Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên cổ thụ chỉ sót lại một nửa có một vài lá cây, thế nhưng mỗi lá đều nâng một viên tinh cầu!
Rốt cuộc thì trận chiến năm đó đánh nhau quyết liệt nhường nào? Đây chính là Khởi Nguyên Chi Thụ, nếu ở trong hỗn độn thì đều mọc ra thực vật tiên thiên chí bảo, uy năng vô song!
Theo lưu truyền, một đại năng thời kỳ siêu cấp cổ xưa nào đó của dương gian đã từng luyện hóa một gốc cây nhỏ, cầm nó trong tay có thể quét rơi vạn vật trong thiên hạ, chư địch tránh còn không kịp, bởi một khi giao chiến, ngay cả Thiên Tôn cũng phải phơi thây, bởi vậy nên chớ có giao chiến.
Thứ kia được gọi là Trật Tự Chi Thụ, có thể khiến năng lượng của một người thần thông đến mức phóng đại, phát ra một kích vô địch!
Sở Phong nhìn tới nhìn lui, hắn cảm thấy trong lúc nhất thời không có biện pháp nào vượt qua thành này.
Trên thực tế, một khi muốn vượt qua thành này thì phải chú ý đến lời gợi ý của tường thành, là vì Thượng Thương Tiên!
Thế nhưng một khi thất bại, e là có thể vĩnh viễn không được siêu sinh.
Sở Phong than thở, phỏng chừng thí luyện của hắn có khả năng thất bại.
Nếu đã như vậy, hắn rất muốn xử lý đám người Hồng Huyền ở trong bí cảnh này, cứ thu chút lợi trước rồi nói sau.
Chỉ có điều, nếu chưa đến thời khắc sống còn, hắn tuyệt đối không vội vã ra tay.
Sau đó mọi người liền tản ra, dọc theo tường thành mà đi thăm dò cùng tìm kiếm khắp bốn phía.
Sở Phong bỏ những người này qua một bên, bao gồm cả Nguyên Ma và Tử Loan, chính mình tìm một chỗ để tiến vào lòng đất, hắn muốn tiếp cận gốc rễ của tòa thành này để quan sát một chút.
Lần này nếu như gặp nguy hiểm, Thần Tướng mạnh như hắn cũng suýt nữa bỏ mạng chứ đừng nói đến người khác?
Hắn nhanh chóng lùi lại, đã sớm có chuẩn bị, ngay từ đầu đã trốn vào trong hộp đá, sau đó mới đi qua một đoạn!
Sở Phong ngạc nhiên phát hiện căn cơ bên dưới của tòa thành này có chút quái lạ, có một loại “thế” đáng sợ mà cổ quái nào đó, suýt chút nữa đã đem hắn chấn nát!
Cho dù bản thân có trốn vào trong hộp đá thì tim hắn đều đập nhanh đến nỗi sắp nhảy ra ngoài, đây là việc trước nay chưa từng có. Phải biết là, khi hắn vượt qua nguy hiểm trùng điệp trong hỗn độn thì cũng chưa đến mức như này.
Đây không phải là năng lượng gì hết, chỉ đơn thuần là một loại “thế” cổ quái.
Sở Phong kinh dị, ngay lập tức lùi lại phía phía sau trong hộp đá, sau đó lại tiếp tục lẻn xuống dưới, tiến vào tầng đất sâu nhất để nhìn rõ căn nguyên.
Đến tầng đất cuối cùng, Sở Phong quả thực chấn kinh rồi, bởi vì hắn phát hiện ra chân tướng đáng sợ!
Ở đây căn bản chẳng có cái gì gọi là nền tảng. Sau khi xâm nhập xuống một khoảng cách nhất định liền thấy nơi này hoàn toàn rỗng tuếch, thứ gì cũng không có, bởi chẳng có cái gì là nền tảng thành trì cả!
“Đây là tàn thành từng bị người ta chặt đứt?!”
Sở Phong bị chấn động mạnh, hắn có chút không dám tin tưởng.
Bởi hắn nhớ rõ hàng chữ trên tường thành, một khi vượt qua nơi này, ý nghĩa cao cao tại thượng, bất hủ bất diệt, đánh giá quá cao rồi đi!
Thế nhưng ai có thể nghĩ tới nó đã bị chém đứt?
Cẩn thận quan sát liền nhận thấy, cả tòa thành trì này giống như bị người ta dùng một kiếm chặt đứt ngang, nửa đoạn dưới không biết đã đi nơi nào, chỉ còn sót lại nửa đoạn trên tọa lạc ở nơi này. Bởi bộ phận vùi sâu trong lớp đất nên nơi này nhìn qua không khác gì một tòa thành trì hoàn chỉnh.
