Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2296 - Chương 2296: Diệt Cả Ổ (1)

Thánh Khư Chương 2296: Diệt cả ổ (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong không một tiếng động tiến tới, bình đá phá đất mà chui lên, ngay từ đầu tiên hắn đã rắc xuống một chút đất luân hồi, đảm bảo nơi này sẽ ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Cho dù người ở trong này có chết đi thì vùng đất này cũng giúp hắn che đậy thiên cơ, bất cứ thứ gì cũng không thể truyền ra, tương đương với tách biệt hoàn toàn nơi này với bên ngoài.

Trong quá trình này, hắn tính toán dùng lại chiêu cũ, ném ra mười mấy cây cờ thần từ để phong tỏa địa cung, phòng ngừa đối phương chạy trốn.

Sở Phong làm việc nhuần nhuyễn, bởi vì hai tháng trước hắn đã làm qua một lần – xử lý gọn Minh Ngọc.

“Ai?!”

Trác Hồng này còn nhạy cảm hơn nhiều so với Minh Ngọc, không hổ là tiến hóa giả cao hơn một bậc, ả ta lập tức mở to mắt, kim quang toàn thân ngày càng sáng, giống như một người vàng.

Ngay cả sợi tóc của ả ta đều hóa thành ánh sáng hoàng kim, phát ra ánh sáng rực rỡ lấp lánh, năng lượng toàn thân tăng vọt, ả ta nhảy dựng lên, chớp mắt đã bày ra tư thế chiến đấu.

Sở Phong không nhanh không chậm đi ra từ trong địa cung, lộ ra chân thân, lúc này hắn mới hơn mười tuổi, thế nhưng dáng người đã cao gầy, trong đó còn mang theo khí chất cực kỳ xuất trần, biến ảo khôn lường tựa tiên nhân.

Trác Hồng nghiêm nghị hẳn lên, trong lòng cực kỳ rung động, ngay cả Minh Ngọc đã chết cũng không thể ngờ được có người ngoài dám xông vào nơi này, hơn nữa còn là một thiếu niên.

“Ngươi là đệ tử nhà ai, xông vào như vậy không sợ dấy lên tranh chấp giữa hai tộc hay sao?” Tim Trác Hồng không khỏi đập nhanh, ả ta có chút kiêng kỵ, trừ phi là người sắp bước vào lĩnh vực Thiên Tôn mang thiếu niên này xông vào, nếu không thì ai có khả năng xông vào địa cung bên dưới Minh Hồ?

“Yên tâm, là ta tự mình đến, ừm, ta là người của Sở gia.” Sở Phong bình tĩnh lên tiếng trả lời, hắn có thời gian, tuyệt đối không nóng lòng mà ra tay.

Lần này, hắn vẫn muốn thử nghiệm thành quả tu hành như cũ, cho nên muốn cho ả ta một cơ hội, ở nơi này chiến một trận.

“Trác Hồng đúng không? Đừng để ta thất vọng đấy, tới đây đánh một trận đi.” Sở Phong bình thản đưa yêu cầu.

“Người Sở gia nào chứ?” Trác Hồng kinh dị, cơ thể thon dài yểu điệu vô cùng, tuy rằng tuổi tác không lớn, thế nhưng đường cong cũng đã thấp thoáng ẩn hiện, có lồi có lõm, cực kỳ gợi cảm.

Trác Hồng có cặp mắt đào hoa, trên cái trán trắng nõn có một chút ma văn khiến ả ta càng trở nên diễm lệ yêu mỹ, môi đỏ ướt át cũng rất căng mọng.

“Ta cảm thấy giữa chúng ta không thù không oán, có phải trong này có hiểu lầm gì không?” Ả nở nụ cười xinh đẹp, nụ cười kia tương đối quyến rũ, sóng mắt lay động, phong tình mê người.

Sở Phong cười nhạo, mang theo hàn ý mà nói: “Ngươi thật là quý nhân hay quên, hai tháng trước đi thuyền du ngoạn trên Minh Hồ, không phải ngươi từng nói sao, hy vọng ta có thể lén đến dương gian chứ không phải đầu thai đến, nếu không thì loại tôm tép tu luyện như ta đây không đủ cho ngươi giết.”

Trong nháy mắt, hai mắt Trác Hồng trừng lớn, cả gương mặt tràn đầy vẻ kinh hãi, trong lòng chấn động không thôi, bởi vì những lời kia quả thật là do ả ta nói, thế nhưng tôm tép mà ả nhắc đến là… chỉ người của âm gian – tên âm linh mà Thái Võ tổ sư đã từng tìm kiếm!

Làm sao có khả năng! Hắn thật sự xuất hiện rồi, hơn nữa còn ở ngay trước mắt ả ta?!

