Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Những hình ảnh và âm thanh được ghi chép lại trong pha lê ký ức này thật khiến Sở Phong chấn động trong lòng. Quả nhiên mạch Thái Vũ cũng biết, muốn trở nên mạnh nhất thì trước khi tiếp xúc phấn hoa phải làm cho nhục thân thành Thánh!
Thế nhưng, từ xưa đến nay cũng không có mấy người có thể làm được.
Xem ra, đi chiến trường, rèn luyện ở thế giới bên ngoài là có thể có cơ hội rèn luyện ra một cơ thể thánh thần.
Sở Phong lấy làm kinh ngạc, nghiền ngẫm một lúc.
Hiển nhiên, Minh Ngọc thường xuyên xem lại các cảnh chiến đấu trong pha lê ký ức để nghiên cứu điểm hay dở, đối với hai vị sư huynh, sư tỷ cũng không phải rất chịu phục.
Sau đó, Sở Phong xem xét tỉ mỉ mấy mảnh pha lê ký ức khác, từ đó phát hiện ra chi tiết nói đến thời gian, nắm chắc rằng đây là chuyện của hai mươi mấy ngày trước.
Vậy nghĩa là Chung Tú, Trác Hồng còn chưa có rời đi. Bọn họ hẳn là đang bế quan, lợi dụng thời gian mấy tháng cuối cùng này để củng cố cơ thể Kim Thân.
“Hừm, còn kịp. Trước khi các ngươi lên đường, ta sẽ đến viếng thăm!”
Sở Phong gia tăng tốc độ lưu thông máu, toàn thân nóng bừng. Hắn khát vọng chiến đấu, hi vọng chính mình mau chóng tăng tiến đến cảnh giới Kim Thân, sau đó công kích hai truyền nhân nòng cốt khác của mạch Thái Vũ.
Từ sau ngày đó, Sở Phong mỗi ngày đều uống nước cốt dịch Thiên Tủy, đồng thời tắm rửa trong linh dịch chứa khoáng vật, nhờ đó mà thể chất không ngừng cải thiện, cơ thể mỗi ngày đều sẽ thải ra một ít chất nhầy gì đó, làn da cũng càng ngày càng trắng sáng như tuyết.
Thẳng cho đến một ngày, một tiếng "bùm" bỗng phát ra, ánh lửa ngập trời, lửa nóng bùng lên. Sở Phong xém chút nữa đã bị đốt cháy thành than, sự yên tĩnh bên trong địa cung cũng bị phá vỡ.
Lừa tinh giật nảy cả mình, nói: “Dục tốc bất đạt. Không lẽ đây là hậu quả của việc uống dịch cốt của dịch Thiên Tủy, đốt chính mình thành than luôn sao?”
Sở Phong đột nhiên nói: “Con lừa ngốc, ngươi không biết nói chút lời may mắn sao? Đây là thân thể đang mạnh mẽ lột xác, đạt được Kim Thân!”
Lừa tinh giật mình kêu lớn, phát hiện chỗ của Sở Phong đang bừng bừng sinh cơ. Nó biết không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì không khỏi nhỏ giọng lầu bầu: “Người ta Kim Thân đều toàn thân vàng rực, lấp la lấp lánh, ngươi lại đen thui như quạ, không lẽ là Kim Thân màu đen sao?”
“Cút qua một bên!” Sở Phong khẽ quát, không muốn để ý đến con lừa ngốc này nữa.
Sau đó không lâu, thân thể của hắn tróc ra từng lớp cháy đen, lộ ra da thịt bên trong như trẻ con mới sinh, rất nhanh đã trở nên trắng bóng, đến cuối cùng tràn ra từng tia sáng vàng óng.
Hắn đã thành công tăng mạnh thể chất, đạt đến cảnh giới Kim Thân!
Chỉ trong chớp mắt, mọi thứ đều biến đổi. Huyết khí trong cơ thể của Sở Phong bành trướng, lục phủ ngũ tạng phát ra ánh sáng vàng rực. Sau khi vận chuyển năng lượng toàn thân, cả người hắn như là một pho tượng bằng vàng, vô cùng thần thánh.
Thành công rồi!
Sở Phong lộ ra nụ cười, có cảm giác vui sướng và thỏa mãn khi đạt được thành tựu.
Ở trong động tiên này, lợi dụng tài nguyên của Thái Vũ để đạt được Kim Thân, tâm tình của hắn rất tốt đẹp.
“Lại củng cố thêm một chút!”
