Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ta chỉ là đang suy đoán một cách hợp lý mà thôi, ta nhớ được chung quanh có bộ lạc đã từng làm như vậy, vì đạt được dòng máu mạnh mẽ, thành thân với tinh quái trong núi, đâu còn đếm xỉa đến việc khác. Đúng rồi, Cơ Hải Sơn, bộ lạc các ngươi đã nhiều năm rồi cũng chưa từng có thiên tài xuất hiện, đến lúc đó trên đại hội bộ lạc, các ngươi sẽ bàn giao với Chủ Tế đại nhân như thế nào? Sẽ không thật sự bí quá hoá liều, mang về một đứa con riêng với tinh quái từ trong núi chứ?”
Lúc người đàn ông trung niên gầy gò tên Lôi Giao nói chuyện giáp thương đái bổng (2), rất không xuôi tai.
(2)Giáp thương đái bổng: lời nói ẩn chứa sự châm chọc.
Ai nói dân phong của các bộ lạc vùng biên hoang giản dị, ít nhất Sở Phong rất không vừa mắt với người đàn ông trung niên này, ngôn ngữ có gai, ác ngữ chế nhạo liên tiếp.
Tiếng Cơ Hải Sơn lạnh lùng nói: “Lôi Giao, ngươi ít đi châm chọc khiêu khích, cả đám thiếu niên trong bộ lạc của ta đều tráng như hổ con, đến lúc đó luyện thành Bạch Hổ Chân Giải, cho các ngươi đẹp mắt.”
Lôi Giao cười nhạt, nói: “Quên đi thôi, thiếu niên trong bộ lạc các ngươi kém xa, ưm, đến lúc đó có thể chúng ta sẽ cử em bé tám tuổi lên, một người mà thôi, quét ngang đám thiếu niên Bạch Hổ kia của các ngươi, ha ha, như thế liền thú vị.”
“Hắc hắc...” Người bên cạnh y cũng đều nở nụ cười.
Tiếp đó, Lôi Giao nhảy xuống ngựa, mang theo gậy Lang Nha lớn đi đến gần Cơ Hải Sơn, duỗi ra một đầu ngón tay, chỉ lên lồng ngực của Cơ Hải Sơn, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh lẽo, nói: “Năm đó, con của ngươi bị đánh chết, ngươi cũng tuyệt hậu, vẫn chưa nhận được bài học à? Lại khiêu chiến chúng ta nữa thì cái gọi là một đám hổ con thiên tài của bộ lạc các ngươi đều sẽ lại biến thành hổ con tàn phế.”
“Ngươi muốn chết!” Cơ Hải Sơn giận dữ, điều này chạm đến nỗi đau trong lòng của hắn ta.
Lôi Giao lui lại, nói: “Chớ nóng vội động thủ, về sau sẽ có cơ hội so tài, hiện tại dấy lên xung đột giữa các bộ lạc cũng không hay.”
Y cười lạnh, mang theo uy hiếp, ánh mắt rét lạnh.
Một đám người phía sau y cũng đều đánh trống reo hò, tên nào tên ấy cũng kiêu căng khó thuần, ở nơi đó kêu gào, uy hiếp Cơ Hải Sơn.
Sở Phong có chút nhìn không nổi, cái gọi là bộ lạc chất phát căn bản chính là nói lung tung, vô luận là ở đâu đều như thế, đều có tranh đấu, đều có người ác liệt, không liên quan đến tộc đàn và địa vực.
Dù nói thế nào, hiện tại cũng là cơ Hải Sơn nhận nuôi hắn, Sở Phong thật muốn thay hắn ta xử lý tên Lôi Giao này.
Không nghi ngờ gì nữa, dường như giữa các bộ lạc có quy định, có một loại ước thúc nào đó, không được tùy ý gây ra phân tranh, làm xảy ra chuyện đổ máu chém giết, trong lòng Cơ Hải Sơn có điều kiêng kị, cuối cùng nhịn xuống.
“Nếu đã không phải đứa con do ngươi và tinh quái sinh ra, thì để chúng ta xem một chút xem rốt cục bộ dạng đứa nhỏ này như thế nào, đến lúc đó cũng có thể làm chứng cho ngươi, ngươi cũng không có nhận nuôi yêu ma.”
Lôi Giao cười nhạt, ở nơi đó bắt ép Cơ Hải Sơn.
“Đúng thế, nếu như không phải tinh quái, thì để chúng ta xem một chút.” Người trong tộc của Lôi Giao cũng đều ồn ào, ở nơi đó kêu gào.
