Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đồng thời, lão đạo sĩ đứa một tiểu đạo sĩ trắng trẻo, non nớt, rất xinh đẹp vào tổ rồng trên vách núi.
Nhất thời, hào quang chuyển động, mọi nơi đều ra tay, đưa mười mấy đứa trẻ qua đó.
Người có thể đến đây không phải thiên tôn, thì chính là phía sau có thiên tôn, đều sớm đã chăm sóc trong âm thầm, đạt được nhận thức chung, nếu không sẽ không có tư cách xuất hiện ở chỗ này.
Kiểu người này thông thường sẽ không dễ dàng khai chiến, nếu không ảnh hưởng rất lớn!
Sở Phong vào rổ rồng trước, có hơi thất thần, quay đầu không nhịn được nhìn nữ thiên tôn Y tộc bên đó, nàng ta nắm tay tiểu nữ hài có hơi giống Lâm Nặc Y, cuối cùng cũng tiễn nàng lên đường.
“Nhìn đâu thế? An phận một chút!” Đông Thanh tức giận lại nện lên đầu hắn, tác phong tương đối lỗ mãng.
“Các người vu oan ta rồi!” Sở Phong ấm ức!
Những người khác không tin, tiểu tặc này gan thật sự rất lớn, không thấy mặt nữ thiên tôn kia đen rồi sao, ngươi còn dám nhìn tiếp?
“Hắc hắc....” Vài người cười trộm.
Sau khi vào tổ rồng, có đây có uy áp nhẹ nhẹ, có hơi thở long tộc, hơn mười vị tiểu yêu nghiệt quan sát lẫn nhau, khi ánh mắt giao nhau, tiểu quạ đen và đứa bé cưỡi chó đã nhắm Sở Phong trước tiên.
Sở Phong nhìn tiểu nữ hài có dấu vết của Lâm Nặc Y, nói: “Lát nữa đi theo ta, thúc thúc sẽ bảo vệ ngươi không thiệt hại gì.”
Tên này thật không biết xấu hổ, tiểu quạ đen cũng chính là tiểu tử mập trắng múp lập tức khinh bỉ, mặt dày thật, đây là yêu ai yêu cả đường đi sao?
Quả nhiên, xa xa, mặt vị nữ thiên tôn kia càng ngày càng đen.
Trong tổ rồng, tiểu yêu nghiệt Oánh Oánh trên má có lúm đồng tiền tức giận bất bình, lúc trước Sở Phong còn nói nàng bảo vệ hắn, kết quả chớp mắt cái bản thân hắn phải bảo vệ người khác, có thể nhịn thì nhất định phải nhịn, thật sự muốn đánh nhau với hắn ghê!
Sở Phong cười nhẹ, chào hỏi vài người, muốn lập quan hệ kết minh.
Nhưng mà, tiểu yêu nghiệt nhất mạch Thái Võ ánh mắt hung hăng, nhìn chằm chằm hắn, còn nói với mọi người: “Các vị, số lượng người ở đây hơi nhiều, chúng ta giải quyết Cơ Thất Đức trước đi.”
Sở Phong mỉm cười nói: “Ngươi tưởng ngươi là ai, hiệu lệnh mọi người, muốn đối phó ai thì đối phó người đó sao?”
“Đứa bé cưỡi chó.” Không đáp lời hắn, trên mặt có nụ cười nhạt.
Sở Phong rất nhanh đã phát hiện không đúng, có khoản sáu bảy tiểu yêu nghiệt đứng bên cạnh đứa bé cưỡi chó, hơn nữa xem bộ dạng.... đều quen biết lẫn nhau.
“Giết!” Một đám người xông đến, đồng thời tấn công Sở Phong.
“Oánh Oánh ra tay đi.” Sở Phong kêu gọi đồng minh của mình.
“Hừ, ngươi đi nghịch bùn đi!” Oánh Oánh xoay người chạy, nhập vào phe cánh đối phương, bởi vì có vài tiểu yêu nghiệt đang vẫy tay với nàng, dĩ nhiên đều quen biết nhau.
“Một đám con cháu thế gia, đều là người quen?” Sở Phong nhảy lên chạy, sau đó lại hô lên với Oánh Oánh: “Tục ngữ có câu nói rất hay, nữ nhân đáng tin, heo cũng bò được lên cây, quả nhiên là vậy.” Hắn đang biểu thị bất mãn.
“Hừ, đó là nói nam nhân!” Oánh Oánh phản bác.