Trong vòng một tháng sau đó, Sở Phong vẫn như cũ mỗi ngày uống dịch cốt Thiên Tủy, thể chất tiếp tục được cải thiện, Kim Thân càng thêm mạnh mẽ. Lúc huyết khí khuấy động, lượn lờ bên ngoài cơ thể trông giống như đang hình thành một tầng Phật quang vàng rực.
“Đến lúc ra tay rồi. Nếu không đi tìm Trác Hồng, Chung Tú để kiểm nghiệm thành quả tu luyện của ta thì bọn họ sẽ lên đường mất!”
Sở Phong xuất quan!
Sắc mặt hắn trông rất lạnh lùng, quyết định xuống tay với mạch Thái Vũ.
Vùng núi tiên quật Minh Hồ này có diện tích rất mênh mông, về phần địa cung trong lòng núi lại càng có quy mô lớn, mỗi nhân thủ đệ tử nòng cốt đều ở riêng một tòa, được hưởng những tài nguyên tu luyện tốt nhất.
Nơi này là một trong những sản nghiệp cực kỳ quan trọng của nhất mạch Thái Võ, dù sao thì có thể sản xuất ra Thiên Tủy Dịch, cái này đối với bất kỳ đạo thống nào mà nói đều là đồ vật vô cùng trân quý.
Sở Phong xuất quan, lấy bình đá che chở bản thân, ánh mắt sắc bén tựa thiểm điện, khóe miệng mang theo nụ cười lãnh khốc.
Hắn chuẩn bị đại khai sát giới!
Nếu như có thể giết gọn mấy đệ tử nòng cốt nơi này của nhất mạch Thái Võ, chuyện này đã định trước sẽ khiến mấy tập san nổi tiếng của dương gian bán cháy hàng.
Nếu thật sự thành công, tương đương với tước đi một tầng mặt mũi của Thái Võ Thiên Tôn!
Dưới tình huống bình thường mà nói, người bình thường sẽ không có ai dám điên cuồng như vậy. Giữa các giáo phái với nhau đều có điểm giới hạn, kẻ nào dám lấy lớn hiếp nhỏ, xông vào khu vực quan trọng của một giáo nào đó tiêu diệt truyền nhân hạch tâm, nhất định sẽ dẫn đến trả thù thảm liệt y như vậy.
Tiên quật Minh Hồ được bố trí sáu trường vực siêu cấp cỡ lớn, lại thêm một vài trường vực có tính đại sát tương đối yếu hơn, cũng chỉ có người đã đặt một chân vào lĩnh vực Thiên Tôn mới có thể bước vào.
Vì thế, chỉ cần không phải kẻ điên, tuyệt đối không có người nào dám mạo hiểm ra tay tấn công vào trong.
Cho nên, tương đối mà nói thì những đệ tử hạch nòng cốt ở nơi này rất an toàn, sẽ không có vấn đề gì.
Những hôm nay Sở Phong sẽ không quan tâm đến những thứ này, hắn chính là ôm tâm tư như vậy mà đến, muốn cho Thái Võ một vố tổn thất nặng, giáng cho lão một cú tát trời giáng.
Cha mẹ thân cố của hắn đều chết trong tay Thái Võ, hắn làm sao phải kiêng kỵ gì nữa? Chính là muốn cùng lão không chết không thôi, điên cuồng tiến công.
Dưới mặt đất rất âm u tĩnh lặng, ngoại trừ Thiên Tủy Dịch và linh tuyền thì cũng chỉ có các loại địa mạch từ trường, Sở Phong im hơi lặng tiếng tiến đến, đi vào bên trong một tòa địa cung.
Đây là nơi bế quan của Trác Hồng, ả ta quả nhiên chưa rời đi, vẫn còn ở nơi này.
Sở Phong cảm ứng được khí tức của ả đang ở tọa quan, cả người đều được một tầng kim quang bao phủ, tuy rằng là một nữ tử yêu kiều tuyệt sắc, thế nhưng dáng vẻ lúc này rất trang nghiêm, Kim Thân vô cùng cường đại.
Ả ta khoảng mười bốn, mười năm tuổi, làn da nguyên bản trắng như tuyết hiện giờ giống như được đúc từ vàng ròng, trên người mặc váy dài, dáng vẻ rất thần thánh mà siêu phàm.
Lúc này, ả ta đang lĩnh hội một loại diệu thuật mới, thuộc về một trong những đòn sát thủ của nhất mạch Thái Võ, có tên là Võ Đạo Tháp, theo sự dâng lên của kim hà quanh thân, hồn quang cũng theo đó mà lập lòe, trước người ả ta cũng ngưng tụ ra một tòa tháp nhỏ có phong cách cổ xưa, toát ra ánh sáng tím.