Trong lòng Trác Hồng chấn động mạnh, cảm giác như bản thân vừa hứng trọn một đòn thiên lôi, có chút không chân thật, phản ứng này tương tự Minh Ngọc.

Thế nhưng ả ta càng bình tĩnh, rất nhanh đã quả quyết, sau khi biết người trước mặt là kẻ nào liền lập tức ý thức được hai bên không cách nào thương lượng, chỉ có thể chiến một trận.

Ầm!

Ả ta trực tiếp ra tay, tay áo bay múa phần phật, phóng đến giống như Lăng Ba tiên tử, chủ động tấn công Sở Phong, Song Tú Quyền hóa thành màu vàng nhạt, vận dụng cấp độ Kim Thân đến năng lượng mạnh nhất.

Trác Hồng tiến thẳng về trước, trực tiếp sống chết chém giết, cực kỳ quyết đoán, trong nháy mắt đã giết đến trước mắt.

Sở Phong tất nhiên nghênh chiêu, trên mặt mang theo nụ cười lãnh khốc, hôm nay hắn chính là giết người mà đến, đồng thời cũng muốn rèn luyện bản thân, khi đánh ra quyền ấn cũng mang theo thần mang cuồn cuộn.

Ầm ầm…

Hai người va chạm mấy lần, chiến đấu vô cùng kịch liệt.

“Chết!” Trác Hồng khẽ quát một tiếng, kim thân lay động giống như nhược liễu trước gió, trong chớp mắt đã trở nên cực kỳ mềm dẻo, trái phải trước sau đều có vô số hư ảnh xuất hiện, phải nói là tầng tầng lớp lớp.

Nhưng Sở Phong chỉ cần liếc mắt đã thấy được chân thân của ả ta, cũng không thèm để ý, cho dù ả liền một lúc hóa ra tám đạo hư hảnh đi chăng nữa thì đều bị hắn nhìn thấu.

Cho nên, hắn không chút do dự liền đánh về phía trước!

Thế nhưng, chuyện bất ngờ xảy ra, cỗ chân thân kia trực tiếp đón lấy nắm đấm của hắn, căn bản không có tránh né, mặc cho quyền kia đánh vào bộ ngực cao ngất của bản thân, ả ta vẫn như cũ xông đến tấn công.

Tình huống gì đây? Đây chính là tìm chết, đơn thuần muốn tự sát?!

Sở Phong nghi ngờ không thôi, sau khi đối phương bị nhìn thấu nhưng vẫn tiến công không ngừng, cứ thế đi qua va chạm, cái này có chút ngoài dự đoán của hắn.

Phốc!

Nắm đấm của Sở Phong xuyên qua bộ ngực cao ngất của Trác Hồng, trực tiếp đánh xuyên, máu tươi chảy ròng ròng.

Thế nhưng Trác Hồng vẫn treo nụ cười lạnh như cũ, trực tiếp xông đến, mặc kệ cơ thể bị xỏ xuyên, hai tay của ả ta lướt trên người Sở Phong, giống như móc sắt muốn xé rách hắn.

“Hửm?!”

Sắc mặt Sở Phong đột nhiên biến đổi, đây chính là cách đánh giết địch một ngàn tự thiệt tám trăm?

Năng lượng trong cơ thể hắn lập tức sôi trào, cả người tỏa ra kim quang chói mắt giống như hóa thành một pho tượng phật, dùng sức đối kháng với trói buộc gần trong gang tấc của Trác Hồng, chỉ có điều trên cơ thể vẫn xuất hiện vết máu như cũ.

Ầm!

Thế nhưng đáng sợ nhất chính là, năng lượng mà trên người Trác Hồng bạo phát chính là năng lượng điên cuồng, ả ta tự bạo, đồng thời cũng đang thi triển một loại bí thuật đáng sợ, một đạo ánh sáng tím bay ra từ giữa trán của ả, ngay tức khắc bắn về phía Sở Phong.

Sở Phong thật sự bị dọa đến nhảy dựng, cho dù hắn đã trải qua rất nhiều trận chiến, thế nhưng chưa từng gặp qua đối thủ như thế này, còn chưa trải qua chém giết sinh tử để phân đến thắng bại đã muốn ngọc đá cùng nát, ôm kẻ địch mà tự bạo, đây cũng quá điên cuồng rồi!

Hắn tuyệt đối không muốn cùng đối thủ như vậy đi chết, hắn chỉ vừa bước chân đến dương gian, vẫn chưa quật khởi, còn chưa lĩnh hội được phong cảnh đẹp đẽ trên con đường tiến hóa chung cực đâu!

Bình Luận (0)
Comment