Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2263 - Chương 2263: Thúc Của Ta Là Sở Phong (2)

Thánh Khư Chương 2263: Thúc của ta là Sở Phong (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Kết quả, bẹp một tiếng, hắn từ không trung ngã nhào xuống, thiếu chút nữa đã gặm một miệng toàn đất.

“Biến thái a, áp chế đến mức này cũng quá mức rồi!” Hắn tương đối bất mãn, đồng thời cũng kinh hãi không thôi.

Khi còn ở biên hoang, pháp tắc cũng chỉ áp chế đến cảnh giới bán Thánh, nhưng đến những châu khác, cao nhất thì cũng áp chế đến cấp độ Thánh Nhân là cùng, mà ở nơi này e là lại càng sâu hơn!

Lúc này hắn liền hiểu rõ sự khủng bố của Hạ Châu mà Cửu U Chích đã báo trước.

Cửu U Chích thật sự không muốn phản ứng hắn, nó vẫn còn rất tức giận, thế nhưng cũng không chịu nổi Sở Phong quấy rầy hỏi liên tục.

“Lão Cửu, ngươi nói danh sơn đệ nhất thiên hạ này đến tột cùng có tình huống gì, dưới đất rốt cuộc có thứ gì cổ quái? Ngay cả truyền thừa của đại ca ngươi nếu tỉ mỉ mà ngẫm thì xác thực bắt nguồn từ ngọn núi này, thật sự có chút khủng bố a. Ngươi nói xem, ta thật sự có khả năng tiến vào đây sao? Phải chăng cũng có thể khiêng ra một bộ thi thể thông linh, sau đó học được song pháp vô địch thiên hạ? Ngoài ra, sư phụ của đại ca ngươi đâu, sau này đã xảy ra chuyện gì?”

Sở Phong líu ríu không ngừng, một hơi đã tuôn ra rất nhiều vấn đề.

“Lão Cửu, đừng quên ta đã hứa hẹn tìm cho ngươi hàng tỷ hủ thi để ăn đó, nếu ngươi không phối hợp, vậy ta cũng không còn biện pháp rồi!” Sở Phong vừa nói vừa kết nối vào mạng internet của Hạ Châu, muốn tự mình điều tra.

“Mạng mẽo chết tiệt, lúc được không không, chắc chắn danh sơn đại xuyên ở nơi này phải nhiều lắm, toàn bộ đều đang chia cắt và ngăn trở tín hiệu!” Sở Phong oán giận nói.

Sau đó hắn tra được một vài tin tức công khai, danh sơn đệ nhất thiên hạ cũng coi như ôn hòa, nhưng dưới đất rất cổ quái, người thường không tiến vào được, sẽ bị một tầng ánh sáng ngăn trở bắn ra.

Từng có người nghe được âm thanh giảng kinh rất thần thánh dưới lòng đất nơi đó!

Cũng có người xông vào liền nhìn thấy tử thi ngồi trên tế đàn mà giảng kinh, dẫn đến hồn quang của kẻ xông vào bị tổn thương nghiêm trọng.

Chẳng qua cũng có người sau khi xông vào liền hái được thực quả hiếm thấy, sau khi ăn xuống, huyết khí lập tức bùng lên ngút trời, tạng phủ cộng hưởng như sấm sét nổ vang, đến cuối cùng thể phách liền sánh ngang với chân long.

Tóm lại, danh sơn đệ nhất thiên hạ này rất đặc biệt, đến bây giờ cũng không có nghiên cứu rõ ràng, từ xưa đến nay chỉ có một ít người tiến vào trong, mà những chuyện đã trải qua đều không quá giống nhau.

“Sư phụ của đại ca ta cuối cùng biến mất rồi, theo ta suy đoán thì người kia không trở lại danh sơn đệ nhất này, mà là đã bò vào trong một cấm địa nào đó!”

Cửu U Chích rốt cuộc cũng lên tiếng, nói cho Sở Phong tình huống kia.

Sở Phong nói: “Ngươi có thể bỏ cái từ “bò” kia đi được không? Có chút đại bất kính đó?”

“Tình hình thật sự chính là như thế mà, bộ tử thi kia đi lại không tiện, đến cuối cùng cũng là thân thể cứng ngắc, không khôi phục được. Ngoài ra, tuy rằng là sư phụ của đại ca ta, thế nhưng người kia không nhất định mạnh bằng đại ca, sinh vật thiên tư phi phàm đã định trước là sóng sau vượt sóng trước, tuổi tác căn bản không phải vấn đề.”

Sở Phong vuốt vuốt mặt, không chút do dự mà nói: “Ngươi đang nói ta sao, tuy rằng tuổi tác không lớn, thế nhưng đã định trước ngự trị trên ba mươi ba tầng trời, trở thành tiến hóa giả chung cực!”