Mặt cắt cực kỳ nhẵn bóng và vuông vắn, lại ẩn chứa cả “thế” rất khủng bố, vậy mà có thể trấp áp được khí tức tương lai cổ kim tràn ngập!
Bởi vì Sở Phong đã thử ném ra một đoản mâu cấp Thần, kết quả liền vô thanh vô tức tan rã trong đáy thành trì cổ xưa kia, nháy mắt liền hóa thành bột mịn.
Chỉ cần đi vào trong một khoảng cách nhất định, vạn vật thiên hạ đều bị áp chế đến tan vỡ.
“Một kiếm kia quả thực muốn chém đứt vạn cổ, mặc cho ta trốn trong hộp đá thì cũng cảm thấy run rẩy từ tâm khảm, quá kinh khủng rồi!” Sắc mặt Sở Phong nghiêm túc không gì sánh được.
Hắn lùi về phía sau, đồng thời cũng lặn thêm xuống, áp lực tức thì thu nhỏ lại, hắn đã biết làm thế nào để vượt qua cả tòa thành này. Tuy rằng là mưu lợi, thế nhưng chỉ cần hoàn thành thử luyện thì cái gì cũng không thành vấn đề.
Sau khi lặn xuống đủ xa, cái gọi là mặt cắt – một kiếm “đại thế” trấn áp tương lai cổ kim sẽ không nhằm vào hắn nữa.
“Hửm, kia là thứ gì?!”
Một lá thư?
Con ngươi Sở Phong co rụt lại, nhìn chằm chằm bên dưới thành trì.
Nơi này cực kỳ trống trải, sau khi bị một kiếm chặt đứt liền giống như thung lũng của một mảnh vũ trụ, ở nơi đó có thời quang lưu loạn chập chùng cùng với một lá thư ố vàng.
Điều này có chút hoang đường, các loại mảnh vỡ thời quang và mảnh vỡ không gian chỉ đủ để giết chết thần chích, tuy không biết lá thư ố vàng kia lưu lại từ thời đại nào, nhưng nó vẫn còn đang chìm nổi trong đó, không chút tổn hại.
Đúng lúc này, Sở Phong đột nhiên nghe thấy một loại âm thanh giống như chuông vàng Đại Lữ, âm thanh to đến đinh tai nhức óc, khiến người ta tỉnh táo tức khắc, giống như nghi thức tẩy rửa, ngay cả tâm hồn cũng được gội sạch.
“Cuối cùng cũng có một ngày, các ngươi sẽ đến...”
Âm thanh giống như truyền đến từ ký ức vạn năm trước, mang theo hơi thở viễn cổ đến tột cùng, chấn động cả mảnh thời không!
Sở Phong hơi ngẩn người, đây là người nào đang nói chuyện?
Sau đó hắn nhìn thấy lá thư ố vàng kia đột nhiên phát sáng, hơn nữa ánh sáng ngày càng thịnh, phía trên có một số văn tự cổ xưa giống như được sống lại, không ngừng chuyển động.
Thế nhưng Sở Phong căn bản không nhận ra!
Những chữ kia giống như vật dẫn đại đạo, vừa giống như thời quang thời cổ đại, chịu tải trọng của cả mảnh đất này, cực kỳ đáng sợ.
Sau đó hắn liền trông thấy một đạo thân ảnh, một người hiện lên trong màn sáng chói lóa kia, hiển hóa ra một màn ký ức của hàng tỷ năm trước!
Một bức thư ố vàng tỏa ra ánh sáng đang bay lên, chấn vỡ cả dòng chảy thời quang, sau đó đột ngột phá ra ngoài!
Đây chính là một màn diễn ra từ hàng tỷ năm trước sao? Quá chấn động nhân tâm rồi đi! Nhưng mà thứ kia chỉ là một tờ giấy, vậy mà lại có năng lực xuyên thấu như vậy.
Ngoài ra còn có binh khí vọt theo sau, đồng thời còn có chùm sáng khủng bố chiếu xuống cùng phù văn vô thượng áp chế, thế nhưng bức thư kia vẫn hoàn hảo vô thương, cứ như thế mà bay lên.
Ầm!
Đến cuối cùng, các loại chùm sáng va chạm với nhau giống như hai phe cánh phù văn đáng sợ đang giao kích ở bên ngoài hàng tỷ dặm, quyết đấu kịch liệt đến nỗi lan đến gần bức thư ở nơi này.