Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quá nhiều tiến hóa giả đều ngã gục trên đường, nhân vật cứu cực đến cuối cùng cũng phải chết thảm, không một ai có thể bước ra một bước cuối cùng kia, từ cổ chí kim, các tộc đều đang tìm kiếm con đường phía trước, hy vọng có thể thành công.
Thế nhưng khó khăn lắm mới trông thấy ánh sáng rạng đông, kết quả cuối cùng lại là tuyệt vọng!
“Mọi người không có thay đổi dự tính ban đầu, vẫn tìm kiếm như cũ, đồng thời cũng coi một năm ấy là Thiên Đế năm đầu tiên.” Cơ Thải Huyền tiếc nuối nói.
“Hóa ra còn có loại ẩn tình như vậy, ta sinh ra ở dương gian nhưng không hề biết còn có loại chuyện lớn như vậy xảy ra a!” Phượng Hoàng tiên tử thở dài.
“Đó là vì lão tổ trong tộc vẫn chưa nói cho mọi người.” Cơ Thải Huyền nói, nàng tin tưởng nội tình trong gia tộc của đối phương, bọn họ khẳng định đều hiểu rõ chân tướng năm đó.
Tất nhiên, giải thích của các tộc cũng không giống nhau, những chuyện nói cho đời sau cũng có khả năng không giống.
Ví dụ như, đến bây giờ vẫn có một loại quan điểm, một vài gia tộc tiến hóa đỉnh cấp cho rằng, năm đó thật sự có người đã thành công trở thành tiến hóa giả chung cực, có thể xưng làm Thiên Đế, hơn nữa vẫn còn sống!
Tất nhiên, người giữ loại quan điểm này cũng thừa nhận, trạng thái thân thể của vị tiến hóa giả chung cực kia không tốt, phân nửa đều xảy ra biến cố, mà bây giờ đều đã ngủ đông.
Ngoài ra còn có một loại quan điểm khác cho rằng, tiến hóa giả chung cực cũng không phải chỉ là quả vị trong thôi diễn mà mọi người lý luận, trong thời kỳ cổ xưa nhất có khả năng cũng có người đã làm đến.
Ví như thời đại táng tiên, rất có khả năng từng xuất hiện loại cao thủ như thế!
Chỉ có điều, thời đại kia không chỉ có tiên bị chôn vùi, ngay cả dương gian cũng bị chôn xuống rất nhiều, thậm chí có người cho rằng, thủy tổ và tiên của các tộc dương gian năm đó đều cùng nằm xuống, có lẽ đã bị vây nhốt trong vùng đất thời không đứt đoạn.
Thiên Đế nguyên niên sở dĩ xuất hiện dị tượng kinh người như vậy, vài món khí vật muốn hợp nhất để hóa thành vật hoàn chỉnh, rất có khả năng là bị cắt đứt ở thời đại táng tiên – khi một vị cao thủ chung cực tạm thời đả thông được con đường quay về, cho nên mới xuất hiện ra loại biến cố ấy.
Đáng tiếc, trong lúc quay trở về, con đường kia vẫn bị cắt đứt.
Tất nhiên, những thứ này chỉ là ước đoán, đều là những quan điểm khác nhau của lão tổ cứu cực, không có bất kỳ chứng cớ nào.
Nghe xong những lời kia của Cơ Thải Huyền, Sở Phong ngày càng cảm thấy trong lòng nặng nề, dương gian này quả thật sâu không lường được, hắn luôn cảm thấy có người đang thúc đẩy hướng đi của đại thế, đang dẫn ra một cái bẫy.
Thậm chí hắn còn có lý do nghi ngờ, cho dù có chân chính bá đạo quật khởi thì cũng không thể ngăn cản, ví như vị Ung Châu kia phục sinh, cũng chưa chắc có khả năng hoàn toàn bước ra bàn cờ này.
“Các vị, không cần lo lắng và nghi ngờ, vị Ung Châu kia năm đó nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chắc chắn ngài ấy sẽ không chỉ dừng lại ở thống lĩnh hai mươi phần cương thổ, phải biết rằng khi đó vị kia đang đứng trên đỉnh cao huy hoàng nhất. Mà hiện tại, vị này đã sống sót quay lại, chân chính nắm hết thảy trong tay, đã định trước là kỳ thủ tối cường của dương gian.”
