Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Trước không nói những thứ khác, nói xem nơi này ta có thể đi vào không?” Sở Phong dồn dập hỏi.
“Tất nhiên có thể!”
Cái này có chút nằm ngoài dự đoán của Sở Phong, đệ nhất danh sơn thiên hạ có khả năng tiến vào?
Hắn nhất thời tỉnh táo cả người, lại càng thêm chú ý đến chuyện sư phụ của đại ca Cửu U Chích làm thế nào sao lại bò ra khỏi danh sơn kia, chữ bò này không khỏi khiến người ta mơ hồ, càng suy nghĩ càng cảm thấy khủng bố!
Hắn thúc giục Cửu U Chích, rất muốn biết các loại nguyên do tột cùng trong chuyện ấy.
“Sư phụ của đại ca ta… là một bộ tử thi, bị trấn áp bên dưới đệ nhất danh sơn nọ cũng không biết bao nhiêu năm, cũng có thể nói là phơi thây ở đó.”
Một câu này khiến Sở Phong trực tiếp nghẹn họng, lông tơ thi nhau dựng lên, đệ nhất danh sơn của thiên hạ rốt cuộc là nơi như thế nào?
Mà đại ca của Cửu U Chích cũng nào phải người thường, ngay cả tộc trưởng của các thế gia tiến hóa xếp trước vài hạng mà y cũng dám hạ độc thủ, kể cả Võ Phong Tử không ai bì nổi thời tiền sử cũng bị y đánh đến máu me khắp người, cuối cùng phải liều mạng bỏ chạy.
Nhân vật tung hoành năm tháng tiền sử như vậy, đánh khắp thiên hạ cũng khó tìm được kẻ ngang tay, một đường tung hoành thiên hạ, sư phụ của y sẽ là nhân vật nghịch thiên thế nào chứ!
Thế nhưng, bất luận thế nào thì Sở Phong cũng không ngờ được rằng, sư tôn của y lại là một bộ tử thi, hơn nữa còn là tử thi bò ra từ ngọn danh sơn kia!
“Ngươi có thể tưởng tượng chút, cảnh tượng một đứa bé ngang bướng mang theo một bộ thi thể thông linh hành tẩu thiên hạ là như thế nào, đại ca ta liền có được sự chỉ bảo, nhanh chóng quật khởi, sau đó bắt đầu hành trình tung hoành thiên hạ.”
Sở Phong nghe nó nói vậy, trước mắt không khỏi hiện lên một vài cảnh tượng không ăn khớp, từng bức tranh lần lượt hiện ra, cuồng nhân thời tiền sử chính là như thế mà trưởng thành?
Một bộ thi thể thông linh dạy dỗ ra một kẻ cuồng nhân vô địch thiên hạ!
Chỉ có điều, hắn làm sao lại cảm thấy cảnh tượng kia có chút quen mắt, giống như rất quen thuộc?
Ừm… Sở Phong không khỏi nghĩ đến bản thân, bây giờ không phải hắn cũng đang mang theo một bộ thi thể mà hành tẩu thiên hạ đấy thôi?
Sau đó, Cửu U Chích dường như cũng nghĩ đến tình cảnh trước mắt, cái này thật sự là… giống nhau a, khiến bản thân nó đều ngơ ngẩn đến xuất thần, không khỏi ho khan mấy tiếng.
“Ngươi ho khan gì chứ?”
Sở Phong ý thức được gia hỏa này đang sĩ diện, giống như là đang chờ hắn nói ra những lời tương tự.
Thế nhưng hắn cái gì cũng không nói, không để ý đến tên việc này.
Cửu U Chích có chút không nhịn được nữa, không khỏi lên tiếng: “Lịch sử luôn làm người ta ngạc nhiên như vậy đấy, cả thế giới này đều đang trong luân hồi!”
Nó cảm thấy bản thân mình đã nhắc nhở rõ ràng, nếu đồ nhãi con mất nết này thức thời, chắc chắn sẽ tranh thủ thời gian mà nịnh nọt nó, gọi nó mấy tiếng dễ nghe chút.
Thế nhưng Sở Phong không hề để ý nó, dáng vẻ rất chi là vô tư bất cần đời.
“Khục, tử thi mà đệ nhất danh sơn thiên hạ trấn áp, lai lịch chắc chắn cực kỳ lớn, nó có thể bò ra ngoài là do sau khi trải qua hàng tỷ năm thời gian đằng đẵng, bộ tử thi ấy đã trở thành Cửu U Kỳ, tình huống trong đó nghĩ cẩn thận thôi đã thấy đáng sợ!”
