Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lòng Sở Phong sóng biển ngập trời, mặc dù khuôn mặt nhỏ nhắn rất tinh khiết, rất ngây thơ, nhưng là nội tâm lại là sóng biển cuộn trào, cái loại cảm giác này của hắn quá kinh người.
Bởi vì, hắn cảm nhận được hơi thở của luân hồi, là một người mà nhục thân từng lén đi qua vùng Luân Hồi Chung Cực kia, hắn càng mẫn cảm hơn so người khác, từ hồn quang đến thân thể, đều là chính hắn ở kiếp trước, chứa đựng ấn ký không thể xóa nhòa mà đến.
Hiện tại, Sở Phong cảm nhận được trên người cô gái này cũng có hơi thở luân hồi nhàn nhạt, tràn ra từ trong hồn quang.
Có lẽ, chính nàng cũng không biết trên người mình có vật chất luân hồi đang phát xạ một cách nhẹ nhàng.
Đổi lại là bất kỳ người nào cũng sẽ không cảm ứng được, thế nhưng là Sở Phong khác biệt, hắn là sinh vật duy nhất mang theo nhục thân chạy khỏi Luân Hồi Chung Cực.
Sở Phong rung động, rốt cục nơi này là nơi nào, một tòa thần miếu lụi bại, trường tồn cùng thế gian, một tiên tử thần bí thế mà lại mang theo hơi thở chuyển thế, quá đáng sợ.
Có lẽ nào đối phương cũng có thể cảm ứng được hắn, nhìn thấu lai lịch của hắn hay không?
Trong lúc nhất thời, Sở Phong sợ hãi, từ khi tiến vào dương gian đến bây giờ đã trải qua những điều quá quỷ dị, sao những điều này đều bị hắn đụng phải trong khoảng thời gian ngắn như vậy?
Một người luân hồi , xông qua nơi chung cực, lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mắt, chuyện này thực sự chấn động thế gian!
Trong lòng Sở Phong sóng lớn vỗ bờ, đá vụn bắn tung trời, trong lúc nhất thời linh hồn cũng cứng lại rồi, thực là đáng sợ, hắn vừa mới đến Dương Gian mà đã gặp phải một đồng loại, một người đồng hành.
Có điều thân là một đứa bé hắn lại không thể có bất kỳ lạ thường nào, khuôn mặt nhỏ nhắn rất tinh khiết, mang theo ánh mắt tò mò, nhìn đông rồi lại nhìn tây.
Vèo!
Sở Phong trôi nổi bay lên, chỉ một thoáng đã bay lên từ trong tay của Cơ Hải Sơn cao đến một trượng kia, nhanh chóng đi tới gần vị nữ tử phong thái kinh người này.
Trong lòng hắn ngơ ngác, bị phát hiện rồi sao? Hắn là người chuyển thế, hơn nữa là thân thể luân hồi, căn bản không được thấy ánh sáng, không thể bị phát hiện!
"Tỷ." Hắn trưng ra bộ mặt ngốc nghếch đáng yêu, sau khi kêu lên cái chữ này, một tia ý thức bản nguyên liền ẩn vào bên trong cối xay màu xám , sợ bị phát hiện.
Sở Phong căng thẳng chờ đợi, từ đầu đến cuối hắn đều cảm thấy mình thân là người vượt ải, có thể có chút kỳ lạ khác người, chưa chắc những người khác có thể cảm nhận được hắn.
Cơ thể hắn trải qua lễ rửa tội ở Luân Hồi Chung Cực, mang dấu ấn đặc thù, trải qua cả chặn đường mài giũa kinh khủng, có thể chỉ có hắn dựa vào điều này mới có thể cảm ứng được tia phóng xạ mỏng manh này từ vật chất luân hồi.
Nếu không thì tất cả người luân hồi trên thế gian đều có thể cảm ứng được lẫn nhau, vây không phải sẽ loạn lên hết sao? Trong lịch sử tiến hóa vẫn chưa có ghi chép như vậy, Thiên Tôn Thạch Hồ và sư phụ của hắn cũng chưa từng nói có chuyện như vậy.
Sau đó Sở Phong. . . Muốn nguyền rủa!
nữ tử giống như Cửu Thiên Huyền Nữ này mang theo hắn với bộ dạng còn"Buông thả" hơn so với cơ Hải Sơn , tùy ý lắc lư, cuối cùng càng là lật ngược mắt cá chân của hắn lại, làm như quả lắc đồng hồ, ở nơi đó lay động.