Cơ Thải Huyền lên tiếng, muốn kéo những người này đi Ung Châu, rõ ràng là nàng coi trọng gia tộc và đạo thống đứng sau lưng những người này.
Bầu không khí cực kỳ ngột ngạt, ai có thể dễ dàng tỏ thái độ?
Sở Phong cúi đầu trầm mặc, luôn cảm thấy có quá nhiều sương mù che đậy chân tướng của thế gian, dương gian quá đáng sợ, ao nước này đủ để khiến những tiến hóa giả tuyệt đỉnh khắp nơi chết đuối trong đó.
Hắn lại nghĩ đến tượng đất ngồi xếp bằng trong vùng đất luân hồi, cũng nghĩ đến những cối xay đá thô ráp trên đường, còn nghĩ đến lúc bản thân hắn trở về sau khi tu luyện Tiểu Lục Đạo Thời Quang Thuật ở dị vực, khi ấy hắn nhìn thấy một đám Thần Ma hư thối đang mở ra một con đường không biết dẫn đến nơi nào, trên lưng bọn chúng cũng cõng theo đao luân hồi.
Không nghi ngờ gì nữa, khối luân hồi này có chỗ khủng bố chung cực, sinh vật có thể tham dự vào thật sự mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng.
Sau đó, hắn tự nhiên lại nghĩ đến thời đại táng tiên có khả năng tồn tại thời không đứt gãy, nơi đó lại không mai táng bất kỳ thứ gì, tiến hóa giả và tiên của dương gian, rốt cuộc là ai thắng ai thua?
Nội tình bên trong này… nếu như suy nghĩ sâu xa thì thật sự rất khiếp người, nếu như một ngày có những sinh vật quay trở lại, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn!
Không hề nghi ngờ gì nữa, cái gọi là thời không táng tiên đứt gãy chắc chắn có bí mật kinh người cổ kim, cũng liên quan đến kẻ đánh cờ cuối cùng.
Đồng thời, còn có rất nhiều chỗ tương đối dọa người của tiết điểm đặc biệt trên lịch sử tiến hóa, nếu như đi tìm kiếm, vậy thì những nhánh tiến hóa đã biến mất kia có khả năng cất giấu nhân quả đáng sợ đến nhường nào.
Dương gian hiện tại có khả năng cũng chỉ là một nhánh trên con đường tiến hóa mà thôi.
Việc này nếu như tìm hiểu được chân tướng, Sở Phong chỉ hơi nghĩ đến đã cảm thấy không rét mà run, da đầu phát tê, sâu trong hồn quang cũng sinh ra một cảm giác khủng bố.
“Ngoài ra, còn có một cái gọi là thời kỳ táng tiên...”
Sở Phong cảm thấy đau đầu không thôi, hắn nghĩ đến các loại phương diện khác nhau, đều liên quan đến sinh vật thuộc cấp bậc tối cường, người đánh cờ chân chính chỉ giống như bị phân tách độc lập giữa hai bên.
Có một vài thứ là hoành quán từ cổ chí kim, giống như vùng đất luân hồi.
Có một số lại chôn giấu quá khứ, giống như thời đại táng tiên.
Mà cũng có một số lại giống như trong thời không đứt gãy...
Hắn ra sức lắc đầu, không thèm suy nghĩ nhiều nữa, hắn thề, sau khi rời khỏi nơi này sẽ đi tìm nơi thích hợp để bế quan, ví dụ như danh sơn đại xuyên, ở đó có tuyệt địa của đại tạo hóa.
Nếu không tu luyện đến cấp độ nhất định, hắn không có dự định lộ diện nữa!
Bất luận sau này muốn thế nào, báo thù cũng được, tiêu diêu tự tại cũng được, chỉ có thực lực đủ lớn mạnh mới là đảm bảo ổn thỏa nhất, có thể chống đỡ con đường đi của hắn.
Lúc này, Cơ Thải Huyền đang cố gắng lôi kéo Bằng Hoàng, bởi vì đằng sau y chính là Á Tiên Tộc, vị hôn thê tương lai của Bằng Hoàng xuất thân từ nơi đó.
Có thể nhìn ra được, lần này Cơ Gia - một trong những thế gia mạnh nhất của dương gian đã đích thân hạ trận, muốn khuấy lên phong vân vô biên, quyết tâm ủng hộ vị kia của Ung Châu.