Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ba món binh khí kia đều là một bộ phận của đại đạo dương gian, có thể tổ hợp thành chủ thể mà xuất hiện như ngày nay, một khi tập trung lại trong tay của một sinh vật tiến hóa, cái đó chính là biểu thị cho đạo quả mà tất cả tiến hóa giả từ xưa đến nay luôn khát khao mơ ước, tiến hóa giả chung cực thuộc cấp bậc cao nhất có khả năng thành công xuất hiện ở thế gian!”
Một khi nắm giữ ba món binh khí, sẽ tương đương với chấp chưởng đại đạo ở dương gian, sinh ra tiến hóa giả chung cực? Sở Phong nghi hoặc.
“Sao ta lại có cảm giác đằng sau có âm mưu to lớn nào đó? Giống như cố ý ném ra ba món binh khí để dẫn đến loạn cục của dương gian?” Bằng Hoàng lên tiếng, trước kia y cũng là tán tu, sau này mới có môn đình tiến hóa cường đại hỗ trợ hắn.
Những người khác cũng có cảm giác như vậy, nhất là đám người Phượng Hoàng tiên tử và Lê Cửu Tiêu, ai nấy đều nghĩ đến một số chuyện cũ mà tổ lão trong tộc đã từng nhắc qua, còn có một số mật ngữ mơ hồ không rõ, hiện tại cũng có chỗ để liên tưởng, lập tức cảm thấy khủng bố.
“Trong thiên địa này có sinh vật nào đó đang chơi cờ, đang thôi động hướng đi đại thế của dương gian?” Phượng Hoàng tiên tử cảm thấy sau lưng phát lạnh.
“Đừng nói với ta, sau khi ba món binh khí kia xuất hiện, thiên hạ liền có ba vị đế quân quật khởi!?” Bạch Vũ lên tiếng, lay động Cửu Huyền Bảo Phiến trong tay, sắc mặt nặng nề, hắn ta cảm thấy đại loại chân chính sắp bắt đầu.
Cơ Thải Huyền nói: “Vị kia của Ung Châu không phải quân cờ, nếu không năm đó cũng không bị sấm sét hủy diệt, hiện tại dục hỏa trùng sinh (1) mà trở lại, chắc chắn có náo nhiệt lớn.”
(1)Dục hỏa trùng sinh: Sinh ra từ đống tro tàn, là một thành ngữ ám chỉ việc trải qua sự dày vò của lửa và thử thách đau đớn, có được sự tái sinh và đạt được thăng hoa trong sự tái sinh.
Sau đó, nàng nói rõ cho mọi người, trước mắt xác thực có bá chủ cường đại trở lại, hình như đang tạo hóa trong cổ đại xa xưa, nhưng thật ra muốn tiến thêm một bước, muốn tranh giành đế vị hiện tại.
“Cơ gia chúng ta đã quyết định sẽ ủng hộ vị Ung Châu kia, gia tộc của các vị thì sao? Chúng ta sau này liệu rằng sẽ gặp lại trên chiến trường?” Cơ Thải Huyền hỏi.
“A...” Một đám người sửng sốt không ra lời, rốt cuộc cũng ý thức được xảy ra chuyện lớn.
Ngay cả Cơ gia và những thế gia tiến hóa cứu cực trường tồn đều bị cuốn vào chuyện này, không thể tránh khỏi vòng xoáy, hơn nữa còn muốn chọn lựa chiến đội? Nếu suy nghĩ sâu xa, việc này quả thật khiến người ta rợn cả tóc gáy.
“Tranh đế vị?” U Vũ lẩm bẩm, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
“Hiện tại là Đế lịch năm thứ mấy?” Cơ Thải Huyền lên tiếng hỏi.
“Tất nhiên là năm chín trăm tám mươi bảy vạn sáu ngàn ba trăm năm mươi tám, làm sao vậy?” Có người đáp lại.
Cơ Thải Huyền nói: “Thiên Đế chưa từng gặp, chỉ có truyền thuyết. Thiên Đế năm đầu tiên...”
Thiên đế năm đầu tiên, dương gian xảy ra chuyện lớn!
Lúc ấy, đại đạo nổ tung, Hỗn Độn Giản, Kính Vạn Kiếp và một chiếc đèn cổ đồng thời xuất hiện, nhanh chóng tụ họp về một phía, lại thêm một số những mảnh vỡ khác bay đến từ vùng đất tử khí âm trầm, tất cả đều xâm nhập vào trong ba món binh khí, tổ hợp thành một khí vật mơ hồ mà mông lung.