Sở Phong xông vào sâu trong động rồng, bên trong tối đen, thông tới bụng núi, hắn cả đường gào thét: “Các vị long huynh long đệ, long tỷ long muội, huynh đệ Đại Đức của các ngươi đến rồi, chúng ta liên thủ giết sạch đám rùa rụt cổ của thế giới bên ngoài đi.”
Sở Phong mạnh mẽ xông tới. Trong bóng tối, sáu, bảy đôi mắt vàng hẹp dài bỗng loé lên, mang theo sát ý bén nhọn khiếp người và sự căm hận tột cùng đối với kẻ ngoại lai.
Thật ra điều này cũng có thể đoán được. Ổ rồng này là nơi an cư của cả một bộ tộc, thế mà lúc này những con rồng trưởng thành đều bị bắt đi, thậm chí có con còn bị rút gân lột da, tàn sát dã man, vậy thì con cháu của chúng làm sao có thể không căm hận đám người ngoại lai này được.
Ngay cả mấy con rồng con bọn chúng cũng gặp nguy cơ sinh tử, phải bồi một đám tiểu yêu nghiệt chiến đấu, rèn luyện cho bọn chúng.
Mấy kẻ mạnh bên ngoài thì nói cười vui vẻ, thương lượng làm thế nào lợi dụng rồng con để bồi dưỡng truyền nhân ưu tú của bọn họ, trong khi đó, bên trong lại là cảnh tượng đẫm máu, chỉ có luật rừng mạnh được yếu thua.
Grào!
Ngay lúc Sở Phong xông đến, một tiếng rồng gầm vang lên mãnh liệt. Một con rồng nhỏ dài khoảng hai mét lao đến như một tia chớp đen, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Gió lớn đập vào mặt hắn, đôi mắt hẹp dài vàng óng với ánh nhìn lạnh lẽo thấu xương và sát ý vô biên nhanh chóng đến gần Sở Phong, khiến cho thân thể của hắn trong nháy mắt đã căng cứng.
Ổ rồng này còn nguy hiểm hơn xa so với tưởng tượng của hắn, va chạm với rồng con hắn mới biết được sức mạnh của chúng, y như những gì mà Đông Thanh đã miêu tả trước đó. Con rồng này tối thiểu cũng phải hai tuổi.
Độ dẻo dai của thân thể hắn cực tốt, chỉ cần hơi né qua một bên là có thể tránh được đòn này, nhưng hắn vẫn để bàn tay va chạm một chút để cảm thụ được độ mạnh yếu của đối phương.
Vảy giáp của nó lạnh như băng, chà xát bàn tay của hắn đến chảy máu đầm đìa, đau nhức kịch liệt, đặc biệt là còn có một nguồn lực mạnh mẽ truyền đến khiến cho cánh tay của hắn run lên. Hắn buộc phải nhanh chóng lướt ra xa.
Không hổ là Long tộc!
Sở Phong nghiêm túc lên. Nói cho cùng thì thời gian rèn luyện của hắn còn quá ngắn, Đạo quả kiếp trước đã bị thu hồi không thể vận dụng, còn kiếp này thì chỉ mới được rèn luyện hơn ba tháng mà thôi.
Thời gian ngắn ngủi, dù có là người luân hồi thì em bé mới tu hành mấy tháng vẫn còn xa mới đủ tầm!
Sở Phong đốc thúc lại bản thân. Hắn biết, đã đến chỗ này thì không thể lấy trứng chọi đá, hẳn phải đi tìm tạo hóa để gia tăng thể chất của mình trước đã. Mấy lời cảnh cáo của Đông Thanh trước đó không phải không có lý, chỉ cần sơ sẩy một cái, hắn có thể sẽ chết ở chỗ này.
“Grào!”
Trên thực tế, nguy cơ của hắn mới chỉ bắt đầu, đằng sau còn có thêm sáu, bảy con rồng nữa. Đám rồng này đều không to lắm, nhưng lại rất hung mãnh, vẫy đuôi vọt đến định giết chết Sở Phong.
Vụt!
Sở Phong nhún người nhảy lên, bay ngược lại về phía sau rồi đáp xuống một cái cây bị sét đánh. Nếu bị đám rồng này vây lại, hắn nhất định sẽ bị xé xác.
Tình hình không được ổn cho lắm, trước có rồng con sát ý ngút trời, sau lại có truy binh, Sở Phong cuối cùng đành phải lựa chọn rút lui, nhất định phải làm cho hai nhóm này gặp nhau rồi xông lên đánh nhau mới được.
Lúc trước kêu Long huynh, Long đệ, Long tỷ xem ra không có tác dụng gì. Thấy hắn là kẻ ngoại lai trong bộ dạng con người, đám rồng con kia đã sớm đỏ mắt.