Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2170 - Chương 2170: Khinh Người (2)

Thánh Khư Chương 2170: Khinh người (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bởi vì hắn là nhà nghiên cứu trận vực, sự hiểu biết đối với sông núi vượt xa những người khác, qua quá trình hắn hao tâm tổn trí tìm kiếm và giải mã, thế mà phục hồi được mấy chục loại khoáng vật, tìm được hơn phân nửa.

Hiện tại hắn dám mạo hiểm lên núi chủ yếu là bởi vì trên người có miếng ngọc bài, khắc cá con màu đen, Đông Thanh nói cái này là của vị tiểu thư kia, uy năng không yếu.

Sở Phong từng làm thí nghiệm, một khi thứ này bị kích hoạt, hắn có thể sử dụng phù văn màu đen tỏa ra từ đó, nếu gặp phải hung cầm mãnh thú cũng đủ để tự bảo vệ mình.

Nhưng mà, khiến cho hắn rất cạn lời là, trong núi ngoại trừ mấy con thỏ mọc răng nanh sắc bén muốn ăn hắn ra thì trên đường ngẫu nhiên gặp một con Kim Bối Cô Lang cao mười mấy mét cũng không có để ý đến hắn.

Sở Phong nghĩ nghĩ rồi cũng cảm thấy thoải mái, loại hung thú này đã mở ra trí tuệ, chắc có lẽ ở trong mắt nó, hắn chỉ bé tí như cái đinh như thế còn chưa đủ nhét kẽ răng, không khác bao nhiêu so với một con côn trùng.

Rống!

Đột nhiên, Sở Phong nghe thấy tiếng sư tử hống đáng sợ, kinh thiên động địa, ngay bên trong núi rừng ở xa xa, đồng thời còn có tiếng gầm thét của con người.

Sở Phong giật mình, nghe thanh âm quen tai, hắn chạy nhanh, xông về phía mảnh núi rừng kia.

Xa xa nhận ra chính là vị Lục thúc gia thích mặc áo da thú loè loẹt kia, lần trước còn hẹn với người ta sau hoàng hôn, không biết là đi gặp vị hồng nhan tri kỷ nào.

Ngày thường, loại tộc lão này sẽ không tham gia đi săn , bình thường đều là trong tình huống trong núi xuất hiện quái thú quá hung mãnh thì người như ông mới có thể lên núi, một mình đi săn giết, giải quyết phiền phức.

Có thể nói, mỗi một vị tộc lão đều là bảo vật, đều là cao thủ sống sót trong các trận chém giết từ thời niên thiếu, được người trong bộ lạc kính trọng.

Nhưng là bây giờ Sở Phong nhìn thấy cái gì? Lục thúc gia bị một con sư tử màu xám kỳ lạ xé toang một cái đùi, lại dùng một móng vuốt móc ra một cái lỗ máu ở phần bụng, tính mệnh khó giữ được.

Một tay Sở Phong nắm lấy ngọc bài, đi xuyên qua núi rừng, đánh về phía con sư tử màu xám kia giống như là một viên đạn pháo.

Trong nháy mắt này, hắn thấy được trạng thái của con sư tử màu xám này không đúng, hai mắt đỏ như máu, vô cùng điên cuồng, dù cho là hung thú có dã tính, thế nhưng là thần trí của nó nhất định là đã xảy ra vấn đề.

Đây là một con sư tử ở cấp độ Kim Thân, cùng cảnh giới với Lục thúc gia, nhưng là sau khi lâm vào loại trạng thái điên cuồng này, nó càng thêm mạnh mẽ.

Trước khi vuốt sư tử sắp giải quyết Lục thúc gia triệt để, Sở Phong đâm vào bên trên con sư tử màu xám, nó gào thét, tung bay ra ngoài, đâm vào một chỗ đá lớn, cây rừng và nham thạch nát.

Tại mảnh Biên Hoang này, dù là tiến hóa giả cấp độ Kim Thân cũng không thể bay, có thể thấy được pháp tắc của đất trời rất hoàn thiện, đồng thời cũng áp chế rất ghê gớm.

Sư tử màu xám chỉ dài ba mét, nhìn rất bình thường, nhưng là hung tính phát tác, lật người lại được là liền muốn nhào vọt đến giết chết Sở Phong.

Thế nhưng là đúng lúc nó vừa nhảy lên, ánh đỏ trong mắt biến mất, liền giống như kiệt lực, đột nhiên ngã trên mặt đất, chết oan chết uổng.