Cơ Hải Sơn lửa giận ngút trời, từ sau khi người Lôi tộc mạnh hơn Cơ tộc, cả đám đều vô cùng hống hách, khắp nơi khiêu khích, khiến cho hắn ta sắp không thể nhịn được nữa.
Nhưng kết quả là hắn ta vẫn mở túi da thú ra, nếu không đám người này trở về nói lung tung, có thể sẽ rước lấy phiền phức cho bộ lạc Cơ tộc.
“U, còn là một tên nhóc béo trắng, chỉ là kích thước hơi nhỏ a, không giống những đứa trẻ sơ sinh bên trong bộ lạc Đại Hoang của chúng ta, chắc không thật sự là một đứa con của tinh quái chứ?”
Lôi Giao cười không có ý tốt, cũng nhanh chóng vươn tay tóm lấy Sở Phong, giơ lên, nhìn kỹ.
“Ngươi muốn làm gì?!” Cơ Hải Sơn quát tháo, sát khí sôi trào, không thể nhịn được nữa, Bạch Hổ chân hình sau lưng hắn ta gầm thét, tùy thời muốn chém giết, quyết một trận sống chết.
“Đừng kích động, ta chỉ là nhìn xem, luôn cảm thấy tên nhóc này không giống như người trong Đại Hoang chúng ta, nhỏ như vậy mà đã bị cha mẹ vứt bỏ, xem ra là thứ chẳng lành a, Cơ Hải Sơn không phải ta nói ngươi, sớm dựng lên một đống lửa thiêu chết nó đi cho rồi.”
Trên gương mặt Lôi Giao có vết sẹo do hung cầm để lại, hiện tại mặc dù đang cười, nhưng là khiến cho y có vẻ hơi dữ tợn.
Mẹ nó!
Sở Phong tức giận, có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục, người đàn ông trung niên gầy gò này quá ghê tởm, bởi vì có địch ý đối với Cơ Hải Sơn mà muốn thiêu chết hắn luốn ư?
Hắn quả quyết xuất kích, sau đó giữa hai chân có âm thanh... Xuỵt xuỵt, trực tiếp phun nước.
“Ta XXX!”
Lôi giao kém chút là tức đến ngất đi, con mắt đều trợn tròn, tên ranh con này CMN dám xối y? !
Hiện tại y đang dùng bàn tay lớn như quạt hương bồ nâng tên nhóc này lên, ngửa đầu nhìn thằng nhóc ngu xuẩn này, kết quả là... Vừa vặn bị tưới, mặt mũi tràn đầy đều là nước tiểu, con mắt cũng bị tưới đến mơ hồ.
Nhất là, lúc y tức giận rống lên, há miệng ra vừa lúc bị tưới luôn, tư vị kia... Đừng nói nữa!
Lôi Giao giận dữ, trực tiếp phát lực muốn bóp chết đứa bé này, y bị tức đến hư rồi.
Cơ Hải Sơn vẫn luôn đang phòng bị, lúc nhìn thấy Sở Phong phun nước, hắn ta liền động thủ, trước lúc Lôi Giao hạ sát thủ đã giật lại Sở Phong trước, nhanh chóng rút lui.
“Tức chết ta rồi. Giết con non này cho ta!” Lôi Giao vừa nhổ nước miếng, nôn khan, vừa lau mắt, tức giận đến nổi trận lôi đình, rống to liên tục.
“Tùy ý dấy lên tranh đấu giữa các bộ lạc, Lôi tộc sẽ nhận trừng phạt.” Cơ Hải Sơn đứng ở đằng xa, lạnh lùng nhìn bọn họ.
“Oắt con, ta hận không thể bóp chết ngươi!” Lồng ngực Lôi Giao chập trùng, hung tợn nhìn chằm chằm Cơ Hải Sơn và Sở Phong, cuối cùng y vẫn kiềm chế lại, không có động thủ, nhưng là bị tức không nhẹ.
Sở Phong cười ngọt ngào ngây thơ, ở nơi đó đưa tay nhỏ, cười tủm tỉm với Lôi Giao, nói a a, một bộ dạng vui vẻ.
“Oắt con , chờ qua mấy năm ta không bảo đám trẻ Lôi tộc ta chơi chết ngươi không được, ít nhất cũng phải làm cho ngươi tàn phế!” Lôi giao nói xong dẫn người xoay người rời đi.
Cơ Hải Sơn cười to, nhìn Sở Phong, nói: “Không tệ, rất hợp khẩu vị của ta, mặc kệ là ngươi vô tình hay là trời sinh có chút tính xấu xa, ta đều muốn nhận ngươi làm con nuôi.”
Nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Phong lập tức đông lại, có cha nuôi to con cơ bắp cuồn cuộn như thế thật sự chẳng ra làm sao cả.