Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2251 - Chương 2251: Thật Là Nhớ Nhung

Thánh Khư Chương 2251: Thật là nhớ nhung

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lê Cửu Tiêu rất coi trọng Bằng Hoàng, sau khi chào hỏi với từng người liền chạm ly với y, ứng phó loại trường hợp như vậy rất thong dong, từ đầu đến cuối đều làm cho người khác có cảm giác như gió xuân ấm áp.

Sở Phong trông thấy cảnh này liền oán thầm không thôi, mặt hàng này mỗi lần thấy hắn đều hô đánh gào giết, thế nhưng đối với người khác lại ôn hòa hiền lành như vậy, nụ cười trên mặt chưa từng biết mất qua!

Tất nhiên, Sở Phong đã tự động bỏ qua những hành động mà bản thân làm ra trước kia, dù sao thì hắn cũng cảm thấy bản thân... có lẽ chính là người bị hại.

Sở Phong nâng ly mấy lần, mỗi lần đều che đi nửa khuôn mặt, đồng thời cũng tận lực không đối diện với Lê Cửu Tiêu, hắn thầm mong mặt hàng này rời đi sớm một chút, không có việc gì đừng ở lại nơi này mà “cười tủm tỉm” như thế.

Vẫn may là Lê Cửu Tiêu vẫn không nhận ra lai lịch của hắn, dù sao thời gian cũng trôi qua mấy năm, đứa nhỏ năm nào bây giờ đã thay đổi rất lớn.

Bầu không khí nơi này rất hòa hợp, mọi người nói chuyện vô cùng ăn ý, phần lớn đều là môn đồ của Thiên Tôn, so sánh qua lại cũng không đến mức cảm thấy ai cao ai thấp.

Nhưng mà Sở Phong cũng hiểu rõ, những thứ này chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi.

Một khi có xung đột, huyết chiến đáng sợ vẫn sẽ xảy ra như cũ.

Mà trong khi giao dịch màu xám này, chắc chắn rất khó xảy ra chiến đấu mang tính chất thật, tất cả mọi người đều tuân thủ quy tắc nơi đây để hành sự, cho nên không bằng cứ hòa thuận với nhau trước đã.

Bởi vì bọn họ đều là người thông minh.

Ngoại trừ loại trẻ con như Võ Thành, Diệu Thiên, Diệu Ngọc và U Vũ đem thái độ viết hết lên trên mặt, thì những người khác phải nói là không cách nào nhìn thấu.

“Lê huynh, lần này vẫn là vì tiên tử của Cơ gia mà đến đi?” Phượng Hoàng trêu ghẹo.

Một số người lập tức lộ ra ý cười, ai mà không biết Thần Vương Lê Cửu Tiêu đang theo đuổi Cơ Thải Huyền, tính toán một chút thì đã theo đuổi được mười năm rồi.

“Nàng ấy quả thật có đến, lát nữa chắc hẳn mọi người có thể nhìn thấy.” Nhắc đến Cơ Thải Huyền, thần thái Lê Cửu Tiêu tỏa sáng, con mắt lấp hánh hữu thần hơn lúc trước rất nhiều.

Ngay khi Sở Phong đang cảm thấy may mắn vì bản thân có khả năng thuận lợi thoát được một kiếp, Lê Cửu Tiêu lập tức quay qua nhìn bên này một cái, trong nháy mắt đã có chút hoài nghi.

Hắn ta là Thần Vương, hơn nữa còn là một trong những Thần Vương mạnh nhất của dương gian, cho dù trong lúc lơ đãng không chú ý quan sát, thì lúc này trong lòng vẫn sinh ra cảm ứng.

Hắn ta cảm thấy nhóc con kia có chút đặc biệt, có chút cổ quái.

Cho dù Sở Phong uống rượu để che giấu, thế nhưng Lê Cửu Tiêu vẫn nhìn ra vấn đề.

“Vị này là...” Thái độ hắn ta vẫn ôn tồn lễ độ như cũ, trên mặt treo nụ cười.

“Hắn là Cơ Đại Đức.” U Vũ rất chủ động mà giới thiệu, cuối cùng còn âm thầm lầu bầu một câu, nói: “Thật ra hắn còn rất thiếu đạo đức.”

“Ta thấy vị tiểu hữu này có chút quen mắt, khí chất xuất chúng.” Lê Cửu Tiêu tán thưởng nói.

Sở Phong âm thầm chột dạ, bị tán dương như vậy khiến hắn thật sự chịu không nổi ngượng ngùng a.

Thế nhưng rất nhanh hắn đã kiên định cho rằng, bản thân mình vốn dĩ xuất chúng như vậy đó, các ngươi cứ việc khen đi!