Cường giả cứu cực ngủ đông khắp dương gian đều động tâm, trong lòng dường như có một cỗ dao động nào đó, đây chính là ngưng tụ của chủ thể đại đạo, không lẽ nó muốn hiển hóa hoàn chỉnh để xuất thế hay sao?
Cơ Thải Huyền tiếp tục nói, kể lại chuyện cũ năm đó.
Trước kia, tất cả tiến hóa giả đỉnh cấp đều kích động không thôi, sau đó đoán ra một loại khả năng, cuối cùng cũng có một người bước ra một bước kia, trở thành tiến hóa giả chung cực!
Từ trên một số mảnh vỡ nhỏ và ba món binh khí, bọn họ có thể suy đoán được, sau đó tiến thêm một bước thôi diễn, luôn cảm thấy có một sinh vật đã tiến hóa thành công.
Một số cường giả cứu cực đều có bản lĩnh thông thiên triệt địa, vì tiến hóa, vì trở nên mạnh hơn mà đã khai quật qua các loại di tích cổ xưa, thôi diễn qua rất nhiều con đường, bởi thế mà có hiểu biết cực sâu với con đường tiến hóa.
Trong thôi diễn nguyên bản, cường giả cứu cực đã biết ba món khí vật và mảnh vỡ nhỏ khác đã dung hòa cùng nhau, biểu thị cho sự hình thành của quả vị chung cực ở dương gian.
“Cho nên, khi ấy tất cả đều cảm thấy có một vị đế quân ra đời, bước lên cảnh giới cuối cùng của con đường tiến hóa.” Thần thái Cơ Thải Huyền sáng láng, nghĩ đến những chuyện lớn năm ấy, tâm trạng nàng không tránh khỏi chấn động.
Năm đó, những môn đình tiến hóa tối cường như Phật Tộc, Hằng Tộc, Cơ Tộc, Đạo Tộc, Lê gia,... tất cả đều nhất trí cho rằng, hẳn là đã có người thành công bước đến một bước kia.
Vì vậy mọi người liền gọi một năm này là Thiên Đế năm đầu tiên, hay còn gọi là Thiên Đế nguyên niên.
Không ngờ lại có một đoạn chuyện cũ như vậy, khiến trong lòng Sở Phong nổi sóng lớn.
Dương gian còn có một vị Thiên Đế?
U Vũ lẩm bẩm: “Nhưng mà, từ trước đến nay chưa từng thấy qua a, tuy rằng có lịch Thiên Đế, thế nhưng gặp quỷ rồi, chúng ta căn bản không biết dáng vẻ của vị bá chủ kia rốt cuộc ra làm sao, đang ở nơi nào.”
Trên thực tế, đây cũng là những nghi hoặc của người khác, cũng là tình hình mà Sở Phong muốn tìm hiểu.
“Hoàn toàn chính xác. Từ trước đến nay chưa có người nào gặp qua Thiên Đế, bởi vì ngài ấy có khả năng không còn tồn tại nữa.” Cơ Thải Huyền thở dài, ngay cả ánh sáng trong mắt cũng ảm đạm đi một chút.
Lúc trước, tất cả mọi người đều nhìn thấy hi vọng, cảm thấy con đường tiến hóa phía trước chưa hề đứt đoạn, vẫn có mục tiêu, cảnh giới cuối cùng trong thôi diễn của mọi người thật sự có thể thực hiện.
Nào có ngờ được, nhân dịp tiến hóa giả của dương gian nhất trí cho rằng có người thành công, không qua mấy ngày, đại đạo kia đã ngưng tụ và dung hòa lại với nhau tạo thành khí vật hữu hình, sau đó đột nhiên vỡ ra, giải thể một lần nữa!
Hỗn Độn Giản, Kính Vạn Kiếp và ngọn đèn cổ kia, mỗi món đều xông về một phía, còn một số mảnh vỡ nhỏ thì lại bay đi giống như lưu tinh!
Khi đó, tất cả cường giả đỉnh cấp đều chấn động, một câu cũng không thốt lên lời, trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm hư không, khó có thể chấp nhận kết quả này.
Cái gọi là có người thành công bước ra một bước trong lý luận, kết quả đều chỉ là một màn hư ảo, chỉ là hoa trong gương trăng trong nước như cũ, cái gọi là bá chủ kia chính là thất bại?