Trên người nó có chút vết thương, là Lục thúc gia để lại.

“Ngũ tạng của nó đang tan rã? !” Sở Phong mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh thấy được, nhìn như là chưởng ấn của Lục thúc gia tạo thành vết thương trí mạng.

Nhưng bây giờ hắn lại hiểu rõ, căn bản không phải, đây là sinh mệnh khô kiệt, ngũ tạng của nó tự tan ra.

Có gì đó quái lạ, giống như là từng bị người điều khiển, động tay động chân, nhưng không có để lại vết tích!

Sở Phong không có thời gian đi suy nghĩ nhiều, cứu người quan trọng, không nói hai lời, đổ ra một viên thuốc lớn như đầu người màu đen từ trong bình ngọc không gian mà Đông Thanh cho hắn.

“Lục thúc gia ráng chịu đựng!” Sở Phong hô, bóp nát viên thuốc to bôi cho ông.

Vết thương của Lục thúc gia quá nặng, một cái chân bị xé ra, phần bụng bị đâm thủng, đồng thời chỗ cổ có một đường vết thương đáng sợ, cơ hồ cắt đứt cổ một cách triệt để, đầu cũng sắp rớt xuống.

Sở Phong lo lắng bôi thuốc cho ông, giúp ông băng bó, nếu hắn tới trễ một chút nữa thì ông lão này khẳng định sẽ chết thảm, muốn cứu cũng không cứu sống được.

“Lôi tộc... Nhất định là Lôi tộc!” Hai mắt của Lục thúc gia ảm đạm, cơ hồ sắp dầu hết đèn tắt, máu trong miệng không ngừng phun ra, nói lại câu nói kia.

Không nghi ngờ gì nữa, ông cũng nhìn ra sư tử xám có vấn đề.

Lúc Sở Phong mang Lục thúc gia về bộ lạc, toàn tộc chấn động, nhóm người đại biểu cho thực lực mạnh nhất của Cơ tộc như Lục thúc gia, Cơ Hải Sơn,v.v.. Vậy mà hôm nay suýt nữa là chết mất một người.

May mà những khoáng vật mà ngày thường Sở Phong chưng nấu mình vẫn chưa bị vứt đi, đều chế thành viên thuốc lớn, hiệu quả cực tốt, Lục thúc gia đã khôi phục một chút tinh khí thần.

“Năm ngoái, tứ ca và một con nhím gai trắng đồng quy vu tận, toàn thân đều cắm đầy gai nhọn màu tuyết trắng như trường mâu, lúc ấy ta đã cảm thấy không đúng, có gì đó quái lạ.” Lục thúc gia thở mạnh, lúc nói đến kích động, miệng vết thương trên người ông vỡ ra, không ngừng chảy máu, cái chân vừa nối liền kia lại suýt chút nữa đứt ra.

Sở Phong kinh ngạc, ở dương gian, pháp tắc trời đất hoàn thiện, áp chế tiến hóa giả quá ghê gớm, nếu sinh vật cấp độ Kim Thân bị người ta chém đứt tứ chi mà không kịp thời xử lý cũng khó mà mọc lại, bị bêu đầu càng là sẽ chết.

Sắc mặt Lục thúc gia tái xanh, vô cùng bi phẫn, nói: “Hôm nay sau khi ta đích thân trải qua, càng thêm vững tin, vô luận là con sư tử này hay là con nhím gai trắng cấp độ Kim Thân năm đó, đều bị người ta động chân động tay, khống chế, làm cho nổi điên, thực lực tăng lên trên diện rộng, chính là để mưu sát chúng ta.”

Cơ Hải Sơn nói: “Lôi tộc, nhất định là bọn chúng, hơn một trăm năm nay bọn chúng luôn ở ngoài sáng hoặc trong tối đấu với chúng ta, nhất là mấy năm gần đây bọn chúng càng ngày càng bá đạo.”

“Khí thế tàn bạo của bọn chúng thật sự càng ngày càng mạnh, chẳng lẽ không sợ ước định giữa các bộ lạc có hiệu lực, bọn chúng làm như thế sẽ dẫn đến chế tài sao!” Một vị tộc lão khác nhíu mày.

“Bọn chúng không có chủ động xuất kích, chúng ta chỉ là hoài nghi bọn chúng động tay động chân, khống chế hung thú hại người, thế nhưng là không có chứng cứ a.”

“Xem ra, tin tức mà chúng ta đạt được là thật, tộc này có người đạt được bản Vạn Thú Kinh không trọn vẹn!”

Bình Luận (0)
Comment