Trong quan tài đá truyền ra âm thanh xa xôi, trong đó còn tiến thêm một bước nhắc nhở, còn kém chút đã nói cho Sở Phong, tình hình năm ấy cùng hiện tại gần như là giống nhau.
Ngươi còn không mau quỳ xuống bái sư? Cửu U Chích rất muốn gào lớn tâm tình lúc này của mình.
Nhưng mà Sở Phong chính là muốn nín chết nó, vẫn như cũ rất không thức thời, không hề đáp lại nó cái gì.
“Tiểu tử, ngươi cảm thấy chuyện năm đó có phải rất giống hiện tại hay không? Lão phu hiểu bí pháp tiền sử, biết được vô số diệu thuật, ta muốn bồi dưỡng ra một đệ tử vô địch!”
Cửu U Chích thật sự không nhịn được nữa, trực tiếp ngả bài của chính mình.
“Sau đó thì sao?” Sơ Phong chớp đôi mắt to tròn mà hỏi.
“Ngươi… Thật không biết lĩnh hội!” Cửu U Chích tức giận không thôi, nó biết bản thân đã bị đùa giỡn.
Sở Phong không khỏi bĩu môi, nói: “Nếu như đại ca ngươi phục sinh thì ta còn có thể suy xét, nghĩ biện pháp có thể học được thuật pháp cứu cực trong tay y, nhưng nếu là ngươi thì bỏ đi, năm đó nếu như ngươi đủ mạnh thì cũng không đến nỗi phải trốn trong quan tài mà hư thối, nghe đến Võ Phong Tử còn sống, kém chút nữa bị dọa quá sức!”
“Ngươi… dám ghét bỏ lão phu!”
“Nếu như ngươi muốn dạy ta thứ gì đó, ta liền cố gắng học tập một chút đi, nhưng ta đoán trong tay ngươi cũng không có bí pháp nào đáng giá để ta nghiêm túc học tập.”
Cửu U Chích nghe hắn nói mà muốn hộc máu, tức đến nỗi nắp quan tài đá cũng phải run rẩy, không thèm để ý đến hắn.
“Xuất phát! Mục tiêu chính là danh sơn đệ nhất thiên hạ!” Sở Phong hô lớn, tự động viên chính mình.
Hắn lên đường, tự mình bố trí trường vực truyền tống cỡ lớn, chỉ cần có thần nam châm, cho dù khoảng cách có xa cả hàng tỉ dặm, vượt qua các châu cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
Hạ Châu, nghe nói chính là vùng đất tương đối tựa gần trung tâm của dương gian, là khu vực rất lớn bao hàm lượng linh túy thiên địa cực kỳ nồng đậm.
Châu này so với các châu bình thường phải lớn gấp mấy lần, tài nguyên phong phú, các loại thiên trân dị bảo thường xuyên được khai quật ra ngoài, sản vật kinh người.
Nhất là ở giữa một vài địa mạch và linh sơn, pháp tắc giống như ẩn hiện, giống như trong mây hỏa được khảm lên viền vàng, phác họa ra hào quang thần thánh mà khuyết thiếu.
Chính điều này cũng dẫn đến áp chế của đại đạo ở Hạ Châu cực kỳ lợi hại.
Nơi này có linh túy nồng đậm, trật tự ẩn hiện, khiến Thánh giả cũng khó có thể phi thiên độn địa, chỉ có thể hành tẩu trong núi rừng Hồng Hoang.
Thậm chí cả cường giả cấp Ánh Chiếu cũng không có đủ năng lực để ngự không, chỉ có một số người cá biệt cực kỳ xuất chúng mới có khả năng phi hành!
Cho nên ở Hạ Châu, trừ phi trở thành Thần hoặc bản thân vốn dĩ đã thuộc những bộ tộc có cánh thì mới có khả năng bay khỏi mặt đất, nếu không thì chỉ có thể ở trên mặt đất mà chém giết, bởi vì quy tắc của Hạ Châu càng khiếp người hơn các châu còn lại.
Sở Phong đến rồi, vừa mới chui ra từ đường hầm không gian, bởi thế cũng có cảm giác không thích ứng lắm, vốn dĩ hắn còn muốn nhảy lên cao mấy trượng để tiến hành ăn mừng và hoan hô.