“Chiếp chíp chíp…” Lừa tinh rất phối hợp mà kêu lên vài tiếng, thật sự là con lừa thành tinh.

“Núi này cũng quá cao rồi đi?” Sở Phong nhìn mà quáng mắt.

Dựa theo con đường mà hắn đã tìm kiếm, trước khi Sở Phong tiếp cận đích đến, hắn nhìn thấy một dãy núi rất lớn trên đường đi, thật sự quá bao la và hùng vĩ, giống như từng cột từng cột trụ trời cao chót vót, đâm thẳng vào tầng mây, đứng sừng sững giữa đất trời.

Hơn nữa, sinh cơ nơi này bừng bừng, linh khí nồng đậm vượt xa những nơi khác.

Ven đường, ngay cả cỏ dại cũng đang phát sáng, xanh non mỡ màng, thậm chí còn kết ra hạt cỏ đặc thù, có màu vàng óng ánh, có màu đỏ hồng rực, giống như trái cây ngon lành.

“Ta cảm giác sắp đến danh sơn đệ nhất rồi, thế nhưng không phải trên mạng có hình ảnh sao? Nơi đó là núi thấp, gần như là bình địa sát mặt đất, thế nhưng nơi này cao như vậy, cao đến kinh người a.”

“Năm xưa nơi này gọi là Lộc Sơn, cái gọi là quần hùng thiên hạ tranh giành từng hội tụ ở đây! Ài, không biết ngày nay gọi là gì rồi, dù sao thì khẳng định đã bị đạo thống đỉnh cấp chiếm cứ, ngươi có thể tra một chút.”

“Mạng mẽo đáng chết này, lại mất kết nối rồi, làm sao tra tiếp đây?” Sở Phong tức giận không thôi, cuối cùng không thể không vội vàng cưỡi lừa đi ra mấy trăm dặm, rời xa khu vực kia, lúc này mới có thể tra được tường tình.

Bây giờ nó vẫn tên là Lộc Sơn, tiếp giáp với danh sơn đệ nhất thiên hạ!

Đây chính là hai thái cực, Lộc Sơn cao ngất tận trời, mà danh sơn đệ nhất thiên hạ lại gần như không nhìn thấy bóng dáng.

Ngoài ra, Lộc Sơn quả nhiên không tầm thường, linh khí thiên địa dâng lên, giống như dòng suối ầm ầm chảy xiết, là thánh địa tiến hóa rất hiếm, là nơi mà các tộc đều muốn tranh đoạt.

Hiện tại, ngọn núi này thuộc về Ngự Thiên Giáo – một môn phái cực kỳ cường đại, ngoại trừ những môn đình tiến hóa cứu cực hàng đầu như Hằng Tộc, Cơ Tộc, Phật Tộc và Lê Tộc, những đạo thống tiến hóa khác không có mấy ai dám nói có thể trấn áp nó.

Ngự Thiên Giáo rất mạnh, nếu không thì cũng không có năng lực chiếm cứ mảnh bảo địa này!

“Ngự Thiên Giáo này rất náo nhiệt a, đây là thế nào?” Sở Phong đứng ở nơi xa, sử dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn thấy rất rõ, có rất nhiều sinh vật đều đang đuổi về phía Lộc Sơn, có một số là Nhân Tộc, một số là những chủng tộc trí tuệ khác.

“Đây là thời gian tuyển đồ năm năm một lần?” Sở Phong lại tra thông tin một phen, trong nháy mắt liền hiểu rõ tại sao Ngự Thiên Giáo Lộc Sơn lại náo nhiệt như vậy.

Sở Phong dự tính thả lừa tinh đi, thuận tiện để nó kéo luôn quan tài đá này đi, hắn muốn một mình đơn độc tiến vào danh sơn đệ nhất này, như vậy khi đi qua Ngự Thiên Giáo cũng không quá lộ liễu.

“Không được! Ta nhất định phải đi cùng!” Cửu U Chích nói, nó nhất định phải cùng tiến vào danh sơn đệ nhất thiên hạ, không muốn bỏ qua.

Vèo!

Hơn nữa, trong nháy mắt, quan tài đá Thiên Kim liền thu nhỏ lại, hóa thành một quan tài nhỏ chỉ bằng bàn tay, rơi trên mặt đất.

“Cái này… không tồi nha!” Sở Phong vui mừng không thôi, không ngờ quan tài mà Cửu U Kỳ luyên chế lại có thể thu to thu nhỏ, hắn suy nghĩ một chút, thở dài: “Vừa vặn dễ vận chuyển!”

Bình Luận (0)
Comment