Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mảnh đất này ít nhất cũng có hơn mười vị thần ở trong không trung, mắt nhìn tất cả, nhưng không ai can thiệp.
Vị thần linh tóc xanh xếp thứ chín mươi bảy kia, đi bên cạnh Thần Xích Minh thứ tám, lúc này khóe miệng hơi nhếch lên, cũng biểu thị một chút ý thản nhiên, hơi giễu cợt.
Hắn ta không xem trọng mấy người tiến hóa ở vũ trụ tàn khuyết một chút, đứng đó lắc đầu.
“Lam Phong, đệ tử của ngươi cũng sẽ tới, lát nữa gặp những người này, đoán chừng một tay đã có thể quét sạch, nghiền nát nhân vật đồng cấp ở mảnh vũ trụ này.”
Bên cạnh Thần nhân Xích Minh xếp thứ tám ngút trời ở nhân gian có hai vị nữ thần, một trong đó nói, còn cười, khuôn mặt duyên dáng, dịu dàng, rất quyến rũ.
“Đệ tử của các ngươi cũng sẽ tới nhỉ, đều nhận được tin tức rồi, bí cảnh này có điều kỳ lạ, ẩn giấu một đầm cổ nồng đặc âm khí, tràn ngập khí tức căn nguyên, chính là nơi lý tưởng để đệ tử nhân gian lấy âm khí, có thể điều hòa dương hỏa trong thân.” Lam Phong xếp thứ chín mươi bảy trong cảnh giới thần linh có nụ cười xán lạn, nói.
Nhân gian sẽ có nhiều người đến, không chỉ là đệ tử của hai vị nữ thần linh trước mắt sắp xuất hiện, ngay cả đệ tử của Thần Xích Minh thứ tám cũng sẽ đến, ngoài ra còn có nhiều đệ tử nhân gian khác.
Thậm chí, cả Lam Phong và Thần Xích Minh thứ tám đều bị đầm cổ kia hấp dẫn, bọn họ đuổi tới nơi này, cũng là vì lấy khí căn nguyên âm phủ.
Cái gọi là dương khí cuồn cuộn trong cơ thể, cũng không nhất định là trạng thái tốt nhất, đại năng nhân gian sớm đã thôi diễn, nếu có thể được điều dưỡng bằng căn nguyên âm phủ, có lẽ có thể khiến con đường tiến hóa của bọn họ càng thuận lợi.
Thảo nguyên rộng lớn phần cuối là đầm lầy, có sương mù, cổ thụ che trời sinh trưởng lưa thưa, ngoài ra còn có hồ nước màu vàng, ở sâu trong đầm lầy.
“Hồ nước màu vàng, đó là hồ đã chết rất nhiều thần linh mới hóa thành sao?”
Thần Xích Minh thứ tám nhìn về phía xa, nhìn thấy tình hình trong đầm lầy, ngay cả hắn ta cũng dao động.
Ở giữa hồ màu vàng, có một đầm cổ màu đen, đang phun ra từng chút sương mù, khiến người ta ớn lạnh.
“Vù.......”
Lúc này, có người tiến hóa cầm tù và tuyết trắng, thổi ra âm thanh lớn và nặng nề, đang từ bên trời đuổi đến.
Đó là một chiếc thuyền lớn, đến từ nhân gian, vừa vào bí cảnh này, đã đem theo dương khí cuồn cuộn, qua sông đến thảo nguyên, tiếp cận đầm lầy.
“Ta đã thấy ai vậy, anh kiệt ngút trời có danh xưng tiểu thiên tôn ở nhân gian!”
“Hừ, ta cũng nhìn thấy gương mặt quen thuộc, từng có vinh hạnh gặp qua người đó một lần trong cự thành thương hải ở nhân gian, danh xưng một trong những kỳ tài tiền thập khi đó!”
“Ôi, thánh nữ thứ chín trong thánh bảng đến rồi, trời ơi, vậy mà có thể gặp được thiên kiêu nữ tuyệt thế như thế!”
...................
Nhân gian trước tiên giáng lâm trong bí cảnh này khiến rất nhiều người kinh ngạc, cho dù là ngân bào thần vương cũng chấn động, ngay cả Lâm Phong, Xích Minh cũng lộ ra sắc mặt kỳ lạ.
Không nghi ngờ gì nữa, từng con thuyền lớn xuất hiện, đều là nhằm vào cổ đàm, muốn lấy được một chút căn nguyên âm phủ, để mình tiến hóa càng tốt.
