Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2148 - Chương 2148: Chớ Bỏ Qua Thời Gian Tốt (2)

Thánh Khư Chương 2148: Chớ bỏ qua thời gian tốt (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Gần đây Sở Phong vẫn luôn nghiên cứu địa thế núi non xung quanh, hiện tại hắn tuy là không triển khai được thần thuật kiếp trước, thế nhưng nhãn lực vẫn còn, nhất là hắn tinh thông kinh văn trường vực, vẫn luôn muốn nhìn thấu mảnh biên hoang này mà chỉ dựa vào bản năng, hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản.

Lại là một tuyệt địa rừng rậm Hắc Vân, lại là khu vực mà Đại Năng suy bại sắp chết đang ngủ say, lại là Long Ổ... rất phức tạp, hắn muốn cân nhắc một chút.

Ngoài ra, hắn cung đang nghiên cứu thành phần của những khoáng vật quý hiếm mà Đông Thanh dùng để chưng nấu, hắn muốn tìm thấy những thứ kia trong núi.

Cho nên trong khoảng thời gian này, Sở Phong thường cùng một đám lão đầu tử lăn lộn một chỗ, tuy không thể công khai hỏi, thế nhưng có thể khiến bọn họ nói về truyền thuyết trong núi, từ đó tìm hiểu một số địa thế đặc thù.

Hố Trời, đảo Huyền Không, động Hồ Ly,... đều thuộc vào những khu vực trọng điểm được nói đến, rất cổ quái, lộ ra màu sắc huyền bí.

Sau một thoáng thất thần, Sở Phong liền hất cằm nói với đám Cơ Hồ: “Ta và mọi người đều là thiếu niên, chớ bỏ qua thời gian tốt, đi!”

Một đám người đều là tiểu tử choai choai mười mấy tuổi, ai nấy đều ngang bướng, đồng thời cũng thích cười hi hi ha ha.

“Bé con, hôm nay các ca ca sẽ đưa ngươi đi theo đuổi tẩu tử, ngươi chua như thế, có khả năng ngâm thơ vẽ tranh sao? Có thể giúp chúng ta giành lấy vẻ vang sao?”

Sở Phong bĩu môi đáp: “Như vậy thì ta có thể theo đuổi ai nha?”

“Ha ha, cái nhóc con lớn bằng hạt đậu còn muốn tranh đoạt với chúng ta? Cưới vợ về giúp ngươi giặt quần đã tè dầm sao?”

Một đám thiếu niên giễu cợt, ai cũng không phải đèn cạn dầu.

Lúc này cái mặt mo của Sở Phong cũng phải ửng đỏ, hiện tại ai mà không biết “vết tích tiến hóa chung cực” của hắn, thẹn quá hóa giận, Sở Phong lên tiếng: “Còn vạch ra khuyết điểm của ta nữa, ta khẳng định sẽ trở thành tình địch của các ngươi đó, nhất định sẽ cùng các ngươi tranh đoạt đến cùng!”

“Há, có ngon thì đến a, đến lúc đó ngươi có phải muốn ôm một đám cô nương trong bộ lạc đến cùng nhau nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt?”

“Mùi sữa thực đậm nha, hắc hắc!”

Mồm miệng của đám tiểu tử đều rất độc khiến gương mặt nhỏ non nớt của Sở Phong đều tức đến run rẩy, nhìn lại chiều cao của chính mình một chút, sau đó dứt khoát đoạt lấy cái áo lông trên người Cơ Hồ, dùng y phục da thú kia mặc lên người mình, không còn cởi chuồng nữa, lúc này hắn mới nói: “Đi!”

“Đừng có tiểu ướt ra áo của ca đấy, kia chính là da tuyết điêu đó!” Cơ Hồ sốt ruột.

Sở Phong: “Cút!”

“Triệu hoán Hắc Long!” Cơ Hồ hô một tiếng hù cho Sở Phong hơi giật mình.

“Ra đây đi, Toan Nghê thú của ta, chúng ta lên đường thôi!” Những tiểu tử khác cũng lên tiếng kêu gọi.

Sở Phong cuối cùng cũng hiểu, bọn họ đang gọi tọa kỵ.

Cơ Hồ triệu hoán ra một con hắc mãng xà, lưỡi rắn đỏ tươi phun ra từ trong miệng, cả người nhanh chóng uốn éo trườn ra từ trong sơn lâm đến bên ngoài bộ lạc.

Còn có một con dê trắng, kích cỡ ngược lại rất lớn, vượt qua con trâu nước bình thường, nó lắc đầu vẫy đuôi, vừa kêu be be vừa chạy lại gần đây.