Đồng thời hắn cũng cười đứng dậy, cười tươi như một bông hoa mào gà yêu diễm rực rỡ, cảm thấy thật sự vui vẻ, hình như đối phương không có nhận ra hắn.

Trong lòng Lê Cửu Tiêu khẽ giật mình, sao hắn ta lại cảm thấy nụ cười của đứa nhỏ này có chút quen thuộc a?

“Càng nhìn càng thấy tướng mạo của vị tiểu huynh đệ này bất phàm, sau này tuyệt đối không phải vật trong ao.” Lê Cửu Tiêu lên tiếng tán thưởng, nhưng trong lòng lại càng cảm thấy nghi ngờ.

Chủ yếu là tướng mạo Sở Phong thay đổi quá lớn, khác xa dáng vẻ lúc còn là một thằng nhóc sơ sinh.

U Vũ và Võ Thành đều trợn mắt, thấy Cơ Đại Đức được Lê Thần Vương khen ngợi như vậy, trong lòng liền hiện lên cảm giác không công bằng.

“Không biết sư môn truyền thừa của vị tiểu huynh đệ là ai, từ đâu mà tới?” Lê Cửu Tiêu tiến thêm một bước thăm hỏi.

“Hắn đến từ xó xỉnh biên hoang nha.” U Vũ bĩu môi thông báo.

Sở Phong lập tức cảm thấy, hỏng chuyện rồi!

Cho dù dung mạo lúc này của hắn có thay đổi lớn cỡ nào, hơn nữa còn cố ý thay đổi cả khí chất, thế nhưng hắn vẫn như cũ cảm nhận được, đối phương thân làm Thần Vương, cảm ứng chắc chắn cực kỳ nhạy cảm, nhất định sẽ có cảm giác.

Quả nhiên, cảm ứng đặc biệt kia liền có hiệu quả, cho dù Lê Cửu Tiêu đối mặt với đứa nhỏ hoàn toàn không giống ai kia này, trong lòng hắn ta vẫn xẹt qua một ý nghĩ, lập tức ngộ ra người trước mắt là ai.

Chỉ có thể nói, loại Thần Vương đỉnh cấp này quá lợi hại.

Trên mặt hắn ta vốn dĩ còn đầy ý cười, thế nhưng bây giờ, nụ cười ấy lập tức cứng đờ!

Sau đó, Lê Cửu Tiêu đột nhiên biến sắc mà quát lớn: “Ngươi là... Lôi Chấn Tử?!”

Hắn ta suýt chút nữa đã tự tát cho mình một bạt tai, ban nãy bản thân lại khen ngợi tiểu tử này? Lê Cửu Tiêu muốn thổ huyết!

Lúc này, Lê Cửu Tiêu đã hoàn toàn tỉnh ngộ, tầng tầng chuyện xưa mấy năm trước cũng hiện lên, trong nháy mắt, khuôn mặt hắn ta liền đỏ bừng!

Người có danh xưng là Thần Vương nho nhã, lúc này gần như sắp điên cuồng.

“Đã lâu không gặp, rất là nhớ nhung.” Lúc này, Sở Phong cũng lên tiếng, bất chấp hoàn cảnh, tay nhỏ lay động, lên tiếng chào hỏi với Lê Cửu Tiêu.

Rất là nhớ nhung? Sau khi Lê Cửu Tiêu nghe thấy những lời này, lại trông thấy khuôn mặt tươi cười như đóa hoa của Sở Phong, trực tiếp muốn nhảy lên mắng một trận!

Sắc mặt hắn ta tái nhợt, bờ môi phát tím, nào còn khí vận của Thần Vương nho nhã đáng tin, dáng vẻ lúc này hoàn toàn đối lập với phong thái siêu nhiên ngày thường của hắn ta.

Đồng thời hắn ta cũng đưa một cánh tay lên trước, muốn bóp chết thằng nhãi Lôi Chấn Tử này! Gặp tiểu tử này mà không đánh chết, chẳng lẽ giữ lại ăn tết?

Trong nháy mắt, huyết khí Thần Vương khuấy động, chỉ riêng khí tức cũng đủ để giết chết Sở Phong cả trăm lần, đồng thời còn ngộ thương đến đám tiểu yêu nghiệt Võ Thành, U Vũ,...

Lê Cửu Tiêu sát phạt rất dứt khoát, hành động không chút do dự, trực tiếp xuất ra tử chiêu.

Tất cả mọi người đều sững sờ, không rõ tại sao hắn ta đột nhiên bạo phát, không lâu trước đây không phải vẫn còn khen ngợi Cơ Đại Đức đấy sao? Còn nói vừa gặp đã thấy quen, tán thưởng tiểu tử kia bất phàm, tại sao lại đột nhiên trở mặt, trực tiếp hạ sát chiêu?

Bình Luận (0)
Comment