Ngươi xem tiểu gia là búp bê vải à? Thật muốn thưởng cho nàng ngâm vào nước thánh đồng tử, trong lòng Sở Phong giận dữ!
"Gân cốt không tệ." Dưới mạng che trắng như tuyết, đôi môi đỏ trơn bóng của nữ tử khẽ nhếch, đưa ra đánh giá như vậy.
Sở Phong như là một người đứng xem, nhìn chuyện đang xảy ra, vật trong làn sương xám che khuất linh hồn thật sự của hắn, thực sự có chút thần bí.
Có điều, hắn không dám nhìn, trong lúc đó ý thức nhanh chóng chìm vào hai cái cối xay, triệt để cắt đứt liên hệ với bên ngoài.
Cơ Hải Sơn ngạc nhiên, nói: "Có thể được tiên tử tán thưởng, đứa bé này nhất định không tầm thường." Hắn ta biết, tiên tử trong thần miếu chưa từng khen ngợi đứa bé nào khác, đây là lần đầu.
Lúc này, nữ tử duỗi ra ngón tay nhỏ dài mà trắng loáng, đặt ở mi tâm của Sở Phong, cảm ứng một cách cẩn thận, trong lúc đóng mở hai mắt sáng như tia chớp, thần mang trong vắt.
"Hồn quang thuần khiết, không tồi." Nàng gật gật đầu.
Sau đó, ngón tay của nàng đi qua các nơi ở khắp người Sở Phong, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều bị kiểm tra một lần, từ máu thịt đến phủ tạng, tới xương tủy các chỗ, không buông tha chỗ nào.
Cơ Hải Sơn há hốc cái miệng rộng, đầy mặt là nụ cười, y như con gấu chó lớn không lông, sau đó đứng dậy cáo từ, trước khi đi còn không quên vỗ một cái lên mông đít nhỏ của Sở Phong, nói: "Kiền Nhi Tử, ở đây học tiên thuật cho tốt, tương lai thăng chức thật nhanh, đi khắp mảnh Đại Hoang này, tùy ý đào thiên tài địa bảo , Hồng Hoang mặc ngươi tiêu dao."
Hiện tại Sở Phong chỉ còn dư lại bản năng của trẻ con, ý thức thật sự đã bị dấu đi, sau khi bị vỗ một cái, cẳng chân loạn đạp, tay nhỏ quào loạn.
"Đông Thanh, đi nấu nước, chưng luộc nó một trận." Tiên tử mở miệng.
Sau khi Sở Phong cẩn thận truyền một tia chủ ý thức vào thân thể liền nhất thời sợ hãi, đây là cái tình huống gì, tỷ tỷ râu dài nửa thước này đang đưa hắn vào trong một lồng hấp.
Ầm!
Hắn một chân trực tiếp đá tới, muốn đạp lăn.
Gặp yêu quái sao, lại muốn chưng sống hắn?
"Đừng nghịch, rèn luyện gân cốt cho ngươi đó, nhóc con đừng có mà không thành thật, người khác muốn có loại tạo hóa này cũng không có được." Giọng Đông Thanh ồm ồm, nhét hắn vào lồng hấp, có điều không đậy nắp lên.
Nhất thời, mùi thuốc nức mũi, các loại sương trắng bay lên, xông hun thân thể của Sở Phong.
"A." Sở Phong kêu to, cố hết sức duy trì bản năng của một đứa trẻ bình thường, ở trong lồng hấp dằn vặt, lăn lộn và đạp loạn, muốn tránh thoát ra.
Đây không phải chuyện mà đứa trẻ bình thường có thể chịu đựng, mặc dù là hắn nếu không sử dụng thành quả tu đạo kiếp trước cũng có chút không chịu nổi, cả người đỏ hồng, vậy nếu như đậy nắp lồng hấp lên thì rất nhanh sẽ có thể chín rục.
Chưa từng nghe nói tiến hóa như vậy!
Sở Phong phản kháng càng ngày càng kịch liệt, hắn có chút lo lắng, còn nhỏ như vậy mà bị chưng luộc lung tung nếu thương tổn đến gân cốt làm sao bây giờ?
Hắn cẩn thận nhớ lại, trên bản chép tay ghi lại con đường mạnh nhất của sư phụ của Thiên Tôn Thạch Hồ không có đề cập phương pháp chưng luộc như vậy, hắn càng thêm lo lắng.