Lần này, thật sự đến một đám người khó lường, áp chế tất cả người tiến hóa, có không ít người sau này có cơ hội tranh đoạt ở nhân gian, trở thành người tiên phong cường đại ở nhân gian.
Sở Phong bình tĩnh nhìn, trong đó có không ít kẻ thù của hắn, truyền nhân đời sau của mấy vị thiên tôn tỉ mỉ bồi dưỡng, hắn hơi kích động trong lòng.
“Thật muốn ra tay ngay, một chưởng đánh một người, toàn bộ đều đánh chết!”
Đây là lời trong lòng hắn, hắn kích động, muốn làm một chuyện lớn, giết chết hết người truyền thừa của kẻ thù ở nhân gian, để mấy vị thiên tôn nhân gian hối hận, sắc mặt xanh mét.
Nếu hơn trăm thiên tài ở nhân gian đều chết hết, tuyệt đối là sự kiện lớn siêu cấp.
Hơn nữa, nhìn có vẻ vẫn còn thuyền lớn đang đến, xuất hiện quá nhiều người, đây quả thật sắp thành thịnh hội của thiên tài nhân gian!
Bên trong đầm lầy rất u ám, có hơi nước, có cổ thụ, cách nhau không gần, thưa thưa thớt thớt, trong vũng nước có lá rụng tản ra mùi thối rữa.
Mảnh đất âm khí này, hôm nay có rất nhiều người đến!
Người của vũ trụ tàn khuyết có chút không cam tâm, có chút oán giận, đây không phải buổi thí luyện của bọn họ sao? Thiên tài nhân gian ngồi thuyền, xếp thành dãy dài, vượt không mà đến, không thèm ngó ngàng đến người ở đây.
Thậm chí, có mấy người tiến hóa ngự không đến còn từng bị thuyền lớn nhân gian đụng phải, nháy mắt đã biến mất, chỉ để lại máu loãng.
Chư thần lạnh lùng, khoanh tay đứng nhìn ở nửa không trung, chứng kiến hết thảy, chỉ là mấy thần linh này đều kiêng dè, một đám thiên tài đến sẽ thay đổi quy tắc ở đây.
Những người này đều là đệ tử tinh anh chân chính ở nhân gian, có người vì huyết mạch thiên tôn, có người vì thái tử hoàng triều........ Ai ai cũng là thế hệ thiên phú kinh thế.
Từ á thánh đến thánh giả...... rồi đến cấp thần, nên có đều có, kỳ tài nhân gian không cùng tuổi và không cùng cảnh giới.
Không lâu trước đó, phát hiện cổ đầm ở khu đầm lầy này, hơi quái lạ, truyền về nhân gian.
Cái nó phun trào là âm khí căn nguyên, phân chia rất nhiều trình độ, có thể được người tiến hóa nhân gian không cùng cảnh giới hấp thu và tu luyện.
“Lam huynh!” Có người kinh ngạc hô lên, từ trên thuyền lớn lăng không đến, dĩ nhiên là thần linh, hơn nữa là nhân vật xếp cực kì cao, nếu không sao có thể chào hỏi với Lam Phong xếp thứ chín mươi bảy trong thần linh chứ?
Diện tích nhân gian to lớn, đừng nói xếp thứ chín mươi bảy trong thần linh, cho dù xếp thứ chín trăm bảy mươi, cũng tính là người tiến hóa đáng sợ danh chấn thiên hạ!
Loại người này khắp nơi đều bằng lòng lôi kéo.
Bây giờ, nhân vật cùng cấp với Lam Phong đến, dĩ nhiên lại dẫn đến phong ba.
“Ha ha.....” Có thần mới đến liếc nhìn Lam Phong, rất tự cao, không để trong tròng, thậm chí còn cười giễu cợt.
Điều này càng nói rõ vấn đề, không sợ Lam Phong, chứng tỏ địa vị càng đáng sợ.
Nhưng mà, khi người đó nhận ra Xích Minh bên cạnh Lam Phong, bèn thu liễm nụ cười, vẻ mặt nghiêm trọng lên.
Khắp nơi, nhân vật cấp thần nhiều hơn không ít, đều chiếm đóng một phương, đợi căn nguyên âm khí trong cổ đầm ở nơi sâu trong đầm lầy xuất hiện.
Mặc dù nơi sâu trong đầm lầy u ám, nhưng những hồ nước màu vàng kia lại óng ánh lộng lẫy đôi chút, dĩ nhiên vô cùng thánh khiết, không giống những cái khác.
Nhưng mà, một khi đến gần, tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, rét dị thường, sắp đông cứng hồn phách của con người ở nơi này.