Hóa ra đây chính thứ gọi là Hắc Long cùng Toan Nghe thú, Sở Phong triệt để câm nín.

Thế nhưng đừng vội khinh thường, chúng nó đều là hung thú, thực lực không tính là yếu.

“Thiểm Điện thú, xuất hiện đi!” Một thiếu niên mập mạp trong bộ lạc hô lớn, khí thế cực thịnh.

Sau đó, Sở Phong trông thấy một con ốc sên lớn chậm chạp bò đến, đây chính là Thiểm Điện thú? Thực đúng là khoác lác không biết thẹn!

Một số người đều triệu hoán tọa kỵ chuẩn bị lên đường.

Thiếu niên mập mạp lại gọi: “Bé ơi, qua đây ngồi Thiểm Điện thú với ca nè, nhanh hơn so với bọn họ đó.”

Sở Phong không nói gì, ai bảo có cách nói chậm như sên làm gì, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa từng nghe qua có con ốc sên nào nhanh như tia chớp đâu, mà thực sự chạy nhanh hơn hả? Nhưng cuối cùng, xuất phát từ hiếu kỳ của bản thân, Sở Phong vẫn quyết định ngồi trên con ốc sên cực bự kia.

Khoan hãy nói, con ốc sên này đúng thực là chạy rất nhanh, rừng cây hai bên vèo vèo lùi lại, lúc xuyên qua sơn lâm cũng vù vù xé gió khiến Sở Phong trực tiếp há hốc miệng.

Hắc mãng xà phía sau cũng không tính là chậm, lúc chuyển động, cỏ cây bụi gai trong núi liền tự động dạt sang hai bên, nó có thể ngự gió mà đi.

Một đám trẻ ngao ngao kêu lớn, đủ các loại tọa kỵ, có lão hạc màu hồng rực bay trên bầu trời, cũng có cá sấu sù sì trườn dài bên bờ nước, còn có người cưỡi một con gà trống lớn cao hơn cả trượng chạy như gió, băng núi vượt đèo.

Không xa Hố Trời có vài bộ lạc ở giữa, tương đối mà nói thì cực kỳ an toàn, nếu không thì người lớn cũng không cho phép đám thiếu niên chạy ra ngoài chơi đùa như thế.

Vừa mới đến gần, Sở Phong đã lộ ra vẻ nghi ngờ, cái hố to như thế, đen sì, sâu thật sâu, hơn nữa còn chiếm diện tích rất lớn, dài khoảng hơn mười dặm.

Rất nhanh hắn lại lộ ra vẻ kinh ngạc, Hố Trời đen này có hình dáng cực kỳ giống hồ lô.

“Nó còn gọi là Hố Hồ Lô đấy.” Thiếu niên mập mạp nói cho hắn, năm tháng dài trước kia, nơi này rất tà tính, nhưng hiện tại hoàn toàn an bình, ngược lại còn có thể trấn tà, do đó mà một vài bộ lạc cũng nguyện ý di chuyển đến phụ cận nơi này.

Sở Phong nhìn ra bất thường, tuy rằng có một số bản lĩnh không thể thi triển, thế nhưng các loại kinh nghiệm và trực giác của hắn vẫn còn, bởi vậy mà hắn phát hiện manh mối.

Nơi này giống như một diệu địa, Sở Phong càng nhìn càng nghi ngờ, hắn ngồi trên người ốc sên lớn, sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh trước mắt đã suy yếu, nơi sâu trong đáy mắt có họa tiết màu vàng lóe lên.

Trong lòng hắn chấn động không thôi, nơi này quả nhiên có kỳ quái, đây là một nơi “Dưỡng Hồ Địa (1)”!

(1) Dưỡng Hồ Địa: Vùng đất nuôi hồ lô.

Tương tự như hồ lô, lấy địa mạch làm rễ, sau đó dưỡng ra một Phúc Lộc Địa.

Hồ lô giả, phúc lộc giả.

Đây là bảo địa danh xứng với thực, nếu thực sự lợi dụng nó có thể đem đến phúc lộc trên người!

Trong lòng Sở Phong kích động, hiện tại hắn đang tìm kiếm những địa thế đặc thù chính là vì suy nghĩ cho bản thân mau chóng trưởng thành, tích lũy được các loại nội tình tiên thiên.

Các môn phái tiến hóa trường tồn với thế gian cùng những thế gia có từ lâu đời, tài nguyên mà bọn họ có thể sử dụng rất nhiều, nếu đã thực sự muốn bồi dưỡng một đệ tử mạnh nhất thì có cái gì mà không chịu đưa ra đây?

Bình Luận (0)
Comment