Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Con mụ điên!” Sở Phong phẫn nộ quát.
Tất cả những chuyện này đều diễn ra trong nháy mắt, hết thảy đều xảy ra quá nhanh, cũng quá đột ngột.
Trong đó, hơn ánh sáng màu tím bắn ra từ ấn đường của Trác Hồng còn nghiêm trọng hơn hành động tự bạo của ả ta, luồng ánh sáng kia muốn chém thẳng vào trán Sở Phong, ý đồ hủy diệt tinh thần hắn.
Ầm!
Trong lúc nguy hiểm kề cận, Sở Phong liền sử dụng phản kích mạnh nhất, từ người hắn bạo phát ra một đạo ô quang, lập tức bao trùm từ đầu đến chân hắn, che chở cả người.
Đồng thời cũng đem Trác Hồng đang quấn quanh người hắn sờ sờ đánh bay ra ngoài.
Lần đầu tiên Sở Phong sử dụng Thất Bảo Diệu Thuật của dương gian, đây là bí pháp vô thượng mà hắn đã lĩnh hội được hoàn chỉnh bên dưới danh sơn đệ nhất thiên hạ, lúc này đang thi triển ra thuộc tính ô quang!
Diệu thuật này danh xưng có thể quét khắp vạn vật, có khả năng phá hủy vạn vật!
Sở Phong thi triển Thất Bảo Diệu Thuật, trong quá trình ấy cũng đánh bay đối thủ đang bám trên người mình ra ngoài, tuyệt đối không để ả ta lại tiếp tục bám lên.
Ầm!
Trác Hồng vừa mới bay khỏi người hắn, trong quá trình mới bay ra chưa được bao xa đã nổ tung giữa không trung, một màn này tương đối thê thảm, vốn dĩ là một thiếu nữ yêu kiều gợi cảm, cuối cùng lại rơi vào kết quả đẫm máu như vậy, cơ thể tan rã, hồn quang nổ tung, máu tươi và xương vụn bắn đi tứ phía, cảnh này thật sự có chút đáng sợ.
Sở Phong lảo đảo lùi lại, khoảng cách gần như vậy mà đối phương lại tự bạo, cho dù hắn đã ném ả ta bay ra ngoài, thế nhưng bản thân vẫn bị tác động đến, bị chấn đến khóe miệng chảy máu, vẫn may là chưa tổn thương đến căn cơ.
Đồng thời, hắn cũng sờ ấn đường, nơi đó xuất hiện một vết máu, trong gang tấc gần như ngọc nát đá tan kia, luồng ánh sáng tím của Trác Hồng suýt chút nữa đã bổ trúng xương trán hắn.
“Ả điên, biến thái!” Sở Phong nguyền rủa.
Vẫn may là hắn phản ứng kịp thời, dùng Thất Bảo Diệu Thuật để ngăn chặn, đồng thời đánh bay đối phương, nếu không thì đã gặp phiền phức lớn.
Hắn chưa từng gặp qua người nào điên cuồng như vậy, hoàn toàn là không cần mạng, chỉ vì có thể kéo hắn lên đường mà trực tiếp cho bản thân đi tìm chết.
“Ngươi cứ không tự tin như thế sao, một trận cũng không đánh cùng ta đã muốn đồng vu quy tận như vậy, ngươi, cái đồ nữ nhân điên này!” Sở Phong ban nãy căng thẳng đến độ toát một thân mồ hôi lạnh.
“Hửm?!”
Đột nhiên, trong nháy mắt hắn đã nghĩ đến cái gì, đột nhiên huy động quyền ấn đánh về phía đống máu và xương vụn trên mặt đất.
Ầm!
Quang mang chói mắt nở rộ, lập tức bao vây lấy máu và xương đang tổ hợp lại, thoáng cái đã tái hiện ra chân thân và hồn quang của Trác Hồng, khiến ả ta hoàn hảo sống lại.
Cuối cùng thì Sở Phong cũng hiểu được tại sao đối phương lại dùng thủ đoạn đủ ác liệt đủ cương quyết như thế, bởi vì trên người ả có bùa chết thay, cho nên mới không tiếc lấy mạng đổi mạng tiễn hắn lên thiên đường, chân tướng này khiến sắc mặt Sở Phong cực kỳ khó coi.
Sau khi hắn đánh chết Ngọc Minh đã từng nhìn thấy qua trong thủy tinh kí ức, Chung Tú và Trác Hồng sắp xuất sư, cho nên được ban thưởng bùa chết thay.
Quả nhiên lúc này Trác Hồng đã tái hiện ra ngoài!
