt văng tứ tung, xương cốt đứt gãy, thân thể đều không còn hoàn chỉnh, ai nấy đều đổ rạp trên đất.

Những người kia bị đánh cho còn nửa cái mạng, nơi này lập tức trở nên yên tĩnh.

Tất nhiên, tám viên kia chỉ là Tử Tinh Thiên Lôi cấp Thánh, đối với bọn chúng, Sở Phong cũng không cần dùng đến cấp bậc cao hơn.

“Ài, đúng ta phung phí quá trớn, hết mất rồi a, không có đại sát khí rồi!” Sở Phong than thở.

Hết rồi? Sau khi một số người nghe vậy liền lập tức lộ ra nụ cười lạnh lẽo, trong nháy mắt đã vang lên rất nhiều tiếng âm thanh vùn vụt, hơn mười đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện trên đài, tất cả đều là người dương gian.

“Để ta lên!”

“Vẫn nên để ta lên thì hơn!”

Một đám sứ giả trẻ tuổi không nhường nhịn chút nào, chen lấn xô đẩy tranh giành, muốn tự mình xông lên lôi đài, ai nấy đều khoác lác bản thân siêu phàm, có thể khinh thường tất cả thứ gọi là thiên tài của vũ trụ đổ nát.

“Đến đến đến! Các ngươi cùng nhau xông lên hết đi, ta một mình chấp mười một người các ngươi!”

Sở Phong nói xong liền vọt tới muốn giao thủ với đám người kia, đồng thời cũng tấn công tất cả bọn chúng. Sau đó đám người kia liền triệt để nổi giận, cùng nhau xông lên công kích về phía Sở Phong.

Ầm!

Sấm sét lại nổ tung lần nữa, lần này là một chuỗi Tử Tinh Thiên Lôi đồng thời nổ tung, sau đó mảnh đất này liền lập tức vang lên tiếng gào thét thê thảm.

Bình Luận (0)
Comment