Sắc mặt Sở Phong âm trầm, lên tiếng: “Ta thật sự đã đánh giá thấp ngươi, không hổ là truyền nhân đời sau của Võ Phong Tử, đều giống nhau, điên cuồng từ trong xương!”
Trác Hồng cũng lạnh lẽo đáp: “Ngươi cũng vượt quá dự liệu của ra, vậy mà có thể mạnh mẽ chống chọi lại chiêu đó, không có chết, hại ta hao công tổn sức tốn mất một lá bùa chết thay, tiêu hao mất một cơ hội sống lại.”
Dạng người như ả ta rất quả quyết, đủ hung ác với kẻ thù, cũng đủ hung ác với bản thân.
Sau khi biết được thân phận của Sở Phong, ả ta liền có dự cảm không ổn, nếu như đối phương không dám chắc thì làm sao dám tìm đến tận cửa? Cho nên ả ta mới điên cuồng như vậy, dứt khoát không ai bì nổi, quyết định dùng chiêu ngọc đá cùng nát.
Mà hiện tại, ả ta đã tiến thêm một bước xác nhận, đây là một kẻ địch cực kỳ khó giải quyết?
Vèo!
Trác Hồng lập tức chui xuống lòng đất muốn bỏ chạy, thế nhưng trong nháy mắt đã quay trở lại, ả ta bị mười mấy lá cờ thần từ mà Sở Phong đã bố trí trước đó bắn ngược trở lại.
“Giết!”
Trác Hồng biết lúc này bản thân đã hoàn toàn không còn đường lui, vì vậy dốc toàn lực chém giết về phía Sở Phong.
Lần này Sở Phong cũng nghiêm túc đối đãi, tránh cho đối phương lại phát điên lần nữa muốn cùng hắn đồng vu quy tận, sát khí của hắn vô biên, ra tay cũng rất ngoan rất độc.
Ầm!
Ngoại trừ Thái Võ Ma Bàn Quyền, Trác Hồng còn thôi động một diệu thuật mới luyện thành, trong nháy mắt đã ra đòn sát thủ, hồn quang ngưng tụ thành một tòa tháp nhỏ rất cổ xưa, xung quanh có ánh sáng tím lượn lờ, trấn áp về phía Sở Phong.
“Trảm!”
Sở Phong thôi động bí thuật thuộc tính âm trong Thất Bảo Diệu Thuật, ô quang tăng vọt, giống như một chiếc thiên đao bay ra ngoài, răng rắc một tiến liền bổ xuống tòa tháp nhỏ lượn lờ sương tím kia, khiến nó bị chia thành hai nửa.
“A…”
Trác Hồng kêu thảm, ấn đường chảy máu.
Ầm!
Sở Phong thuận đà giết đến, quyền mang nhanh chóng bắn ra, ô quang tăng vọt, dốc toàn lực tiêu diệt Trác Hồng.
Phốc!
Trác Hồng bị giết, bỏ mạng ở nơi này, nhưng trên người ả ta vẫn còn bùa chết thay, vẫn có thể sống lại như cũ.
Cứ như vậy, Sở Phong liên tục giết ả ta đến sáu lần, lúc này ả mới chân chính lên tây thiên, một miếng thần phù nổ tung, hóa thành bột mịn.
Sở Phong tu dưỡng một chút để khôi phục tinh khí thần, điều trị bản thân đạt đến trạng thái đỉnh phong, sau đó nhanh chóng đi đến một tòa địa cung khác.
Hắn rất bình tĩnh, đem mục tiêu giết gọn cả ổ đệ tử nòng cốt của nhất mạch Thái Võ hoàn thành ngày một gần.
“Hửm?”
Sở Phong cực kỳ kinh ngạc, bởi vì bên trong tòa địa cung này lại có đến hai người, đều là thiếu niên khoảng mười bốn, mười năm tuổi, hơn nữa đều là cấp độ Kim Thân, thực lực không thể khinh thường, tuyệt không thua kém Trác Hồng.
Hắn cẩn thận phân biệt, ngày đó ở trên Minh Hồ hắn đã thấy qua, hai người này chính là đệ tử nòng cốt nhất mạch sư tỷ kia của Thái Võ, không ngờ mấy người này vẫn chưa đi, hơn nữa còn ở trong này!
“Sớm muộn gì cũng phải đối đầu, đã định trước là kẻ thù, lần trước các ngươi cũng đề nghị các loại ý kiến để giết ta, vậy thì ngày hôm nay liền giải quyết một thể đi, đem cái ổ này giết đến triệt để!”
Sở Phong giết đi vào, rắc đất luân hồi, lại ném ra cờ thần từ, động tác rất nhanh rất thuần thục, quả nhiên là quen tay hay việc, cực kỳ thành thạo.